Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con - Chương 59: Ốm nghén

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:05:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh đèn thủy tinh của nhà hàng khách sạn tỏa ánh sáng lạnh lẽo. Trên bàn, bộ đồ ăn bày biện tỉ mỉ, những bọt nước nhỏ li ti còn đọng ly thủy tinh.

Cố Ngôn ghế, hai tay siết chặt đến mức gãy, cằm căng , ngay cả thở cũng trở nên gấp gáp, như thể chỉ giây sẽ hất tung cả chiếc bàn.

Lâm Tĩnh Mặc rót nước ly của : “Các thật sự chắc chắn ? Thẩm Sầm loại như thế.”

“Dù thì trong tủ quần áo đó chắc chắn .” Lưu Vân Hi nghiêng về phía , giọng hạ xuống thấp nhưng đầy kiên quyết, “Nếu thì tự nhiên trốn tủ gì?”

Anh dừng một chút, như thể ngại ngùng tiếp: “Quần áo trong phòng vứt lộn xộn, ga giường thấy cũng ẩm ẩm, tuyệt đối linh tinh.”

Cố Ngôn lạnh: “Ban nhạc của chúng cũng kẻ thối nát . Cậu ở trong phòng nên bắt kẻ đó , bằng chứng, chúng giải thích với Tiểu Đào đây?”

Lâm Tĩnh Mặc: “Sao thế?”

Cố Ngôn: “Nói thẳng , , phòng bắt .”

Nói bật dậy, chiếc ghế cọ sàn gạch men phát âm thanh chói tai.

Cùng lúc đó, tiếng bước chân vang lên ở cửa nhà hàng.

Cố Ngôn ngẩng đầu lên, vặn đối mặt với Thẩm Sầm.

Thẩm Sầm đến khi thấy tin nhắn trong nhóm. Anh vốn định đưa Đào Nhiên cùng, nhưng những vết tích cổ thật khó che, nên bảo để lo công việc.

Hóa cái gọi là công việc chỉ là đến nhà hàng ăn cơm.

Anh tại chỗ, cảm nhận khí khác thường. Ánh mắt lướt qua ba mặt: “Làm gì thế?”

Hai còn bình thường, nhưng ánh mắt của Cố Ngôn cứ như ý định g.i.ế.c .

Người phát bệnh cũng là chuyện một sớm một chiều. Thẩm Sầm bước nhanh đến bên cạnh Cố Ngôn, ấn vai xuống. Vừa định Đào Nhiên đến, thấy Cố Ngôn mở lời : “Buổi trưa về phòng gì?”

“Không gì cả.”

Những chuyện xảy buổi trưa, một chữ cũng phù hợp với trẻ con, để bảo vệ tai của Cố Ngôn, sang chuyện khác: “Chỉ nghỉ ngơi một chút.”

Cố Ngôn mặt lạnh tanh: “Vậy cách nghỉ ngơi của đặc biệt thật đấy, giấu tình trong tủ quần áo .”

Ánh mắt Thẩm Sầm đảo qua giữa hai : “Cái gì thế?”

Lưu Vân Hi tiếp lời: “ qua tìm một chuyến, phát hiện, phát hiện…”

Thẩm Sầm: “Cái gì?”

Lưu Vân Hi mãi câu còn , dùng khuỷu tay thúc Lâm Tĩnh Mặc: “Cậu .”

Thẩm Sầm sững sờ, đầu thấy cả ba chuyện cứ ấp úng: “Rốt cuộc là chuyện gì?”

Lâm Tĩnh Mặc: “Chính là, chính là, thôi, Cố Ngôn .”

“Cứ theo .” Cố Ngôn xung quanh một lượt.

Vẫn đến giờ ăn cơm, trong nhà hàng cơ bản ai. Anh hạ giọng, từng từ tuôn đều mang theo lửa giận: “Cậu ngoại tình , đồ tra nam c.h.ế.t tiệt!”

Ba chữ “tra nam c.h.ế.t tiệt” đầy khí thế, đ.â.m xuyên màng nhĩ .

Một tia bối rối lóe lên mặt Thẩm Sầm, trong khoảnh khắc đó còn nghi ngờ Cố Ngôn đang chuyện với khác.

Phía truyền đến một giọng quen thuộc: “Ai ngoại tình?”

Bàn ăn đột nhiên im lặng, đồng loạt đầu .

Đào Nhiên ở cửa, mặc một chiếc áo hoodie cổ cao rõ ràng quá khổ, dáng cũng chút kỳ lạ.

Đi vài bước, kéo áo lên, mặt cũng đỏ bừng.

Một là vì m.ô.n.g vẫn còn tiện, hai là vì áo quá rộng, nhanh cổ áo sẽ trễ xuống, sợ để lộ quá nhiều dấu vết. Kết quả là đoạn đường 5 phút mà mất 10 phút, đến cửa thấy một tin tức “bùng nổ” thế .

Thấy ai phản ứng, hỏi: “Ai ngoại tình?”

