Khai Phá Cổ Mộ - Chương 306: Tường chiến binh sọ người.

Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:21:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tóm , điều khiến chấn động nhất là, khi xong ký hiệu đó, mấy giữ núi vốn đang phát điên bộ đều lập tức yên tĩnh ! Hai giữ núi tộc trưởng A Thố dốc lực đè xuống bỗng nhiên nhắm mắt, còn giãy giụa nữa.

 

Ba giữ núi đang truy sát Cách Duy Hãn thì cổ nghiêng sang một bên, thể cứng đờ ngã phịch xuống đất, giống hệt như đồ điện đột nhiên cúp điện. Những thanh đao cong trong tay họ cũng rơi xuống đất, phát tiếng leng keng.

 

Lúc tộc trưởng A Thố mệt đến mức mồ hôi đầm đìa, bệt đất, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, nhưng trong miệng vẫn quên lời cảm ơn lão Giang: “Những thể đến núi Vũ Ốc quả nhiên đều là cao nhân, cảm ơn ông cứu mạng mấy của !”

 

Lão Giang khoát tay: “Chỉ là tiện tay thôi.”

 

Sau đó ông mang dáng vẻ tiên phong đạo cốt bước tới, lượt châm một cây kim bạc gáy của mấy giữ núi trúng chiêu, năm ngón tay nhẹ nhàng vê vê.

 

Khi rút kim , đầu kim bộ đều biến thành một màu đen quỷ dị. Thậm chí còn lượn lờ quanh đó một tia hắc khí nhàn nhạt!

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Cảnh tượng khiến tộc trưởng A Thố tròn mắt kinh ngạc, lão Giang hài lòng gật đầu: “Yên tâm , yêu khí rút , của ông nhanh sẽ tỉnh .”

 

Vừa dứt lời, mấy giữ núi liền lượt động tĩnh, chẳng bao lâu mở mắt, ho sù sụ ngừng.

 

là thần kỳ thật!” Tộc trưởng A Thố càng lúc càng lão Giang bằng con mắt khác. Khi mấy giữ núi chính lão Giang cứu họ, ai nấy đều chắp tay cảm tạ, bày tỏ ân cứu mạng. Nghe họ giới thiệu, lúc mới năm giữ núi đó lượt tên là A Man, A Đạt, A Mộc, A Hổ và A Chiến.

 

A Man và A Đạt trông khá giống Trung Nguyên, chính là hai truy đuổi Cách Duy Hãn. A Mộc, A Hổ và A Chiến thì mang dáng dấp dị vực rõ rệt, da dẻ đen sạm; một trông đầu óc đơn giản, ngây ngô; một hình gầy rắn, ánh mắt sáng quắc; cuối cùng thì nửa cơ thể là những khối cơ bắp cuồn cuộn, qua thấy vô cùng dũng mãnh, thiện chiến.

 

Cả năm họ đều là những dũng sĩ cường tráng nhất của cổ Di tộc, cũng là những bạn trung thành nhất của tộc trưởng A Thố. Nhát Lưu Tinh Trảm của lão Giang ép lùi tiếng gầm rống đáng sợ , tai chúng cuối cùng cũng yên tĩnh trở , rốt cuộc thể thở phào một .

 

Thế nhưng đúng lúc , đột nhiên thấy từ phía truyền đến một âm thanh cực kỳ nhỏ.

 

Rắc!

 

tò mò theo hướng phát âm thanh, phát hiện xuất phát từ chiếc mặt nạ đồng cổ Thục khổng lồ .

 

“Không ! Mặt nạ đồng…”

 

Tộc trưởng A Thố cũng thấy âm thanh đó, ông giơ cao đuốc soi về phía chiếc mặt nạ, chúng cũng đồng loạt nâng đuốc lên. Khi tất cả cùng sang, mới phát hiện rằng khi ma âm tàn phá , chiếc mặt nạ khổng lồ xuất hiện vô vết nứt rợn .

 

Những vết nứt li ti như mạng nhện chằng chịt bao phủ khắp mặt nạ đồng, khiến nó trông đầy thương tích.

 

 

Rắc rắc!

Tiếng vỡ vụn vẫn ngừng vang lên.

 

Tim chúng lập tức thót , tộc trưởng A Thố vội vàng bước nhanh lên hai bước: “Sức mạnh của thứ đó đang nhanh chóng hồi phục, tuyệt đối thể để nó đắc thủ!”

 

Nói thật, đây là đầu tiên kể từ khi thác nước, thấy mặt tộc trưởng A Thố lộ vẻ hoảng hốt và sợ hãi. Tình hình dường như đang trở nên ngày càng tệ hơn…

 

Rào rào!

