Khai Phá Cổ Mộ - Chương 309: cổ Thục quốc Vĩ đại.
Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:22:45
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ký ức của lập tức kéo ngược về khoảnh khắc năm đó, khi đội chiếc mặt nạ vàng, trong đầu hiện lên những cảnh tượng !
Khi đó dường như xuyên về cổ Thục quốc xa xôi, tận mắt chứng kiến Càn Tùng dẫn dắt bách tính đ.á.n.h bại kẻ xâm lược. Sau đó, bọn họ đúc nên cây thần bằng đồng, xây dựng tế đàn Tam Tinh.
Cuối cùng, chỉ còn một nam t.ử tuấn tú, tài hoa tuyệt thế, rừng đào mà lặng lẽ bi thương…
Ngoảnh mặt một cái, là ngàn năm. Không chỉ riêng , dường như tất cả những mặt tại đây đều cảm giác như !
Chúng ở cửa Thần Điện Thái Dương, ai nấy đều ngây chăm chú kỳ tích hùng vĩ mắt, cảm giác như tâm hồn một luồng thánh quang tràn ngập, đều gột rửa sạch sẽ.
Tộc trưởng A Thố thậm chí còn dẫn theo mấy giữ núi quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Thần Thanh Y, mặt tràn đầy vẻ thành kính. Bọn họ đồng loạt nâng hai tay đón lấy ánh sáng vàng, bôi lên mặt , miệng thì thầm khấn nguyện:
“Thanh Y Thần phù hộ, cổ Thục quốc vĩ đại!”
Một bậc thềm màu trắng dẫn thẳng thần điện. Chúng mang theo sự tò mò tràn đầy, men theo bậc thềm bước đại điện tồn tại hàng nghìn năm . phát hiện bên trong trống rỗng, ngoài mấy cây cột đá và pho tượng thì bất cứ thứ gì khác.
“Không, kìa, tường phù điêu!”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Cách Duy Hãn tinh mắt, đưa tay chỉ sang bên trái. Chỉ thấy hai bức tường hai bên đều chạm khắc phù điêu, cái còn tô màu bằng các loại khoáng thạch sặc sỡ. Ánh mắt chúng lướt nhanh qua, phát hiện tổng cộng sáu bức phù điêu.
Trên bức thứ nhất, là một đám tráng hán đang dùng những lò luyện cao vút để luyện đồng, dùng đồng chế tác từng món đồ mỹ nghệ tinh xảo. Bức phù điêu thứ hai là một nhóm phụ nữ ôm trống eo, dùng vũ điệu để tiến hành một nghi lễ thần bí nào đó.
Bức thứ ba là một nhóm thổ dân mặc da thú, vui vẻ dựng nhà trong rừng, phía còn voi và tê giác.
Đến bức thứ tư, khỏi đưa mắt về phía tộc trưởng A Thố, bởi bức phù điêu là một nhóm quái nhân áo xanh cưỡi hươu, dường như cũng đến nương nhờ nơi .
“Đây là các ông ?” hỏi.
Tộc trưởng A Thố mỉm gật đầu: “ , đó chính là tổ tiên của . Bọn họ nhận sự cảm ứng của Thần Thanh Y, từ đó lập thệ gia nhập cổ Thục quốc!”
Khi đến hai bức phù điêu cuối cùng, ánh mắt và lão Giang đều trở nên vi diệu, đặc biệt là Cách Duy Hãn, ông gần như móc tròng mắt để giẫm nát. Miệng thì lẩm bẩm ngừng:
“Không thể nào, đời chuyện như thế ?”
“Nếu chuyện là thật, nhiều lịch sử đều lật đổ.”
“ nghiên cứu học thuật Xuyên Thục bao nhiêu năm nay, rốt cuộc thì tính là cái gì chứ?”
Cũng trách Cách Duy Hãn phản ứng kịch liệt, bởi tất cả những điều thực sự quá mức khó tin! Bạn dám tin ?
Trên bức phù điêu thứ năm, khắc họa một nhóm ngoại quốc ăn mặc kỳ lạ, phong cách y phục khác Trung Nguyên, dung mạo cũng đặc biệt: đầu dài, mặt thon, hình cao gầy.
Phụ nữ thì tóc đen uốn lượn thành từng lọn sóng lớn, đàn ông phần nhiều đều hói đầu.
Bọn họ từ phương nam mà đến, cưỡi những chiếc thuyền vuông cập bờ. Phía xa xa là từng tòa kiến trúc quê hương mờ ảo hiện lên, rõ ràng chính là kim tự tháp. Những vượt ngàn dặm , mà là Ai Cập cổ đại!
Điều khiến chúng chấn động kém còn bức thứ sáu. Trong đó là một nhóm ngoại bang hình hùng vĩ, sống mũi cao, hốc mắt sâu. Bọn họ cầm gậy gỗ vạch vẽ mặt đất, tranh luận kịch liệt với , dường như đang thiết kế một thứ vô cùng quan trọng.
