- Chúc mừng năm mới, Avery. - Elliot và đưa tay lau nước mắt mặt Avery.
Avery lùi một bước dài.
- Em đây, Elliot. - Cô lạnh lùng .
Trước khi Elliot kịp phản ứng, Avery tháo chiếc nhẫn kim cương khỏi ngón tay cô.
- Em thể chấp nhận điều . - Avery và nhét chiếc nhẫn túi áo khoác của .
- Em yêu , nhưng em thể thế nữa.
Avery ngẩng đầu lên, nước mắt lăn dài má cô.
- Anh ảnh của phụ nữ đó máy tính và điện thoại. Em chắc rằng cũng cô trong tim. Em thừa nhận rằng với em, nhưng yêu cô hơn. Em sẽ ép giải thích, cũng bắt từ bỏ cô … Bởi vì em rằng tất cả chỉ là lãng phí thời gian. Chúng kết thúc ! - Avery .
Chuyện để thảo luận. Avery đang thông báo cho Elliot về quyết định của cô.
Elliot im tại chỗ, đôi mắt tràn ngập sự hoài nghi. Mọi thứ vẫn khi chuyện xảy .
Avery nấu ăn cho mỗi ngày và ngủ trong vòng tay mỗi đêm…
Anh nghĩ rằng họ sẽ yêu suốt quãng đời còn .
Cô quyết định chia tay khi nào?
Elliot .
Có thể là Giáng sinh, hoặc thể là sớm hơn thế.
- Em sẽ sớm . Em thuê luật sư để thủ tục ly hôn. Anh sẽ liên lạc với kỳ nghỉ. - Avery và lau nước mắt mặt.
Cô tiếp tục bước xa , tiếp.
- Chúng đừng bao giờ gặp nữa, Elliot. Đừng liên lạc với em. Hãy giả vờ như chúng từng gặp !
Avery nắm chặt tay, cố gắng hết sức để kìm nước mắt.
Cô chỉ tò mò khi đầu tiên thấy ảnh phụ nữ đó máy tính của Elliot. Tuy nhiên, việc thấy chúng một nữa điện thoại của là giọt nước tràn ly đối với cô.
Những bức ảnh duy nhất điện thoại của Elliot là ảnh của phụ nữ đó. Avery thể trốn tránh thực tại phũ phàng nữa. Người đàn ông cô yêu một phụ nữ khác trong tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-mat-anh-ay-mo-ra/chuong-137.html.]
Avery vẫy một chiếc taxi bên đường. Trước khi lên xe, cô thể ngừng . Tuy nhiên, chẳng gì ngoài làn gió đông cô đơn phía cô. Elliot chạy theo cô.
như Avery nghĩ. Cho dù cô cố gắng thế nào để Elliot chuyện với cô về phụ nữ đó, cũng bao giờ với cô bất cứ điều gì, và cô thấy thể từ bỏ phụ nữ đó vì cô.
Những giọt nước mắt mà Avery cố kìm lăn dài má cô như một con đập vỡ.
Cô lên xe, khàn giọng với tài xế.
- Đưa đến sân bay.
Laura chuyển khỏi căn hộ của và đang đợi Avery ở sân bay cùng với hành lý của họ.
Hai họ sẽ rời khỏi thành phố cùng hai giờ nữa.
Chiếc xe lao vút trong đêm những con phố vắng tanh.
Khi Avery ngắm đường chân trời của thành phố vụt qua cửa sổ, những ký ức về Elliot ùa về trong tâm trí cô. Mọi thứ đều vẻ thực, nhưng cũng mơ hồ.
Trái tim cô tan vỡ, và nước mắt cô ngừng rơi.
Avery đột nhiên cảm thấy đau nhói ở bụng khi những đứa trẻ đạp. Những đứa trẻ mà cô với Elliot giờ bảy tháng tuổi và sẽ sớm chào đời. Thật đáng tiếc khi chúng sẽ bao giờ gặp cha .
Bốn năm , lúc ba giờ sáng, một ngọn đèn chiếu sáng phòng ngủ chính tối tăm tại dinh thự Foster.
Elliot mở mắt và cầm điện thoại tủ đầu giường.
Khi thấy đó là cuộc gọi của Giáo sư Hough, lập tức trả lời.
- Elliot...
Giọng của giáo sư ở đầu dây bên yếu ớt.
- … e rằng... còn nhiều thời gian nữa... Vấn đề chúng thảo luận... sẽ để cho khác... Một học trò của ... Tên cô là...
Tiếp theo là tiếng một cơ thể ngã xuống đất.
Elliot nhảy khỏi giường và cảm thấy trái tim chìm xuống vực thẳm băng giá.
Không phản hồi nào cho dù gọi tên giáo sư bao nhiêu .
Phải đến một giờ , mới nhận cuộc gọi từ trợ lý của giáo sư.
- Thưa ông Foster, tiếc thông báo với ông rằng Giáo sư Hough qua đời vì một căn bệnh mãn tính. nhận thấy cuộc gọi cuối cùng của ông là cho ông, vì nghĩ cần thông báo cho ông .