Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con - Chương 55: Thay con nói chuyện
    Cập nhật lúc: 2025-10-25 04:19:28
    Lượt xem: 4 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đào Nhiên sống trong một gia đình cởi mở, nơi Lâm Sương thường xuyên lời yêu thương. Đào Thanh Vọng, dù trắng trợn như , nhưng sự tác động của Lâm Sương, cũng sẽ bày tỏ suy nghĩ của .
Ba họ thường chuyện gì thì , cãi vã thì cãi, để vấn đề kéo dài.
Vì , Đào Nhiên giỏi bày tỏ cảm xúc của hơn bình thường. Cậu vui vui đều thẳng, ngay cả trong chuyện riêng tư cũng hề che giấu, thẳng thắn như đang nghĩ xem ngày mai ăn gì.
Thẩm Sầm sợ sẽ bảo đưa máy xuống, nên nhanh chóng lảng sang chuyện khác: "Hình như đến giờ ngủ . Hơn 9 giờ đấy."
Dù thỏa mãn, Đào Nhiên vẫn đành thôi: "Nhanh ? Vậy truyện cho em bé ."
Một thời gian , Đào Nhiên vẫn luôn bảo Thẩm Sầm chuyện với bụng . vì ít , nên cứ vài câu mắc kẹt, ngượng đến mức ngay cả Đào Nhiên, vốn mấy ngại ngùng, cũng gì.
Đào Nhiên đơn giản chuyển hoạt động thành kể chuyện khi ngủ.
Đọc truyện trực tiếp sẽ xảy tình huống .
Hơn nữa, giọng Thẩm Sầm , truyện cứ như đang thôi miên .
Hoa Hải Đường
Thẩm Sầm tùy tay lấy một cuốn sách tủ đầu giường: "Vậy hôm nay chúng sẽ bắt đầu câu chuyện 'Ba chú heo con'..."
Sáng hôm , Đào Nhiên tỉnh dậy từ trong giấc mơ, thấy vẫn đang trong tư thế đầu hàng, suýt chút nữa cảm nhận tay . Cậu giường một lúc lâu mới hồn.
Việc đầu tiên khi tỉnh dậy là nhắn tin cho Thẩm Sầm: [Chào buổi sáng! Hôm nay là một ngày tràn đầy năng lượng.]
Thẩm Sầm gần như trả lời ngay lập tức: [Sao em dậy sớm thế?]
Đào Nhiên: [Anh cũng dậy sớm mà.]
Thẩm Sầm: [Đang tìm .]
Kèm theo là một bức ảnh hồ nhân tạo trong trường. Hồ vẫn tu sửa, trông khá lộn xộn. Giờ trong trường vẫn ai.
Đào Nhiên: [Tìm ai thế?]
Thẩm Sầm: [Cố Ngôn bỏ .]
Lưu Vân Hi là đầu tiên phát hiện . Anh cũng ngủ phòng tập trong trường, mỗi một phòng. Sáng sớm, mơ màng thấy ngoài. Vào phòng Cố Ngôn, thấy , nhạc cụ cũng biến mất.
Điện thoại tắt máy, để lời nhắn nào.
Mọi dấu hiệu cho thấy, thiếu gia Cố vẫn hết thời kỳ nổi loạn và đang bước cao trào thứ hai.
Điện thoại Thẩm Sầm gửi đến một video. Trong khuôn viên trường vắng vẻ, vài đang giữa gió lạnh. Lưu Vân Hi trông đặc biệt t.h.ả.m thương, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân: "Không chịu nổi. Tìm , nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ."
Đào Nhiên vẻ mặt chọc , gửi tin nhắn thoại: "Bình tĩnh, bình tĩnh. Biết chỉ ăn sáng thôi."
Lưu Vân Hi: "Nếu đúng , sẽ livestream nhảy xuống hồ nhân tạo."
Giọng chuyển sang của Thẩm Sầm: "Nhớ ăn sáng, học chú ý an , chuyện gì thì liên lạc với ."
Phía tiếng Lưu Vân Hi sụp đổ: "Xin đấy, đừng thể hiện tình cảm nữa."
Cả buổi sáng, Đào Nhiên kịp gặp Thẩm Sầm để cho xem n.g.ự.c .
