Khemjira Phải Sống Sót - Chương 31
    Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:07:12
    Lượt xem: 1 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khem chuẩn rời làng từ tối hôm . Cậu lợi dụng lúc hỗn loạn khi tang lễ của bà Si kết thúc, lặng lẽ rời mà ai . Cậu nhanh chóng trở về nhà thầy, lấy túi quần áo giấu sẵn trong bếp len qua rìa rừng cho đến khi tới con đường gần cổng làng. May mắn , tất cả dân làng vẫn còn ở chùa, ai để ý Khem khỏi.
Khem thêm ai chịu khổ vì , nhất là Jett, Chan và thầy.
Cậu siết chặt quai túi, bước dọc theo con đường rời xa làng hai cây , đến một cái chòi ven đường. Cậu nhớ rằng buổi tối, một chiếc taxi bán tải màu đỏ sẽ ngang chỗ để đưa khách bến xe trong thành phố. Và lúc sáu giờ chiều, đó sẽ là chuyến cuối cùng trong ngày.
Khem chờ lâu, chiếc taxi đỏ xuất hiện. Trên xe hành khách nào khác, điều khiến phần nào yên tâm. Cậu thầm cầu nguyện rằng chiếc xe sẽ đưa đến nơi an .
Còn Jett và Chan, khi trèo lên thùng xe bán tải của trưởng làng, xe lăn bánh rời làng, hướng về phía bắc. Dù trưởng làng sẽ đưa họ , cả hai đều tin chắc rằng cuối hành trình, họ sẽ gặp bạn của .
Việc trưởng làng dừng đón họ đó ngẫu nhiên. Không thể nào ông những gì sắp xảy . Đây chính là sự trợ giúp cuối cùng của thầy dành cho Khem.
Cả hai đều đặt tay lên trán, khẽ chắp trong tư thế wai khi xe qua miếu thờ thần làng.
“Xin thần linh ban phước, bảo vệ và giữ bạn con an .”
Đến mười giờ rưỡi, Khem đến bến xe an .
Sau khi trả tiền cho tài xế, Khem ôm túi quần áo và tìm một chỗ xa những khác. Khi định, xuống, lặng lẽ suy ngẫm về tất cả những gì xảy , một .
Trong suốt cuộc đời, Khem trải qua nhiều khó khăn từ khi còn nhỏ. Cậu bao giờ oán trách ai vì những tai ương đó. Trái , ơn khi sinh đời và luôn cố gắng sống một cuộc sống .
Dù đôi khi cảm thấy cô đơn, Khem học cách chấp nhận và thích nghi với việc một bước tiếp.
Cho đến một ngày, Khem gặp một bạn như Jett.
Jett nóng nảy, luôn phản ứng trực tiếp bằng cơn giận khi ai đó tổn thương, bao giờ để bắt nạt. Cậu còn giọng vang như thể nuốt cả micro vì thức ăn, trái ngược với Khem, mà mỗi lời đều khiến lắng để .
Khem yếu ớt, nhút nhát, bao giờ chống trả, khác hẳn với Jett – luôn sẵn sàng hành động nếu ai đó lòng. Đối với ngoài, Jett thể đáng sợ, nhưng với Khem, là bạn tuyệt nhất từng .
Dù bên ngoài Jett trông như một đốm lửa đang bùng cháy, nhưng chính ngọn lửa đó sưởi ấm cho Khem trong những lúc giá rét nhất.
Nhờ Jett bảo vệ, Khem tin rằng cuộc sống thật sự đáng để sống hết .
Với Chan, dù quen lâu, Khem cảm thấy gắn bó như với Jett. Sự hiện diện của Chan luôn mang đến cho cảm giác yên tâm.
Chan điềm tĩnh, lý trí, luôn những gì khác cần mà cần , bình thản và giao tiếp bằng hành động nhiều hơn lời , đối lập với Jett như hai cực trái dấu.
Nếu Jett là ngọn lửa ấm áp, Chan là dòng nước mát lành xoa dịu tâm hồn.
