Khai Phá Cổ Mộ - Chương 334: Mộ đạo Hoàng Kim.
Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:54:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, cây thần đồng cuối cùng cũng rơi xuống. kịp do dự, nắm chặt chiếc chìa khóa cánh hoa cắm thẳng lòng bàn tay đang giơ cao của Càn Tùng!
đôi mắt tự chủ mà nhắm chặt , lưng toát từng đợt mồ hôi lạnh, thậm chí cả lòng bàn tay và gan bàn chân cũng ướt đẫm. Dù thì cũng chỉ đang đoán mò mà thôi, Thần Thanh Y, rốt cuộc ông nghĩ gì?
Thế nhưng đúng lúc , tiếng ầm ầm long trời lở đất đột ngột biến mất, sự sụp đổ rung chuyển dữ dội cũng như nhấn nút dừng . Mặt đất còn rung lắc dữ dội nữa, chỉ còn những tiếng dài báo hiệu các cơ quan đang khẩn cấp ngừng hoạt động.
Chỉ “rắc” một tiếng, cánh cổng đồng khổng lồ tách hai, hóa thành hai con cá Bát Quái, chậm rãi trượt sang hai bên trái . Dư chấn phía lưng cũng dần dần biến mất, chỉ còn từng làn bụi mỏng rơi xuống. liếc về phía một cái, khu rừng đồng chỉnh tề hùng vĩ biến mất, đến một cây thần đồng cũng còn sót , mắt chỉ là bóng tối và hư vô vô tận.
thu tầm mắt, tốc độ mở cửa của cánh cổng cũng ngày càng nhanh, cuối cùng phun một thế giới mới ở bên trong. Chúng cuối cùng cũng tiến nơi trung tâm nhất của mộ Càn Tùng!
Chỉ là khi cánh cửa đồng mở , tầm của từ tối chuyển sang sáng, thậm chí còn một luồng ánh sáng mạnh chiếu đến chói mắt. theo bản năng né tránh ánh , thấy phía vang lên những tiếng kêu kinh ngạc tột độ: “Cái… cái là?”
Trong giọng kinh hãi , thậm chí còn một tia phấn khích. phía , suýt nữa thì cảnh tượng mắt cho kinh hồn bạt vía, thốt nổi lời nào.
Trời ơi, thứ xuất hiện mắt chúng là một mộ đạo từng thấy, từng thấy!
Toàn bộ mộ đạo lát bằng từng viên, từng viên gạch vàng nối tiếp , mỗi viên dài một thước, rộng một thước, hình vuông chỉnh, lấp lánh ánh sáng vàng rực. Trên trần mộ khảm thứ gì, trông như tinh tú đầy trời, sáng rực lấp lánh.
Hai bên vách tường cũng dán một lớp lá vàng, khiến cả con mộ đạo tỏa ánh sáng vàng óng ánh, giống như bước một thế giới bằng vàng!
“Anh Kinh Lam, em đang mơ chứ.”
Ngân Linh sấp lưng , dụi mạnh mắt , khi xác nhận tất cả mắt là thật, nàng suýt nữa thì chảy nước miếng: “Nếu gõ mang về một miếng thôi, chắc mua bao nhiêu cái đùi gà to nhỉ.”
Quả nhiên, trong đầu Ngân Linh ngoài chơi thì chỉ còn ăn. Lão Giang hiếm khi quát cô một câu: “Địch ngay mắt mà chỉ nghĩ đến ăn!”
May mà chúng cũng hạng tham lam, đối với đống vàng cũng ý đồ , chỉ cẩn thận từng bước bước mộ đạo, sợ giẫm hỏng con đường vàng chân.
Khi tiến sâu trong mộ đạo, chúng mới phát hiện hai bên tường còn huyền cơ khác. Trên những lá vàng khắc từng mảng phù điêu sống động như thật, ghép thành một hành lang dài hơn mười mét. Lão Giang một cái, nghiêm túc :
“Lý Kinh Lam, hai mỗi xem một bên! Ta cảm thấy những phù điêu thể ghi chép những bí mật tối cao của cổ Thục quốc!”
lập tức tách với lão Giang. Vốn định đặt Ngân Linh xuống, nhưng cô nàng lười biếng, bám chặt lấy lưng lóc om sòm, chỉ đành cõng cô quan sát những hình khắc tường.