Buổi trưa, ăn cơm với Cố Ngân Xuyên như thường lệ. Món sườn kho tàu tỏa mùi thơm nồng nàn của nước sốt.
Đào Nhiên chỉ ăn một miếng, đẩy đĩa cho Cố Ngân Xuyên: "Tớ ăn nổi cái , ăn ?"
"Không cần thì lấy." Cố Ngân Xuyên ăn xem điện thoại: "Nhà nghỉ của nhà hôm nay sự kiện ?"
Đào Nhiên: "Ừm, tiệc nướng, uống rượu nữa."
"Trời ơi, tớ cũng . Cậu xem bức ảnh , trông vui quá trời luôn."
Bức ảnh cắt từ video. Mọi ở nhà nghỉ tụ tập chuẩn đồ ăn cho buổi tối: trái cây, rau củ, đủ loại thịt. Nhìn là thấy thèm. Xa xa mấy đứa trẻ đang thổi bong bóng, khung cảnh trông yên bình.
Đào Nhiên: "Có thể mà. Chiều nay tiết, đến đó chỉ mất hơn một tiếng."
Cố Ngân Xuyên: "Cậu là tớ động lòng đấy. Cậu ?"
"Chắc tó . Chiều nay tớ tìm Thẩm Sầm."
Cố Ngân Xuyên liếc một cách khinh bỉ: "Hai mới xa mấy ngày thôi mà."
"Khoan , để tớ bức ảnh ." Cậu lấy điện thoại của Cố Ngân Xuyên, dùng hai ngón tay phóng to bức ảnh, phóng to hơn nữa.
Sau đó, chỉ một hình ảnh mờ ảo trong góc: "Cậu thấy cái giống Cố Ngôn ?"
Cố Ngân Xuyên đeo kính , cẩn thận phân biệt: "Cái trong ban nhạc đó ? là giống, nhưng ảnh mờ quá, . Sao thế?"
Đào Nhiên tiếp tục chằm chằm bức ảnh: "Vậy chúng một chuyến ."
Khi Cố Ngôn nhận về gia đình, ở Hải Thị. Ban nhạc Cố Ngôn ở những nơi thường đến, cũng thể là ở quê. Và nhà nghỉ là nơi duy nhất từng đến ở quê.
Vì chắc chắn, Đào Nhiên nhắn tin cho ban nhạc, và Cố Ngân Xuyên lái xe về quê.
Cuối xuân đầu hạ là thời điểm khí hậu nhất. Các loài hoa ở nhà nghỉ đều nở rộ, hương hoa thơm ngát khắp nơi. Khi họ đến nơi là 2 giờ chiều.
Sau giờ nghỉ trưa, các nhân viên bắt đầu công việc.
Đào Nhiên tìm Đổng Trinh ngay. Sự xuất hiện bất ngờ của ở nhà nghỉ khiến Đổng Trinh giật : "Con từ thế? Ba con dạo con bận lắm ?"
Sau khi bàn bạc, ba họ quyết định chuyện m.a.n.g t.h.a.i cho . Một là sợ tin đồn lan truyền, hai là sợ những lớn tuổi sẽ lo lắng cho Đào Nhiên.
Lâm Sương và Đào Thanh Vọng thống nhất tuyên bố Đào Nhiên bận rộn, để khi đột ngột biến mất vài tháng thì cái để giải thích.
Cậu tùy tiện tìm một cái cớ: "Con đến thăm thôi. À, bà ngoại ơi, bà thấy Cố Ngôn ạ? Tức là bạn trong ảnh ."
"Đây là bạn con cùng con đúng ?" Đổng Trinh kéo điện thoại xa, nheo mắt nhận : "Hình như bà thấy. Hôm nay bà cũng xuống tầng mấy. Con hỏi khác xem ?"
Vừa dứt lời, quản gia Tiểu Lý thò đầu : "Hình như thấy , về phía hồ . Hôm nay nhiều nướng BBQ ở đó lắm."
Đào Nhiên "" lên một tiếng: "Vậy chúng cháu qua đó xem ."
Cố Ngân Xuyên theo bên cạnh: "Làm gì thế, giống gián điệp thế ?"