Khem vui vì gặp cả Jett lẫn Chan. Thời gian bên họ tràn đầy hạnh phúc, nên chọn rời lặng lẽ, mang phiền toái cho họ.
Bởi , thứ quá sức chịu đựng của Khem… Cậu đau lòng vì khiến một như bà Si , còn mang đau thương đến thầy và dân làng.
Tất cả đều là của …
Khi đến bến xe, Jett và Chan nhanh chóng nhảy xuống, cảm ơn và tạm biệt trưởng làng, vội vã tiến bên trong để tìm Khem giữa đám đông.
Jett chạy khắp nơi trong hoảng loạn, còn Chan đến gặp nhân viên bến xe, giải thích rằng họ đang tìm một thanh niên cao bằng cỡ , da trắng, tóc nâu sẫm, và đưa bức ảnh của Khem chụp trong lễ bái.
Người nhân viên nam trung niên bức ảnh một lúc gật đầu: “ nghĩ thấy gần nhà vệ sinh. Xe chạy, chắc vẫn quanh đây thôi. Đi mà tìm .”
“Cảm ơn .” Chan vái chào tiến đến chỗ Jett đang , chân khẽ gõ xuống đất trong lo lắng. Sau đó, cả hai cùng tìm Khem như hướng dẫn.
Khem hít một thật sâu, sang trái, sang để quyết định bước tiếp.
Đêm nay sẽ ngủ ở ?
Ngày mai sẽ ?
Còn điều gì để nữa?
Học kỳ đại học sắp bắt đầu. Liệu nên học, trở về gặp thầy?
Khem c.ắ.n chặt môi, mắt bắt đầu rưng rưng, lau vội nước mắt bằng tay.
Cảm giác một nữa thật lạ lẫm…
Lúc đó, tràn ngập bởi cảm giác trống rỗng, sợ hãi và bối rối, Khem bỗng nhận đầu mũi của hai đôi giày thể thao – thứ còn nhớ giặt vài ngày . Khem c.ắ.n môi, cố nén tiếng , từ từ ngẩng đầu hai bạn , khẽ gọi: “Chan… Jett…”
Chan mỉm , mồ hôi lấm tấm mặt, trong khi Jett nhẹ nhàng dùng nắm đ.ấ.m gõ lên trán Khem: “Mày chạy xa thật đấy, nhỉ?”
Sau câu đó, sự kiên cường của Khem bắt đầu vỡ vụn. Cậu nhận ma ám, bức tường chịu đựng bên trong cùng những giọt nước mắt trong veo cuối cùng cũng tuôn trào.
“Hu… huhu…”
Jett và Chan tiến gần Khem. Jett ôm chầm lấy Khem, còn Chan nhẹ nhàng đặt tay lên vai , như truyền cho một chút bình yên.
Jett hít một thật sâu, cảm giác nhẹ nhõm khi tìm thấy Khem khiến cảm xúc trong dâng trào, trái tim vẫn còn đập mạnh vì niềm vui bất ngờ, khiến giọng run run hơn bình thường.
“Nghe , Khem.”
“...”
“Dù chuyện gì xảy trong tương lai, tao sẽ bao giờ buông mày , hiểu ?”
Jett nhiều hơn, nhưng khi cảm giác nước mắt sắp trào, chọn im lặng.
Về bà Si, buồn những gì xảy . Cậu luôn cảm thấy , rằng bà từng cho ăn lúc còn nhỏ. Sự tôn trọng, tình yêu và mối gắn bó với bà hề nhỏ. Khem gì sai, nếu ai trách, thì chính là Jett, vì mang Khem đến đây.
Từ khoảnh khắc gặp Khem, Jett tự đặt mục tiêu giúp vượt qua gian nan. Cho đến khi thấy Khem tương lai tươi sáng và sống hạnh phúc, sẽ luôn ở bên, bảo vệ .
Dù đ.á.n.h đổi cả mạng sống.
“Đừng chạy trốn như thế nữa, hiểu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khemjira-phai-song-sot/chuong-31.html.]
