Avery phản ứng.
là mối quan hệ của cô với Elliot buồn tẻ hơn hầu hết .
Tuần , họ dành bộ thời gian ở nhà. Elliot hoặc đang việc trong phòng việc hoặc sách trong phòng khách. Ngược , Avery đang luận án hoặc sách trong phòng khách với .
Cuốn sách của Elliot bằng tiếng nước ngoài mà Avery hiểu. Avery đang cuốn sách về thần kinh học của Giáo sư Hough.
Cô chắc chắn Elliot cũng sẽ hiểu gì về nó, vì cô cảm thấy thua kém .
- Cậu nghĩ gì về chiếc vòng cổ của tớ? - Tammy hỏi khi cô đột nhiên tháo chiếc vòng cổ đang đeo và đưa cho Avery xem.
- Nó đấy. Bạn trai tặng nó cho ?
- Anh tặng thật! Đây là quà Giáng sinh. Nó thậm chí còn khắc tên tớ lên đó!
- Cậu thể mua đồ trang sức kèm với ưu đãi khắc miễn phí với giá mười đô la. Cậu nên để những chuyện kiêu ngạo! - Avery một cách nghiêm túc.
Tammy bận tâm.
- Không chuyện khắc, tớ chỉ vui vì tặng tớ thứ gì đó! Khi còn khiến tớ cảm thấy như thế nữa, lẽ tớ sẽ chia tay .
Avery còn gì để nữa.
- Cậu đang tỏ lạnh lùng một cách đáng ngạc nhiên về chuyện . Elliot bao giờ tặng quà ? - Tammy đoán.
Rồi cô tiếp.
- Anh thể già và lãng mạn, nhưng vẫn còn trẻ! Cậu thể ngừng u ám như ? Nếu chịu chủ động, thì nên thế!
Avery phớt lờ Tammy và bắt đầu ăn trưa.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ.]
Buổi hòa nhạc bắt đầu lúc bảy giờ tối.
Avery và Tammy đang chuẩn trong phòng đồ ở hậu trường.
- Avery! Chồng ở đó ?
- Nhớ chúng đang ở chứ! - Avery rít lên và cô liếc xung quanh.
Tammy hắng giọng, nhẹ nhàng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-mat-anh-ay-mo-ra/chuong-132.html.]
- Elliot đến ? Anh gọi cho ? Vừa nãy tớ liếc khán giả, thấy đông nghẹt ở ngoài đó. Anh ở ?
Avery kiểm tra điện thoại và thấy tin nhắn mới nào. Một cảm xúc kỳ lạ dâng trào trong cô.
Anh vẫn đến ?
Có lẽ sẽ đến.
- Anh gọi cho tớ. Tớ đến , tớ cũng chỗ của ở . Chỉ vì đến buổi hòa nhạc, nghĩa là tiết lộ danh tính của . Anh thậm chí thể giả vờ tớ nếu thấy tớ, và tớ cũng sẽ như .
Tammy ngạc nhiên. Lời của Avery dập tắt niềm đam mê buôn chuyện của cô.
Elliot đến trường lúc tám giờ tối.
Buổi biểu diễn của Avery là buổi thứ mười ba trong chương trình, sẽ diễn một giờ tiết mục mở màn.
Elliot tính toán thời gian đến của một cách hảo. Anh bước hội trường biểu diễn sự bảo vệ của vệ sĩ và an ninh trường.
Elliot mặc áo phông xanh nhạt, áo khoác trắng giản dị và quần dài cùng màu.
Anh xe lăn, cũng dùng gậy. Vì chân bình phục nên bước chậm rãi nhưng đều đặn.
Anh trông bảnh bao như một hoàng tử bước từ một bộ phim tình cảm lãng mạn!
Elliot gây xôn xao ngay khi bước hội trường.
Ở hậu trường, Tammy khán giả và nhận ngay lập tức.
- Ôi trời ơi! Tớ gần như nhận trong bộ đồ nhẹ đó! Anh trông thật ! Anh ở đây! Anh thực sự ở đây! Anh chắc chắn xuất hiện vì ! Anh đang ở hàng ghế đầu! Ôi trời ơi! - Tammy thốt lên và cô chạy đến chỗ Avery trong sự phấn khích.
Ngực Avery thắt .
Cô bước vài bước về phía sân khấu chính và trộm khán giả qua tấm rèm.
Bóng hình trắng của Elliot tỏa sáng như một tia sáng và xuyên thẳng qua trái tim cô.
- Avery! Lên ! Đá chân ! Cho chồng thấy một khía cạnh mà ai từng thấy đây! - Tammy reo lên và vỗ nhẹ lưng Avery.
Avery sắp .
- Đừng nhảm nữa, Tammy Lynch!
- Tiếp theo là viên kim cương của khoa nghệ thuật, cô Avery Tate. Cô sẽ chúng ngạc nhiên với màn trình diễn bài “Tim McGraw” cây đàn guitar của cô . Xin hãy dành cho cô một tràng pháo tay thật lớn!
Sau khi dẫn chương trình giới thiệu, Avery tiến đến giữa sân khấu.