Khi ở xe, Đào Nhiên kể chuyện của Cố Ngôn, bây giờ mới : "Chắc là cãi với ban nhạc, bỏ . Giờ Thẩm Sầm và đang tìm. Chúng xác nhận xem đúng là . Nếu đúng thì đừng để chạy mất."
Bờ sông xây dựng . Sỏi đá lát gọn gàng, cả lều. Chỗ nước sâu, chỗ cạn, thể câu cá hoặc lội nước.
Đào Nhiên dọc bờ sông, lướt qua từng gương mặt, cuối cùng cũng thấy Cố Ngôn ở cuối bờ sông.
Cậu thẳng xuống bên bờ sông, ném từng viên đá xuống nước, mặt biểu cảm, đang suy nghĩ gì.
Gió thổi, Cố Ngôn mặt sang bên, Đào Nhiên lập tức kéo Cố Ngân Xuyên xổm xuống, lén lút trong bụi cỏ dùng điện thoại chụp ảnh Cố Ngôn. Cảm giác trộm cắp dâng trào.
Cố Ngân Xuyên vốn lo lắng, thấy vẻ mặt của Đào Nhiên, tự chủ nuốt nước bọt: "Không thấy chúng nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-be-o-ngoc-xuyen-tu-the-gioi-abo-den-xa-hoi-binh-thuong-va-bat-dau-nuoi-con/chuong-55-thay-con-noi-chuyen.html.]
Đào Nhiên gửi tin nhắn cho Thẩm Sầm: "Không. Cậu canh chừng nhé, tớ gọi họ đến bắt ."
"Anh đang nhập định , chạy ." Cố Ngân Xuyên chuyển chủ đề: " nhảy sông tự tử ? Nghe những tự sát đó đều bình tĩnh."
Đào Nhiên ngơ ngác ngẩng đầu: "A, thể nào."
Cậu cúi đầu, điên cuồng nhắn tin cho Thẩm Sầm: [Mau đến đây mau đến đây mau đến đây mau đến đây.]
Thẩm Sầm dọa: [Làm ?]
Đào Nhiên: [Cố Ngân Xuyên Cố Ngôn nhảy sông tự tử.]
Ngay cả một điềm tĩnh như Thẩm Sầm cũng liên tiếp gửi ba dấu chấm than, là tin nhắn thoại: "Nhìn một chút, nếu thật sự thì dùng biện pháp cưỡng chế."
Đào Nhiên trịnh trọng gật đầu, với Cố Ngân Xuyên: "Chúng là mật thám, lúc cần thiết thì vật xuống."
"Thật hả, tàn bạo quá ?" Cố Ngân Xuyên là một mọt sách chính hiệu, cả ngày chỉ hoặc , chút cơ bắp nào.
Cậu tháo từng chiếc đinh môi, đinh lưỡi xuống, giống như một lính cảm tử đang từ biệt.
Đào Nhiên la lên một tiếng: "Anh lên !"
Cố Ngân Xuyên chuẩn tư thế tấn công.
Giọng Đào Nhiên trở bình tĩnh: "Chỉ là tê chân thôi."
Cố Ngân Xuyên thu chân : "Cậu truyền tin tức thể chuẩn xác hơn một chút ?"
Đào Nhiên đầy căng thẳng: "Rõ, thưa chỉ huy!"
Hai bãi cỏ, lúc thì xem video cấp cứu, lúc thì xem video trói , nghiên cứu cách trói cho chặt hơn.
Một tiếng rưỡi , ban nhạc vẫn đến.
Chân Cố Ngân Xuyên tê cứng, miệng khô khốc: "Sao họ vẫn đến ?"
Đào Nhiên cũng quỳ gối mệt mỏi: " . Hay là chúng cứ trói luôn ."
"Đem ai trói ?"
Giọng quen thuộc vang lên từ phía , mang theo sự u ám, Đào Nhiên và Cố Ngân Xuyên cùng lúc đầu, đối diện với gương mặt nửa nửa của Cố Ngôn.
Ở đằng xa, ba bóng quen thuộc đang chạy nhanh về phía .
Đào Nhiên và Cố Ngân Xuyên , nhanh tay ôm lấy chân Cố Ngôn, mỗi ôm một chân.
Cố Ngân Xuyên la lên: "Bắt , bắt !"
Cố Ngôn giãy giụa, nhưng dám đá loạn, một cách vô cảm: "Bắt gì, chạy ?"
