Tay của  đều   đóng băng nứt nẻ, lung tung lau nước mắt cho , cào  mặt  những vết  sâu  đau.
"Đừng ! Trời lạnh lắm,  thì mặt sẽ đau, mắt cũng đau." Đây là  đầu tiên Lý Hoài  với  bằng ngữ khí ôn hoà như thế,   chút sững sờ.
Đột nhiên  hôn  một nụ hôn nhẹ như bông tuyết chạm,  còn  kịp phản ứng,  liền ngã xuống .
Khi đó, rõ ràng thời tiết rét lạnh như thế, nhưng mặt của   nóng đến dọa , lòng  cũng nóng hổi đến kịch liệt, nó kịch liệt nhảy lên, để cho  tự dưng sinh  dũng khí,   đem  mang  ngoài,   để  sống sót.
Vì đem  lôi  khỏi cái thâm sơn đóng đầy băng tuyết , m.á.u  tay  nhỏ xuống khi  dây thừng siết chặt đều ngưng tụ thành vụn băng nhỏ. Chân của  cũng  tuyết đọng đông lạnh  trông vô cùng  xí, mỗi khi trời mưa xuống liền đau,   đầu đông, từ sáng sớm đến tối đều đau đau nhức khó nhịn.
Đem  mang về nhà xong,  liền ngã xuống mê man, trong đêm liền phát sốt, sốt ba ngày ba đêm, tiểu  trông coi   cho , trong miệng của  cứ lẩm bẩm gọi tên Lý Hoài, một mực bảo  nhất định  sống sót.
Về   gả cho Lý Hoài  một ngày xuân, bên trong vương phủ của Thất hoàng tử hoa đào nở rợp trời rực rỡ,  hoa đào sáng rực,  mặc một  hỷ phục đỏ chói   gốc hoa đào.
Một khắc   cho là  chính là tân nương hạnh phúc nhất  thế gian , thế nhưng trong đêm tân hôn  cũng vẫn  , chỉ    đó hứa rằng sẽ đối xử  với .
Ta lấy hết dũng khí hỏi   từng thích  , kết quả là chỉ đổi  sự trầm mặc của ..
Hắn  thích , nhưng vẫn như ban đầu, đối xử với  vẫn  chút tôn trọng.
Là bắt đầu từ lúc nào nhỉ? Có lẽ là thời điểm  bắt đầu giám quốc, lúc   nghĩ phu thê là một thể, cho dù  cũng  quá thích , nhưng  cũng luôn    lên,  đưa cho  một vài ý kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khau-hoa/chuong-2.html.]
Hắn    : "Ngươi gả cho  chính là vì những  ?" Ta cảm giác như trái tim   móc  khỏi lồng ngực. Thì    vô cùng yêu thương từ  tới nay    bằng con mắt như .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thế nhưng hoài nghi chỉ cần một hạt giống gieo xuống, sẽ dần dần mọc thành một cây đại thụ che trời,  từ hoài nghi  đến chán ghét  cũng chỉ mất một năm ngắn ngủi mà thôi.
Mà tình yêu     trong đêm tân hôn , hoá     trao cho  khác.
Ta đến khi đó mới    sớm   ý trung nhân, Cố Uyển Như,  thích nàng , thích nhiều như thế.
Thích đến mức, vì nàng mưu triều soán vị, năm đó Cố Uyển Như  gả cho Thái tử, dù cho chuyện   xảy  nhiều năm ,  vẫn  thể buông bỏ.
Ngày  bức vua thoái vị đó,  cùng Cố Uyển Như và cả tiểu  của  đều  kẻ  bắt .
Hắn  chút do dự  cứu ánh trăng sáng của ,  cùng tiểu   kém chút táng  biển lửa, cuối cùng là   của   lượt cứu chúng   ngoài.
Thật vất vả mới gặp  ,   lo lắng chính là sự trong sạch của , tiểu  của  là  mẫu  dùng mạng để đổi lấy, để chứng minh cái gọi là trong sạch, bà   tự đập đầu  cột mà chết.
Một khắc  trong lòng  sô trào hận ý! Ta hận  , phụ  bồi dưỡng  nhiều năm như ,    một lời hứa nông cạn của nam nhân trêu đùa như thế,    còn lôi cả nhà   chuyện .
Năm đó, khi Lý Hoài xưng đế,  thể của    tệ, phụ   Thái y  rằng  như đèn  hết dầu chờ ngày tắt.
Mà hoài nghi của Lý Hoài đối với nhà chúng  cũng càng ngày càng sâu.