Cố Ngôn “bốp” một cái xuống, đẩy vấn đề cho Lưu Vân Hi: “Cậu .”

Đợi Đào Nhiên xuống, Lưu Vân Hi mới mở lời: “ xin rõ lập trường . Mặc dù là bạn nhiều năm của Thẩm Sầm, nhưng cá nhân lên án hành vi cầm thú . Theo những gì thấy chiều nay khi đến phòng Thẩm Sầm, phát hiện trong tủ quần áo của giấu một . Tất nhiên điều thể chứng minh là ngoại tình, nhưng trong căn phòng đó, tuyệt đối xảy chuyện gì đó, hơn nữa là kịch liệt, lấy mười năm đào hoa vận của đảm bảo.”

Đào Nhiên theo bản năng Thẩm Sầm, hiểu chuyện theo hướng .

Lưu Vân Hi vẫn tiếp tục: “Chúng chắc chắn sẽ về phía , hành vi quả thực thể tha thứ.”

Đào Nhiên ngắt lời : “Các hỏi tại em ở đây ?”

Lưu Vân Hi dừng , ánh mắt mơ hồ: “À , em ở đây?”

Nhiệt độ cơ thể Đào Nhiên tăng vọt, ấp úng: “Bởi vì trong tủ quần áo chính là em, em đến thăm .”

Cố Ngôn đặt tay lên vai : “Em việc gì tự chui tủ quần áo gì? Không cần bào chữa cho , loại tra nam xứng.”

“Thật sự bào chữa.” Đào Nhiên còn cách nào, kéo áo xuống, “Các .”

Trong khoảnh khắc, vai lộ chằng chịt những vệt đỏ.

Đáng lẽ che kín hết, giờ chủ động cho khác xem. Tai Đào Nhiên đỏ bừng: “Lúc đó em đang ngủ, ngại, theo bản năng thì chui tủ quần áo thôi.”

thì ở nhà, cũng thường xuyên chui tủ quần áo của Thẩm Sầm, gần như thành phản xạ điều kiện. Không ngờ một hành động nhỏ gây hiểu lầm lớn đến .

Thẩm Sầm lên tiếng: “Rốt cuộc là tin đến mức nào thế?”

Mặt Lưu Vân Hi ngay lập tức đỏ bừng, giọng điệu chắc chắn yếu 8 phần, cúi đầu chọc chọc miếng lót bàn ăn: “Này... Cái thể giống .”

Lâm Tĩnh Mặc cũng thở phào nhẹ nhõm, bưng ly nước lên che giấu sự hổ: “Thì , là chúng nghĩ nhiều .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-be-o-ngoc-xuyen-tu-the-gioi-abo-den-xa-hoi-binh-thuong-va-bat-dau-nuoi-con/chuong-59-om-nghen.html.]

Cố Ngôn sặc đến ho sặc sụa, mặt đỏ bừng, mãi nên lời. Cuối cùng, lườm Thẩm Sầm một cái thật mạnh, đặt ly nước xuống bàn.

Đào Nhiên càng ngượng hơn, tay vẫn nắm chặt cổ tay áo, nhỏ giọng : “Xin , khiến hiểu lầm.”

Thẩm Sầm kéo về phía , Cố Ngôn: “Lần đừng trực tiếp phòng.”

Cố Ngôn mặt , lẩm bẩm: “Ai mà các …” Câu thốt , tai đỏ bừng lên.

Lưu Vân Hi còn ga giường đều ướt.

“Biết gì cơ?” Đào Nhiên ngẩng đầu , trong mắt vẫn còn chút ngây thơ.

Thẩm Sầm xoa đầu , giải vây cho Cố Ngôn: “Không gì, bọn họ rảnh rỗi thôi. Ăn cơm .”

Lưu Vân Hi vội vàng cầm lấy thực đơn, lật lật: “ đúng đúng, ăn cơm thôi, tớ đói c.h.ế.t .”

Lâm Tĩnh Mặc cũng phụ họa theo: “Mọi thấy món bít tết thế nào? Nghe đây là món chủ đạo của nhà hàng.”

Cố Ngôn tiếp lời, lén lút liếc Đào Nhiên một cái. Thấy những vệt đỏ vai cổ áo che khuất, mới gượng gạo cầm lấy thực đơn.

Thật là một trò hiểu lầm lớn.

Một lúc , món bít tết mang lên.

Trước đây khi ốm nghén, Đào Nhiên thể ăn những món dầu mỡ một chút, nhưng gần đây thèm thịt như điên, ăn ngon miệng.

Thẩm Sầm nghiêng đầu: “Ăn ?”

Đào Nhiên gật đầu: “Giờ ăn hết.”

Thẩm Sầm đang tập trung cắt bít tết cho , bỗng cau mày, đột nhiên đưa tay lên che miệng, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch.

Hoa Hải Đường

“Sao ?” Đào Nhiên là đầu tiên phát hiện điều bất thường, đưa tay đỡ .