Vừa dứt lời, một bóng lao tới, như thái sơn áp đỉnh đè sập .
Lưu Vân Hi quỳ , lật tay kiềm chế tay : "Bắt , xem còn trốn ?"
" phạm pháp ?"
Cố Ngôn khách khí với Lưu Vân Hi như , một cú lộn cá chép vẫy đuôi, suýt nữa ném ngã xuống đất.
Thẩm Sầm kịp thời túm lấy Đào Nhiên, kéo lòng, lưng với hai đang lăn lộn đất, vuốt ve Đào Nhiên từ xuống : "Không chứ?"
Đào Nhiên đang ăn dưa hăng say, một ánh mắt cũng dừng : "Ừ ừ, ."
Cố Ngôn giãy giụa: " dựa , rốt cuộc đè gì?"
" đè , đè thì nhảy sông mất!"
Lâm Tĩnh Mặc cũng tiến lên, giúp Lưu Vân Hi đè Cố Ngôn, nửa ngày nghẹn một câu: "Nước sông lạnh."
" phục, thật sự phục, ai nhảy sông tự tử?"
Cả đoàn đồng loạt về phía Đào Nhiên và Cố Ngân Xuyên, Cố Ngân Xuyên phán đoán sai lầm, bộ như chuyện gì xảy , trời, sờ cỏ.
Bạn học Đào dũng cảm dậy: "Chủ yếu là cảnh tượng bên bờ sông thật sự sức mê hoặc."
"Không nhảy sông, nghĩ tự tử, thể buông ?"
Lưu Vân Hi nghi ngờ quan sát vẻ mặt , cuối cùng vẫn buông tay.
Ở đằng xa, Đổng Trinh theo mấy bảo an, loạng choạng: "Nhanh lên, là bên đang bắt cướp."
Cố Ngôn: ...
Bây giờ thì nhảy.
Tại nhà trọ, mấy chiếm cứ một cái bàn, Cố Ngôn khoanh tay, mặt lạnh, Lưu Vân Hi bên cạnh quạt gió cho , Lâm Tĩnh Mặc rót cho , Thẩm Sầm giúp lật nắp ấm , hai đương sự truyền tin sai lầm đối diện, cúi đầu.
Cuộc thi dỗ cấp một diễn một cách trật tự.
Trong khí đông đặc, Cố Ngôn xua tay: "Được đừng như , hoảng đến nỗi run, một nào thấy lưu tờ giấy nhỏ ?"
Lưu Vân Hi giơ tay: "Báo cáo Cố, quét nó như rác."
" thấy đúng là rác..."
Chữ "rác" còn kịp thốt , Đổng Trinh bưng đĩa trái cây : "Đều là hiểu lầm, ăn chút trái cây nghỉ ngơi một chút, buổi tối còn tiệc lửa trại nữa."
Có lớn ở, vẫn giữ phong độ cơ bản, Cố Ngôn nuốt lời định trở .
Thẩm Sầm nhỏ giọng với Đào Nhiên: "Hôm nay em về nhà ba em ?"
Một vấn đề lớn như , thời điểm then chốt chỉ thể lừa cha.
Đào Nhiên kêu một tiếng bà ngoại, nũng nịu : "Thật con với ba là con tới, ba con chơi với Thẩm Sầm."
Đổng Trinh "a" một tiếng, nổi giận: "Ba con hạn chế tự do kết bạn của con, sẽ gọi điện thoại cho nó, sẽ ."
Một phút , điện thoại bật loa ngoài, giọng Đổng Trinh bình tĩnh: "Bây giờ Tiểu Đào ở chỗ cũng thể ở lâu ? Cháu nó kết bạn với ai là tự do của cháu, thấy Tiểu Thẩm là đứa trẻ ."
"Mẹ, con ý , Tiểu Đào đương nhiên thể ở chỗ lâu hơn, Tiểu Thẩm cũng ."
Đổng Trinh hừ một tiếng, lúc mới coi như hài lòng: "Tiểu Đào, con chuyện với ba."
Đào Nhiên áp sát: "Ba ba, con thể qua đêm ở đây ?"
"Có thể." Nghe vẻ như c.ắ.n răng .
Những phía đồng loạt vỗ tay.
Cao thủ, đây là cao thủ.