Khem , nức nở thêm, gật đầu một , một tay ôm chặt áo Jett, tay còn nắm lấy ngón cái của Chan.
“Cảm ơn… cảm ơn nhiều, Jett, Chan. Tớ thực sự ơn.”
Sau đó, Chan rời mua đồ ăn và nước uống cho cả ba, vì từ chiều đến giờ ai ăn gì.
Họ quyết định ngày mai sẽ trở về Bangkok, nhưng đó, Jett còn một nơi cần ghé qua. Tối nay, họ chọn ngủ tại một ngôi chùa gần đó, cảm giác ấm áp và yên bình hơn một khách sạn.
May mắn , vị trụ trì bụng, nhân từ, sắp xếp các tiểu để trải chiếu cho họ trong sala, ngay tượng Phật lớn.
Sau khi tắm rửa, quần áo sạch, họ nhanh chóng lên giường vì sáng mai sớm. Trước khi ngủ, họ quên tụng kinh, cầu mong thần linh phù hộ trong giấc ngủ. Bố trí chỗ vẫn như cũ, Khem ở giữa, hai bên là Chan và Jett.
“Jett, ngày mai sẽ dẫn chúng ?” Khem hỏi. Jett ngẩng mắt trần sala một lúc như đang cân nhắc lời , mới trả lời: “Đến gặp một thể giúp mày.”
Khem c.ắ.n môi chặt.
“Chúng … chúng thể , Jett? Tớ… tớ phiền thêm ai nữa.”
Jett lắc đầu, kiên quyết, đưa tay xoa nhẹ mái tóc mềm của Khem.
“Người đó chắc chắn sẽ giúp. Không . Tin tao , cứ bình tĩnh và đừng nghĩ quá nhiều.”
Khem hít một thật sâu, gật đầu ngoan ngoãn.
Ba nhiều về ngày mai, mệt mỏi nhanh chóng bao trùm, và họ ngủ .
Không ai , trụ trì cùng vài vị cao tăng suốt đêm tụng kinh, cầu nguyện để xua đuổi những linh khí từ hướng.
Sáng hôm , họ nhanh chóng thức dậy, rửa mặt và đ.á.n.h răng.
Xong xuôi, họ đến chào trụ trì, bày tỏ lòng kính trọng và chào từ biệt.
Rồi họ khoác ba lô, chờ xe cổng chùa.
Jett dẫn Khem và Chan đến một xã gần đó, nhấn chuông để xuống tại chòi nghỉ ở cổng làng. Cậu dẫn hai bạn qua những con hẻm hẹp cho đến khi họ tới một căn nhà sàn, xung quanh là hàng rào tre thấp, với tấm biển : “Nhà Maw Krailert.”
“Đây , thôi,” Jett , dẫn Khem và Chan bước nhà.
Lúc đó, Maw Krailert, đang thiền, bỗng mở mắt. Ánh sắc bén của ông nheo khi quan sát ba thiếu niên tiến đến.
Phải chăng các tử của Pharan gì ở đây?
Câu hỏi hiện rõ khuôn mặt ông. Jett, quỳ xuống cách Maw Krailert một mét, nhanh chóng đưa tay chào theo nghi thức wai, Chan và Khem cũng theo.
“Cháu chào chú Krai,” Jett chào. Maw Krailert nhíu mày, gật đầu khi lên tiếng: “Các con đến đây để gì?”
Jett nhanh chóng kéo Khem lên phía , chú Krai – một trong những pháp sư quyền năng nhất vùng – và kể những phần quan trọng của câu chuyện.
Maw Krailert liếc Khem thoáng qua, cảm nhận ngay sự nghiêm trọng của tình trạng . Nghe xong, ông đáp với giọng nhịn : “Ngay cả thầy của các con cũng can thiệp. Vậy mà các con trông chờ một ngoài như , Jett?”
Nghe , Jett liền nài nỉ theo cách quen thuộc: “Ôi, chú Krai, thầy của chúng cháu là pháp sư trắng, thầy xử lý mấy chuyện . Ở Ubon Ratchathani, chỉ chú Krai là pháp sư tay nghề ngang thầy thôi.”