 

Rào rào!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-pha-co-mo/chuong-306-tuong-chien-binh-so-nguoi.html.]

Cả chiếc mặt nạ đồng khổng lồ kèm theo tiếng ầm ầm bất lực, đổ sập xuống đất. Khuôn mặt đồng xanh u ám cứ thế vỡ nát ngay mắt chúng , tan rã.

 

“Chúng nhanh chóng tiến , nếu hậu quả sẽ thể tưởng tượng nổi!”

 

Tộc trưởng A Thố còn vẻ trấn định, lạnh lùng như , cầm đuốc dẫn đầu bước nhanh về phía . Nhìn dáng vẻ vội vã của ông, chúng cũng lập tức theo sát phía .

 

Khi ngang qua chiếc mặt nạ đồng, kìm liếc nó một cái. Sự uy nghiêm, chấn nhiếp còn, đó là một cảm giác bất lực và bi thương sâu sắc. Ngươi cũng cảm nhận ?

 

Yên tâm , chúng sẽ bảo vệ cổ Thục quốc.

 

Chúng tiếp tục tiến về phía . Theo tộc trưởng A Thố vòng qua bức tượng mặt nạ đồng rẽ thêm một khúc nữa, dần cảm thấy con đường trong núi trở nên hẹp . Quan trọng hơn là, phía còn tối đen, mà một luồng ánh sáng mờ mờ chiếu tới!

 

“Sao ở đây ánh sáng?” nghi hoặc hỏi.

 

Ngân Linh nhanh nhảu : “Anh Kinh Lam, chắc là minh châu trong ngôi mộ đó.”

 

“Nếu chỉ là minh châu thì ?” nhún vai.

 

Ngân Linh nghiêm nghị đáp: “Ý , đang chê công chúa đáng yêu nhất Miêu Cương …”

 

“Được , thuộc làu .”

 

vội ngắt lời cô bé, sợ rằng cô lôi cả một tràng tự giới thiệu dài lê thê. Lão Giang tâm trạng đùa giỡn với chúng , nhắc nhở cẩn thận, phía e rằng đơn giản.

 

Chúng men theo lối tiếp tục tiến lên. Lần con đường biến thành một bậc thang lên, bộ bậc thang lát bằng đá, lồi lõm gồ ghề, đó là dấu vết nước ăn mòn. Trên đỉnh đầu thỉnh thoảng vài giọt nước nhỏ xuống, lúc thì rơi trúng chúng , lúc thì rơi xuống mặt đất, phát tiếng tí tách.

 

Dĩ nhiên, những thứ đó là đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất là hai bên bậc đá treo lơ lửng từng bộ xương trắng hếu, những dây leo đen sì như những bàn tay khô héo đang xách các bộ xương , trông như đang thi hành án treo cổ.

 

Ngân Linh sợ đến cực độ, cả cái đầu vùi hẳn hõm cổ , dám thêm một cái nào.

 

Nói thật, cũng chẳng dám thẳng những bộ xương đó, bởi biểu cảm của chúng muôn hình vạn trạng: cái như đang trừng mắt chúng , cái như đang cầu cứu, cái đau đớn đến cực điểm, hai hốc mắt trống rỗng phóng sát ý lạnh lẽo…

 

Rắc một tiếng, để ý, cảm thấy chân như giẫm thứ gì đó dễ vỡ, khô khốc mà giòn tan. Cúi đầu xuống, hóa là một cái sọ .

 

“Đệt thật, đúng là…”

 

Một câu c.h.ử.i lên tới miệng, nhưng vì dọa Ngân Linh, đành c.ắ.n răng nuốt ngược .

 

Lão Giang bảo đừng chuyện bé xé to, rằng do ảnh hưởng bởi âm thanh lúc nãy, nên một bộ xương treo vách rơi xuống đất và vỡ nát.

Khoảnh khắc đó, cảm giác như đang bước biển xương sọ: đầu là xương sọ, hai bên là xương sọ, chân cũng là xương cốt.

 

Dày đặc, ít nhất cũng năm sáu trăm bộ xương!

 

Chính xác hơn, giống như lạc âm ty địa phủ. Thử tưởng tượng xem, từng hốc mắt đen ngòm đang chằm chằm bạn thì sẽ là cảm giác thế nào? chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh đang từ lòng bàn chân dâng lên, cả da đầu đều lạnh buốt.

 

“Cổ Thục quốc các ông cũng thích dùng sống để tuẫn táng giống như nhà Thương ?” tộc trưởng A Thố hỏi.

 

Đối với điều , tộc trưởng A Thố cũng đầy vẻ hoang mang, lắc đầu đáp: “Không, chúng giờ bao giờ tục lệ đó!”

Loading...