2.
 
Tiểu Võ đưa  đến nơi an trí là tướng quân phủ của Lâu Việt ở biên thành.
 
Phủ   lớn, t/iện nghi bên trong thậm chí  cũ kỹ, nhưng vẫn coi như sạch sẽ.
 
Thoáng cái  ba ngày trôi qua,   hề gặp  Lâu Việt. Ngay lúc  định sai   tìm Tiểu Võ hỏi thăm thì tối hôm đó, cửa phủ đột nhiên bí mật tràn  một nhóm , một nhóm ám vệ khác lặng lẽ bao vây  bộ Tướng quân phủ. Việc   của chúng  đều  hạn chế.
 
Ta  về phía cổng phủ thì  lúc gặp Tiểu Võ.
 
Trên giáp trụ của Tiểu Võ loang lổ vết m/áu, bước chân vội vàng, phía    còn  một lão giả.
 
Thấy ,   chắp tay chào: “Thiếu phu nhân.”
 
“Tướng quân  thương?”
 
Ta thấy chiếc hòm thu/ốc nhỏ treo  lưng vị lão giả .
 
Tiểu Võ vẻ mặt nghiêm nghị,  trả lời trực tiếp, chỉ : “Mấy ngày  Thiếu phu nhân đừng  khỏi phủ.”
 
“Nam chính  trúng đ/ộc, nhiệm vụ phụ của ký chủ là gặp  nam chính,   giải đ/ộc.”
 
Giọng hệ thống đột ngột vang lên.
 
Ta tức nghẹn, “…Ta  hiểu y thuật mà!”
 
“Gặp  nam chính,   giải đ/ộc.” Hệ thống lặp  lời nhắc nhở, “Nếu nam chính chế/t, nhiệm vụ sẽ thất bại, nhẹ thì hệ thống tê liệt, nặng thì ký chủ sẽ t/ử v/ong.”
 
“Cái quái gì ?!”
 
Liên quan đến an nguy tính mạng của , hành động của  nhanh hơn cả suy nghĩ,   chặn Tiểu Võ , “Tướng quân ? Ta  gặp Tướng quân!”
 
“Thiếu phu nhân, Tướng quân  hiện tại  t/iện.” Tiểu Võ đương nhiên từ chối.
 
“Nếu Võ Tiểu tướng  yên tâm,  thể cho  lục soát  ,  tuyệt đối  mang theo bất kỳ vật phẩm nào.”
 
Tiểu Võ vẫn còn do dự,  tiếp tục thuyết phục  :
 
“Tướng quân  thương   về quân doanh, e rằng quân trung  xuất hiện kẻ  đáng tin, lúc  tin tức  nên rêu rao, tỳ nữ chăm sóc bên cạnh cũng  dễ tìm đúng ? Là thê tử của Tướng quân,   tự  chăm sóc .”
 
Sau vài hiệp đối đáp, Tiểu Võ cuối cùng cũng nới lỏng:
 
“Vậy thì  phiền Thiếu phu nhân .”
 
3.
 
Trên chiếc giường nhỏ trong thư phòng. Sau khi  đến gần, nhờ ánh nến chập chờn,  mới thấy  Lâu Việt khi  bỏ mặt nạ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-nu-chinh/chuong-2.html.]
Ngũ quan của  cực kỳ , sống mũi cao thẳng,  cằm  một lớp râu lún phún ẩn hiện, thô ráp và nam tính, chỉ là lúc  bên sườn trái và vai   lượt  vết đ/ao và vết thư/ơng do tên bắn, miệng v/ết th/ương lật , trông dữ tợn và đáng sợ.
 
Vị Vương y sứ , đầu tiên bắt mạch,  đó bắt đầu xử lý v/ết th/ương cho .
 
“Vương y sứ, Tướng quân thế nào ?”
 
“V/ết thư/ơng ngoài da   vấn đề lớn, mấu chốt là chất đ/ộc … lão hủ còn  suy nghĩ thêm.”
 
Vương y sứ  trả lời  lau má-u   Lâu Việt.
 
Nghe ,  thầm hỏi Hệ thống: “Hắn trúng đ/ộc gì?”
 
“Cần cơ thể ký chủ tiếp xúc với nam chính, hệ thống mới  thể đưa  phán đoán.”
 
Ta tiến lên vài bước, lấy khăn tay của  nhúng nước  vắt khô, “Vương y sứ, để   cho.”
 
“Đêm nay Tướng quân  thể sẽ  sốt cao, phương th/uốc và cách hạ sốt  sẽ   hết, xin  phiền Thiếu phu nhân chiếu cố nhiều hơn.”
 
Vương y sứ dặn dò xong, Tiểu Võ liền tiễn ông   ngoài.
 
Mượn cơ hội lau  cho ,  dùng lòng bàn tay tiếp xúc với cơ thể Lâu Việt.
 
Ối chà, cơ n/gực , thật sự  rắn chắc đấy.
 
Khóe mày   kìm  nhướng lên.
 
“Ký chủ, xin hãy chuyên tâm.”
 
“Chỗ   chẩn đoán  ? Vậy để  đổi chỗ cho ngươi.”
 
Bàn tay  đặt  cơ ng/ực Lâu Việt  di chuyển đến cơ bụng,  đến nhân ngư tuyến của .
 
“Khụ khụ, ký chủ xin hãy kiềm chế, ngươi là nữ phụ đ/ộc á/c.”
 
“Đã là đ/ộc á/c ,  h/am m/ê sắc  một chút thì ? Ngươi mau chẩn đoán , đừng để  chế/t thật đấy.”
 
Ta thúc giục.
 
Chậc,  hình  đúng là  tồi.
 
Ta đang thầm sung sướng, đột nhiên cổ tay truyền đến một trận đau nhói.
 
“Hự!”
 
Ta cúi đầu, thấy Lâu Việt vốn đang hôn mê bất tỉnh  mở mắt từ lúc nào, giờ đang s/iết ch/ặt lấy cổ tay .
 
“Ai cho phép ngươi  đây, ngươi đang  gì?”
 
Giọng Lâu Việt tuy  lớn, nhưng lực nắm ch/ặt xư/ơng cổ tay   dần dần tăng lên.