Jett cố gắng nịnh, nhưng Maw Krailert vẫn giữ vẻ lạnh lùng. Cuối cùng, tung chiêu cuối: “Cháu để dành nửa triệu. Cháu sẽ đưa tất cả cho chú Krai, xin chú giúp cháu và bạn cháu.”
Nghe tiền, nét mặt Maw Krailert mới lóe lên cảm xúc. Đôi mắt ông sáng lên như loài săn mồi, giọng điệu uy h.i.ế.p đủ khiến sợ hãi: “Jett, nếu con dối, sẽ g.i.ế.c con.”
Jett gật đầu chân thành, ánh mắt nghiêm túc, một chút đùa cợt. Điều khiến Maw Krailert hài lòng và ông đáp: “Vậy các con chờ ở đây.”
Nói xong, ông dậy, biến mất phòng phía , để Jett, Khem và Chan chờ đợi.
Chẳng bao lâu, Maw Krailert , mang theo một chiếc hộp gỗ dài chừng một khuỷu tay, đặt ba trai trẻ.
“Đây, mở xem .”
Jett nhận quyền mở hộp, mắt mở to khi thấy bên trong.
“C.h.ế.t tiệt…” Jett thốt lên, vội che miệng , vẻ sốc của khiến Khem và Chan đầy bối rối.
“Cái là gì , Jett?” Khem hỏi, ánh mắt d.a.o động giữa Jett và vật trong chiếc hộp, một khúc gỗ đen sì, cháy sém, phủ đầy gai như gỗ hồng mộc.
Jett nuốt khan khi trả lời: “Đó là gỗ hồng đen…
Gỗ hồng đen thoạt giống hệt hồng mộc bình thường, nhưng bên trong thì đen tuyền, bóng như mực. Người xưa tin rằng đó là loại gỗ linh, các vị thần trấn giữ trong rừng sâu, mất hàng trăm năm mới trưởng thành và con phát hiện. Nó xem là một pháp khí cực mạnh.
Nếu là cây mà thần linh từng hiến tế bản hóa thạch, thì nó thể bảo hộ con khỏi tai ương, đặc biệt là tà thuật và oán khí của linh hồn dữ.
Ngày nay, gỗ hồng đen hiếm đến mức gần như tuyệt chủng. Giá trị của nó… thể đo đếm .”
“Chú Krai, thật sự chú định đưa cái cho bọn cháu ?” Jett hỏi, giọng pha chút do dự vì giá trị món đồ vượt xa cả tiền hứa.
Krailert khẽ gật đầu đáp: “Ta nuôi giữ khúc gỗ nhiều năm, nhưng giờ cần nữa. Cứ lấy . Chỉ cần nhớ rõ thỏa thuận của chúng .”
Không chỉ vì tiền Jett đưa , mà Krailert đồng ý giúp còn bởi một lý do khác. Ông xem năng lực pháp thuật của sánh với Pharan .
Bấy lâu nay ông luôn tránh đối đầu trực tiếp để gây tổn hại, nhưng … đây thể là cơ hội duy nhất để ai thực sự mạnh hơn.
Nếu thể tìm câu trả lời, Krailert nghĩ, ông sẽ thể nhắm mắt xuôi tay mà vướng bận gì.
Jett chắp tay cúi đầu cảm tạ, theo là Khem và Chan.
“Cảm ơn chú Krai nhiều.”
Buổi chiều hôm đó, Jett, Khem và Chan đáp chuyến bay trở về Bangkok, chỉ mất hai tiếng để đến nơi. Jett và Chan mang hành lý đến ở chung phòng với Khem, dự định sẽ ở cho đến sinh nhật thứ hai mươi của - chỉ còn đúng một tuần.
Họ chuẩn đầy đủ thức ăn và vật dụng cần thiết, quyết định hạn chế ngoài tối đa.
Theo kế hoạch, chỉ cần qua bảy ngày nữa, lời nguyền cùng những oán linh từ kiếp sẽ còn thể chạm tới Khem nữa.