Thế nhưng càng xem, càng cảm thấy gì đó đúng…
Theo kinh nghiệm đây, tranh tường trong chủ mộ thất hoặc là ghi vương quốc thất lạc từng hùng mạnh , hoặc là ghi chép cả đời công lao hiển hách của vị quốc vương, ông mở mang bờ cõi thế nào, để dân chúng an cư lạc nghiệp, để hậu nhân chiêm bái.
nội dung của những phù điêu khác với những gì tưởng tượng. Nó giống như đang dùng một giọng cổ xưa, khàn khàn, kể cho hậu nhân một câu chuyện bi thương, một trận đại kiếp nạn cuốn qua bộ cổ Thục quốc…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khai-pha-co-mo/chuong-334-mo-dao-hoang-kim.html.]
Ví dụ như bức tranh mắt : trong thôn làng vốn dĩ yên bình, thế nhưng đứa trẻ đang đuổi bướm đột nhiên ngã xuống, ông lão tiếng chạy tới cũng ngã xuống theo. Tiếp đó, những thanh niên từ ngoài đồng cày ruộng trở về nhà, cũng lượt ngã gục.
Đến bức tranh thứ hai, gần như cả thôn c.h.ế.t sạch, t.h.i t.h.ể c.h.ế.t đều chuyển sang màu đen, từng xác từng xác chất đống với , giống như một ngọn núi c.h.ế.t màu đen.
Mà t.h.ả.m kịch của ngôi làng nhỏ , cũng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong đại t.a.i n.ạ.n của cổ Thục quốc!
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Từ ngày đó trở , mỗi ngày đều c.h.ế.t, từng một, từng nhà một, từng thôn một. Thậm chí đến cuối cùng, còn thấy hổ trong rừng chạy nổi nữa, ngã xuống đất, bất lực duỗi móng vuốt ; voi cũng ngã bệnh, trong mắt ngập tràn nước mắt.
Thỏ, khỉ, nai con… chúng cũng đều bệnh cả, xác xuất hiện từng mảng đốm đen, cuối cùng nối liền thành từng mảng lớn.
chúng mắc căn bệnh gì, nhưng đây dường như là một loại bệnh truyền nhiễm cực kỳ đáng sợ. Khả năng lây lan vô cùng mạnh, tỷ lệ t.ử vong cũng cực cao, một khi nhiễm bệnh thì gần như vô phương cứu chữa. Cho dù là các tế tư của cổ Thục quốc, thử qua đủ loại thần dược, cầu khấn vô thần linh, cũng đều vô ích.
Cái c.h.ế.t, nỗi sợ hãi và bóng tối, như một đám mây đen tan, bao phủ lên bộ cổ Thục quốc!
thậm chí còn thấy, phía những ngọn núi xác , ở vị trí nổi bật nhất, còn khắc một cái đầu đang phát nụ quái dị. Cái đầu khô héo, nhưng dường như từng c.h.ế.t. Nó từ cao xuống chúng sinh, đối với những t.h.i t.h.ể thối rữa đen sì mà nở nụ dữ tợn chút kiêng dè.
Không hiểu vì , cái đầu , lập tức nghĩ tới cái đầu của tên vu sư c.h.é.m xuống. thậm chí còn cảm giác , chính là kẻ khởi nguồn của đại tai họa !
Chính giáng xuống cổ Thục quốc, lên muôn dân nơi đây lời nguyền độc ác nhất, nguyền rủa mảnh đất phúc hóa thành tro tàn, biến thành luyện ngục đầy xác c.h.ế.t.
Ủa?
phát hiện bên cái đầu còn khắc một hàng chữ giáp cốt nhỏ, nhưng chỉ nhận vài chữ trong đó, thể ghép thành một ý nghĩa chỉnh.
Mơ hồ trông như các chữ: bệnh tật, t.ử vong… vân vân. lập tức vẫy tay gọi:
“Sư phụ ơi, qua đây giúp con với, ở đây chữ giáp cốt.”
Lão Giang lưu luyến rời ánh mắt khỏi bức tường bên , nét mặt nhíu chặt, dường như tình hình bên đó cũng chẳng mấy lạc quan.
Thế nhưng khi rõ hàng chữ giáp cốt , lão Giang lập tức hít sâu một ngụm khí lạnh, cả choáng váng, trời đất như cuồng… vội vàng đỡ lấy ông, trong lòng càng lúc càng hoảng loạn.
Đồng thời hỏi ông rốt cuộc là ý gì, dù cũng nên một tiếng cho rõ. Ít nhất thì cũng còn chút chuẩn trong lòng!
Lão Giang với chúng :
“Đây là lời nguyền mà thủ lĩnh của bọn vu sư năm xưa, Trinh Nhân, khi c.h.ế.t giáng xuống cổ Thục quốc!”
“Sau khi c.h.ế.t, đất đai nghìn dặm khô cằn sinh lương thực, ôn dịch liên miên t.h.u.ố.c cứu chữa, nước qua năm triều tất diệt vong.”
“Ba nghìn năm sẽ , thề khiến đất Thục đổi trời.”