Mà nét vẽ của họ, chính là hình dáng sơ khai ban đầu của Thần Điện Thái Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-pha-co-mo/chuong-309-co-thuc-quoc-vi-dai.html.]
Cách Duy Hãn miệng lẩm bẩm ngừng, liên tục tuôn tiếng Anh kiểu Mỹ, dường như thể tin những gì đang thấy. Những bức phù điêu chôn vùi suốt ngàn năm , xuyên qua thời gian để cho chúng : tất cả đều là thật!
Tất cả đều là những cảnh tượng từng thật sự xảy !
Mỗi một bức phù điêu ghi chép, đều là lịch sử chân thực. Ánh mắt của tất cả chúng gần như đồng loạt hướng về phía tộc trưởng A Thố. Ông mỉm , giúp chúng vén lên bức màn chân tướng của đoạn lịch sử .
Tộc trưởng A Thố chỉ bức phù điêu thứ nhất, với chúng :
“Những bậc tiền bối luyện đồng là dân lưu vong từ nhà Hạ.”
“Sau khi nhà Hạ nhà Thương tiêu diệt, bọn họ cũng trở thành kẻ truy bắt, mỗi ngày sống cuộc đời màn trời chiếu đất, long đong phiêu bạt…
Chính Thần Thanh Y cứu bọn họ, dẫn dắt họ đến sông Trường Giang.”
“Những tiền bối trong bức phù điêu thứ hai là dân lưu vong của tộc Khương.”
“Họ đang tiến hành nghi lễ Thanh Khương sớm nhất! Bởi vì quê hương nhà Thương xâm chiếm, phụ nữ và trẻ em còn bán như gia súc, nên họ chạy trốn tới đây.”
“Những tiền bối trong bức phù điêu thứ ba là tộc Nhiễm.”
“Họ là chủ nhân sớm nhất của mảnh đất , cũng chính là những xây dựng nên cổ Thục quốc đầu tiên.”
“Bức phù điêu thứ tư, chính là tổ tiên của tộc Di chúng .”
“Họ là những bạn nhất của loài hươu, cũng là đội cấm vệ trung thành nhất của Thần Thanh Y!”
Nghe , Ngân Linh đang ở lưng giơ tay nhỏ lên: “ chú A Thố ơi, chú trông giống Di trong bức tranh lắm, ngược khá giống những ở bức tranh thứ sáu.”
Câu thực chút mạo phạm tộc trưởng A Thố, nhưng ông hề tức giận, mà tiếp tục theo mạch :
“Bức thứ năm và bức thứ sáu lượt thể hiện Ai Cập cổ và Sumer. Họ từng giống như Hoa Hạ, đều là những nền văn minh cổ đại đáng tự hào, nhưng quốc gia của họ lượt diệt vong, cuối cùng cũng lưu lạc tới nơi …”
“Ở mảnh đất đào nguyên non xanh nước biếc , thổ dân bản địa, cũng những tha hương lưu vong.”
“Bất kể họ là phận gì, chỉ cần ở đây, thì mãi mãi đều là em ruột thịt.”
“Và mãi mãi đều Thần Thanh Y che chở, thể an cư lạc nghiệp!”
“Ta là cổ Di, nhưng thể loại trừ việc trong huyết mạch tổ tiên cũng chảy dòng m.á.u của quốc gia khác. kể từ khoảnh khắc những con định cư tại đây, từ khoảnh khắc cổ Thục quốc thành lập, từ khoảnh khắc Càn Tùng trở thành Thanh Y Thần, thì tất cả những con các bức bích họa , đều là cổ Thục!”
, dân tộc Hoa Hạ từ đến nay luôn vĩ đại và bao dung. Sự va chạm giữa các quốc gia, nhất thiết lúc nào cũng là chiến tranh!Cũng thể là văn hóa.
Sự va chạm giữa các dân tộc, nhất thiết lúc nào cũng là tranh đấu! Cũng thể là hòa nhập.
Ngươi và nắm tay , cùng xây dựng gia viên, đó chính là tính đa nguyên của văn minh Hoa Hạ.
Tộc trưởng A Thố mắt thao thao bất tuyệt, hình ông cao lớn, tràn đầy vẻ hoang dã và sức mạnh, giống như một chiến mã cường tráng. Thế nhưng lời cử chỉ của ông vô cùng nhã nhặn, tràn đầy trí tuệ và tầm xa.
Một vị thủ lĩnh như , đừng là ở chốn núi rừng lánh đời , cho dù đặt ở Trung Nguyên, cũng chắc chắn là nhân vật sức ảnh hưởng lớn!
Dù chúng và tộc trưởng A Thố chỉ mới quen , nhưng trong vô thức nhân cách và khí chất của ông chinh phục.