Vừa trò chuyện xong, hệ thống  nhảy :
【Ký chủ! Cô  cái gì ! Kịch bản rối tung ! Thiết lập nữ chính  đổi hết !】
 
 giả vờ ngơ ngác:
“  gì ? Chỉ là cùng cô  uống ly cà phê thôi mà.”
 
Hệ thống rõ ràng  tin, cố vá lỗ hổng logic nhưng thất bại thảm hại.
Cuối cùng nó buông xuôi:
【Thôi kệ . Dù  Tần Dật Kha cũng chẳng    lành gì,  thêm mấy vạn chữ báo cáo thôi mà,   c.h.ế.t .】
 
Thẩm Nam Chúc  đợi  ngoài quán,  chạy tới nắm tay .
Anh  nghiêng  ôm   lòng.
 
 đột nhiên nghĩ  điều gì, hớn hở  với :
“Thẩm Nam Chúc,  chúng  cùng về thế giới của em sống ! Như  sẽ  bao giờ  gặp  Tần Dật Kha  những thứ phiền lòng nữa!”
 
Đôi mắt  sáng lên:
“…    để  ?”
 
“Đơn giản mà! Không  ở đây  sẵn một hệ thống  đấy ?”
 
【Khoan ?! Hai   thể đổi cái hệ thống khác  !】
“Đổi gì chứ? Như  chẳng  chứng tỏ quan hệ của chúng    ? Nói ,   mấy vạn chữ báo cáo?   giúp!”
【Đây   vấn đề  báo cáo!】
“Vậy… chúng  kết hôn cho   bàn chủ tọa nhé?”
【Thế còn tạm .】
 
 và Thẩm Nam Chúc   .
Hai bên đường, hoa nở rực rỡ.
Chúng  vượt qua mùa đông, bước  mùa xuân.
 
Phiên ngoại 1 – Góc  Thẩm Nam Chúc
 
Năm mười tuổi,  chẳng  lấy một  bạn.
 
Để hòa nhập,  học chơi những trò   thích,  gượng gạo đến méo mó.
 vẫn  ai thật sự coi  là bạn.
 
Ai nhắc đến  cũng chỉ bảo  “lạnh lùng”.
 
Sau cơn sốt cao năm mười tuổi,  mới phát hiện  chỉ là một nhân vật phụ trong tiểu thuyết.
Vì tác giả thiết lập  là  lạnh lùng, nên  luôn là kẻ lạc lõng.
 
 chỉ sống đến hai mươi mấy tuổi.
Thật nực .
 
 bắt đầu cố tình  trái những gì  thấy trong mộng.
 vẫn chỉ  một .
 
Ngồi một   vòng  khổng lồ, nước mắt  cứ thế rơi.
 thà tin  sợ độ cao, còn hơn thừa nhận là  gục ngã.
 
Lên cấp ba,  gặp Tạ Trúc Thu.
Mọi  liên tục đẩy  đến gần cô .
 
Mấy bữa cơm đen sì,    ăn nhưng vẫn nhận.
Tập vở  mất,  giận nhưng vẫn   .
Tần Dật Kha gây sự,  cũng  dám phản kháng.
 
 chỉ  tìm ai đó để trút tâm sự.
Và  gặp Giang Đới.
 
Cô  chán đời chẳng kém gì .
Chúng  như thi xem ai  c.h.ế.t hơn.
 
 rốt cuộc vẫn sống sót.
 
 ,  là   thể c.h.ế.t – vì  đến lúc.
Còn cô  thì khác, cô   sống.
 
Nên  khuyên cô  sống tiếp.
 
Trong thư,   Tần Dật Kha  còn gây sự nữa.
Cô mừng cho .
 
 nghĩ, ngoài cô  , chẳng còn ai sẽ vì  sống  hơn mà mừng.
 
Vì thế  lừa cô rằng   vượt qua.
Nếu thật sự còn sống,  nhất định sẽ tìm gặp cô.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-nhan-vat-phu-viet-lai-so-phan-minh/chuong-7.html.]
 cuối cùng vẫn đến lúc  chết.
Đáng lý sẽ là một tai nạn.
Mọi  tiếc thương vài câu  thôi.
 
 tại ?
   sắp đặt cả đời, đến cái c.h.ế.t cũng  thể chọn?
 
Thế là  tự sát.
 
Kỷ Trần chết.
Thẩm Nam Chúc sống.
 
  bao giờ thích cái tên “Kỷ Trần”.
Nghe như một hạt bụi nhỏ vô danh.
 
     bụi.
 
“Thẩm Nam Chúc” – ánh nến chiếu rọi trời Nam.
  sẽ  cuộc đời của riêng .
Và sẽ  cơ hội gặp  Giang Đới.
 
Phiên ngoại 2 – Góc  hệ thống
 
Đây là thế giới đầu tiên  tiếp nhận.
 
Ngay từ đầu,   chú ý đến một nhân vật tên Kỷ Trần.
Cậu  quá nổi bật.
Luôn là  thừa trong đám đông, luôn lặng lẽ một .
 
 mềm lòng.
 
Là hệ thống, mềm lòng là đại kỵ.
  vẫn .
 
 để   thức tỉnh ký ức vai phụ – thu hoạch 1 vạn chữ báo cáo.
Kỷ Trần   phận,  phản kháng.  kịch bản quá mạnh.
 
 bắt đầu hoài nghi   sai .
 
Nam chính trong truyện còn quá đáng hơn cả mô tả.
Không  lời văn mượt mà che đậy,  nhắm thẳng  Kỷ Trần.
 
 thấy Kỷ Trần như đứa trẻ  bắt nạt
 bắt đầu xem  như con mà nuôi.
 
Để  ảnh hưởng đến cốt truyện,  chọn Giang Đới –  cũng  tổn thương tâm lý giống .
Hai  nương tựa .
 
Kết quả: thêm 1 vạn chữ báo cáo.
 
Tâm trạng   khá lên một chút.
  : cái c.h.ế.t là định mệnh   thoát khỏi.
 
 nghĩ cách để    ít đau đớn hơn.
   chọn tự kết thúc.
 
Sau bao  vùng vẫy chống  quy tắc,  vẫn chết.
 
 hiểu,    cố gắng đến cùng.
Cậu đáng  sống tiếp.
 
 dùng hết điểm tích lũy, giúp  trở thành một  khác.
 
,  thêm 1 vạn chữ báo cáo.
 
Không .
 
Chỉ là báo cáo thôi.
Không gì quan trọng bằng việc   còn sống.
 
Nhờ Giang Đới,    thêm mấy vạn chữ nữa.
 
Sếp bảo   hợp nghề,  sa thải .
 
Thì sa thải .
 còn  đến dự đám cưới hai   nữa mà.
 
À đúng ,
  bàn chủ tọa đấy nhé.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
-HẾT-