"Không cần, chờ xem xong ," cô trả lời,   ngáp dài.
Khi mơ màng chìm  giấc ngủ, cô  Tiết Bùi khe khẽ ngâm nga một bài hát tiếng Anh—giai điệu đó cô từng  nhiều  mà  hiểu ý nghĩa. Mãi  , cô mới  lời bài hát  hợp với  cảnh đến kỳ lạ:
"And here it is, our final night alive,
Cho nên đây là đêm cuối cùng  còn sống,
And as the earth burns to the ground,
Khi thế giới đang dần cháy rụi,
Oh girl, it's you that I lie with,
Em là   ôm trong tay,
As the atom bomb locks in,
Khi quả b.o.m nguyên tử lao xuống,
Oh girl, it's you I watch TV with."
Em là    cùng xem TV  cuối.
Ngày 31 tháng 12 năm 2023—ngày cuối cùng của năm.
Buổi sáng, đài dự báo thời tiết  rằng một đợt  khí lạnh sắp tràn về, khuyên   chú ý giữ ấm.
Chu Y Y gần như nhớ hết  chi tiết của ngày hôm đó. Bữa sáng, họ ăn bánh mì nướng bằng chảo gang.  8 giờ 15, cô chuẩn   khỏi nhà. Trời quá lạnh, Tiết Bùi bảo cô mặc thêm một chiếc áo khoác lông.
8 giờ 30, như thường lệ,  đưa cô  . Ở ngã tư thứ ba gần chi nhánh công ty, họ  gặp đèn đỏ. Dòng xe bắt đầu ùn .
Cô than: "Hôm nay thật xui,  con đường nào cũng gặp đèn đỏ ?"
Tiết Bùi bật , vươn tay nắm lấy tay cô.
May mắn là cuối cùng cô   trễ.
Trước khi  thang máy, Chu Y Y  đầu  .
Tiết Bùi vẫn còn  ở xa, vẫy tay chào cô. Cô       nhầm  , nhưng trong ánh mắt  lúc  hình như  ánh nước.
Cô  nghĩ ngợi nhiều, chỉ mỉm  và vẫy tay đáp .
Cô nghĩ, tối nay  vài lời   với .
Hôm đó là ngày nghỉ  Tết, ai cũng  thật sự  việc. Mọi  mở tài liệu  việc  nhưng đều đang lén trò chuyện, "sờ cá"* g.i.ế.c thời gian.
"Sờ cá": 墨鱼:mòyú:  nghĩa là cá mực, nhưng ngoài  còn  nghĩa khác là  việc riêng, g.i.ế.c thời gian.
Chiều hôm đó,  khi họp xong, cô bắt taxi đến tiệm bánh ở trung tâm thành phố để lấy chiếc bánh kem  đặt từ sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-anh-nhin-lai/chuong-253.html.]
Mọi thứ đều diễn  đúng như cô dự đoán.
Chỉ là... khi cô mang bánh về đến nhà,  bộ khu chung cư  vắng tanh như   ai.
Cả  lầu lẫn  lầu đều  thấy một bóng .
Cô  từng phòng để tìm.
"Tiết Bùi?"
Không  tiếng trả lời.
Cô bắt đầu hoảng.
Đến khi mở cửa phòng ngủ,  bàn  một phong thư. Bên cạnh là một bản hợp đồng—hợp đồng chuyển nhượng căn hộ.
Bức thư  dài. Cô còn  kịp  hết, nước mắt  rơi lã chã xuống trang giấy, loang  từng mảng mực đen nhòe nhoẹt.
Không hiểu vì , cô vội kéo ngăn tủ đầu giường ...
Quả nhiên, trong ngăn kéo tủ đầu giường, ba lọ thuốc   mở nắp.
Thì  dạo gần đây,   bắt đầu dùng thuốc.    từng  với cô lấy một lời.
Trong mắt Chu Y Y, Tiết Bùi vẫn dịu dàng, săn sóc,   gì khác với thường ngày. Anh giấu quá khéo, đến mức  để cô nhận .
Cô gọi điện cho  nhưng  liên lạc . Lập tức, cô lao xuống nhà, mua vé tàu cao tốc chuyến tiếp theo  Hải Thành.
Từ Bắc Thành đến Hải Thành mất hai tiếng. Trên chuyến tàu đang lướt nhanh về phương Nam, Chu Y Y cầm bức thư   vò đến nhăn nhúm,    .
"Triển tín duyệt,
Y Y, lúc   bức thư , em đang   sofa xem chương trình gameshow em thích nhất, cuộn  , ngủ yên trong vòng tay . Nếu hạnh phúc  thể  một hình ảnh cụ thể, thì  lẽ đó chính là khoảnh khắc .
Vài ngày ,   một cuốn sách, trong đó : "Sự điên rồ là     một việc giống  và mong chờ một kết quả khác biệt."
Những năm qua,  như đang lặp  lặp  cùng một việc — cố gắng khiến em yêu , nhưng  từng bước đẩy em  xa.
Từ ngày đầu năm nay, mỗi ngày  đều đếm ngược: đếm xem chúng  còn  bao nhiêu thời gian bên .
Anh luôn ôm hy vọng cuối cùng,  từng nghĩ sẽ từ bỏ. Cho đến khi chuyện của Lý Trú xảy , cho đến khi lời  dối năm xưa  vạch trần,  mới hiểu rằng dù  cố gắng thế nào, cũng chẳng còn ích gì. Ai cũng  trả giá cho những gì   gây  trong quá khứ.
Vì ,  nhận , trong cuộc đời nhỏ bé của , từng bước  , từng việc tưởng như vô nghĩa  , thật  đều đang dần đánh mất em.
Và  mà em từng yêu –  thiếu niên Tiết Bùi năm nào – sớm   còn rực rỡ nữa, chỉ còn là một kẻ ích kỷ và yếu đuối, một kẻ  đủ can đảm đối diện với hiện thực.
Xin  vì   đủ dũng khí để chia tay em trực tiếp. Anh   Hải Thành, định nghỉ ngơi ít ngày. Căn nhà  để  cho em, quần áo , em  thể giặt sạch hoặc  cần quan tâm. Chỉ là... chiếc khăn choàng cổ đó, em  thể gửi  cho   ?"
Khung cảnh ngoài cửa sổ tàu trôi qua nhanh như chớp, tựa như ký ức xưa cũ cũng đang  lượt lùi  phía —niềm vui, nỗi buồn, điều đáng ghi nhớ lẫn điều   ngoảnh đầu  .