Thẩm Sầm gì, che miệng dậy, vội vàng về phía nhà vệ sinh. Vừa đến cửa, dày cồn cào. Anh cúi nôn khan thùng rác.

Ba còn trong nhà hàng đều sững sờ.

Lưu Vân Hi chớp mắt: “Sao thế? Thịt bò vấn đề ?”

Lâm Tĩnh Mặc cũng buông d.a.o dĩa: “Trông bình thường mà.”

Đào Nhiên còn tâm trí để bận tâm đến họ. Cậu nhanh chóng dậy theo. Trong nhà vệ sinh, Thẩm Sầm đang bám tường nôn khan, những gì ăn gần như nôn hết, sắc mặt vẫn khó coi.

Đào Nhiên đưa khăn giấy, vặn vòi nước: “Súc miệng .”

Thẩm Sầm nhận lấy ly nước, súc miệng vài cái dần lấy tinh thần, giọng khàn khàn: “Anh , đột nhiên thấy buồn nôn.”

Anh định lên, ngửi thấy mùi nước máy trong ly, dày một nữa cuộn trào, vội vàng mặt .

“Sẽ ngay thôi.” Thẩm Sầm che ngực, ánh mắt đầy vẻ mơ hồ.

Đào Nhiên phản ứng của , lòng bỗng thắt , nhỏ giọng hỏi: “Có cũng nôn giống hệt em lúc đó ?”

Cậu tìm hiểu mạng, vì ảnh hưởng của hormone, đôi khi Alpha sẽ tình trạng nghén Omega.

Với trường hợp đặc biệt của họ, chuyện thể xảy .

Đào Nhiên hỏi: “Gần đây phản ứng gì với tin tức tố của em ?”

“Không.”

Thẩm Sầm trả lời xong, liền sững .

Đào Nhiên nhận vẻ do dự mặt , nhỏ: “Anh đừng mạnh miệng nữa.”

Thẩm Sầm cụp mắt xuống: “Anh chỉ là… ngửi mùi hương em.”

Mặt Đào Nhiên đỏ bừng, đại khái hiểu tại khó chịu đến . Cậu liếc ngoài, còn ba “ ăn dưa” nữa, nên hạ giọng: “Chúng về hỏi Hoàng Lai Tài xem .”

Buổi tối vẫn diễn buổi gặp mặt fan.

Khi buổi gặp mặt kết thúc, đám đông như thủy triều tuôn lối thoát hiểm. Thẩm Sầm một vài đối tác quen vây quanh, mặt vẫn treo nụ điềm đạm, trong tay còn cầm cây bút dùng để ký tên.

“Thầy Thẩm, ca khúc mới tuyệt thật đấy. Lần cơ hội nhất định hợp tác.” Một nhà sản xuất đeo kính đưa danh .

Thẩm Sầm nhận lấy, ngón tay chạm cạnh tấm danh , ánh mắt lướt qua đám đông, về một góc.

Đào Nhiên một cây cột gần lối thoát hiểm, tay nắm chặt chai nước khoáng mở nắp. Cậu đang cúi đầu đá những đường gạch chân. Vừa đám đông chen chúc, dám tiến lên, chỉ từ xa theo dõi bộ buổi gặp mặt.

“Thầy Thẩm?” Người bên cạnh thấy mất tập trung, khẽ gọi.

Thẩm Sầm lấy tinh thần, nhét danh túi áo vest, đáp một câu “Nhất định”, nhưng ánh mắt tự chủ lướt qua phía đó.

Đào Nhiên dường như cảm nhận điều gì, ngẩng đầu lên, vặn đối mắt với . Mắt sáng bừng, còn giơ tay vẫy vẫy.

Khóe miệng Thẩm Sầm vô thức cong lên, vội vàng với bên cạnh câu “Xin , tiện” đẩy đám đông về phía .

“Đợi lâu ?” Anh đến mặt Đào Nhiên, giọng mềm mại hơn hẳn so với khi chuyện với khác.

Đào Nhiên lắc đầu, đưa chai nước trong tay : “Mới kết thúc ? Em thấy vẻ mệt.”

Thẩm Sầm nhận lấy nước, vặn nắp uống một ngụm, ánh mắt dừng ở cổ tay áo đám đông chen lấn nhăn nhúm của , đưa tay giúp sửa : “Đứng đây bao lâu ? Sao tìm chỗ nào ?”

“Người đông quá.” Đào Nhiên lùi nửa bước, tránh tay , vành tai chút đỏ, “Kết thúc thì về sớm , nôn mà.”

Thẩm Sầm nhúc nhích, cứ đó . Mãi đến khi ở đằng xa gọi tên , mới nhỏ: “Đợi năm phút, xong ngay thôi.”

Nói xong, định , nhưng chuyện với tự tới.

Người mặc vest, đầu tóc gần như rụng hết, nụ hiền hậu: “Thầy Thẩm, đây là bạn trai ?”

Loading...