Sau đó nghĩ ,   lấy tình cảm  thuyết phục: “Con trai , con    từ Địa Phủ  về mà, nếu con  mệnh hệ gì thì  cũng sẽ   nấu cơm . Chẳng lẽ con    trở về  ma đói ?”
 
Giang Quyến Xuyên vô thức căng cứng , vô cùng nghiêm túc lắc đầu.
 
 hài lòng : “ ! Vậy con còn  c.h.ế.t nữa ?”
 
Thằng bé bình tĩnh đáp: “Con  c.h.ế.t nữa. Con chờ  c.h.ế.t  con sẽ chết.”
 
…
 
 c.h.ế.t lặng. Thằng nhóc hư đốn !
 
Spam  điên cuồng: 
 
[Mẹ  cảm hóa con trai, ai dè  phát hiện con trai là một khúc gỗ.]
 
[Con trai  hiếu ơi con trai  hiếu!]
 
[Nam phụ,  hiếu thảo đến mức    c.h.ế.t mất!]
 
…
 
Thôi bỏ qua chủ đề . 
 
Không  tiền,  đành   kiếm tiền.  nghĩ ngợi, đột nhiên nhớ  tấm thẻ ngân hàng lúc  còn sống vẫn còn giấu trong phòng ở nhà bố  . Đó là một khoản tiền lớn, là tiền tiêu vặt bố  để  cho .
 
 lập tức kéo Giang Quyến Xuyên  ngoài,  với thằng bé: “Mẹ dẫn con  gặp ông bà ngoại, chắc chắn họ  nhớ con!”
 
Giang Quyến Xuyên   im tại chỗ, ánh mắt lảng tránh, cũng   gì.
 
 kéo thằng bé  cửa, nhưng thằng nhóc hư đốn  sống c.h.ế.t  chịu .
 
 tức giận, hét lớn: “Đồ bất hiếu! Con   lời  đúng ? Ôi chao,   khổ quá mà! Chết bao nhiêu năm , con trai cũng   lời!  c.h.ế.t quách  cho …”
 
  ầm ĩ một hồi, Giang Quyến Xuyên mới chịu mở lời: “Chắc hẳn ông bà ngoại   gặp con . Mẹ,  là chúng  đừng  nữa. Con  thể   thêm để nuôi .”
 
 lạnh lùng từ chối: “Mẹ  ở biệt thự lớn.”
 
Giang Quyến Xuyên nghẹn lời,     gì. Dường như thằng bé đang giấu diếm điều gì đó, tìm  cách ngăn cản  cho  . Đáng tiếc  là một  cứng đầu, cứ thế kéo thằng bé đến biệt thự nhà họ Giang.
 
 đá Giang Quyến Xuyên đến cửa,  hiệu cho thằng bé bấm chuông. Thằng bé  thể  trái lời , ngón tay thon dài nhấn chuông cửa, nhưng đôi mắt xinh   run rẩy đầy bất an.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-chet-dau-ve-nha-nau-com-cho-me-thoi/chuong-3.html.]
Chẳng mấy chốc, cửa mở . Người  mở cửa là dì Lý - bảo mẫu    lớn lên. Nhìn thấy Giang Quyến Xuyên, bà chợt  nhận , mở miệng hỏi: “Cháu là?”
 
 dứt khoát giới thiệu: “Đây là Giang Quyến Xuyên! Thằng bé đến thăm ông bà ngoại!”
 
Dì Lý ngạc nhiên  lập tức mừng rỡ vội vã mời  : “Bà chủ, ông chủ! Cậu chủ Quyến Xuyên đến thăm hai  đây!”
 
Tiếng gọi  gần như  khiến  bộ ánh mắt trong phòng khách đều đổ dồn   và Giang Quyến Xuyên.
 
Đầu tiên   thấy bố  , trong lòng mừng rỡ, vui mừng định lao tới   phát hiện   đang nắm tay một  phụ nữ, vẻ mặt hiền từ   đó, cứ như con gái ruột. Còn bố  đang vỗ vai một  bé trạc tuổi Giang Quyến Xuyên, ánh mắt đầy vẻ tán thưởng.
 
Khoảnh khắc đó, spam cuộn trào dữ dội, vô cùng phấn khích: 
 
[Nam chính xuất hiện ! Cứ thế đối đầu trực diện với nam phụ!]
 
[Ôi trời ơi! Ôi trời ơi!   dám  nữa! Đây là trận chiến gì ? Mẹ của nam phụ tận mắt  thấy bố    con gái mới và cháu trai mới!]
 
[ thực sự thương  của nam phụ quá! Mau  , bây giờ   lát nữa sẽ  sỉ nhục mất thôi! Nam chính và    ghét nam phụ nhất mà!]
 
…
 
  Giang Quyến Xuyên,  lẽ là vì vẻ mặt của Châu Hồi An và    đều  vui, cho nên thằng bé theo bản năng kéo   , bóng dáng cao lớn như một bức tường, ánh mắt cũng hiếm hoi trở nên sắc bén và lạnh lùng.
 
Ồ!  hiểu . Bố    con gái mới, mà cô con gái   là  vợ thứ hai của chồng , còn dẫn theo một đứa con trai về  cháu trai của bố  .  chẳng   mới là đứa con mà bố   yêu thương nhất ?
 
Lúc , Châu Hồi An -  mà spam gọi là nam chính đang  Giang Quyến Xuyên  tủm tỉm đầy ẩn ý, nụ   thản nhiên  đắc ý đó, như thể   mới là chủ nhân của ngôi nhà .
 
“Giang Quyến Xuyên,  còn dám xuất hiện ở đây ? Nghe  thi đại học cũng  thuận lợi, cuối cùng    thuê ở quán nướng?  là  mất mặt nhà họ Châu và ông bà ngoại quá …”
 
 bắt  biểu cảm khó coi  mặt bố , ánh mắt họ  Giang Quyến Xuyên đầy thất vọng, dường như    mặt họ   cháu ruột của .
 
Quả nhiên Giang Quyến Xuyên như mèo  giẫm  đuôi, thằng bé định há miệng , nhưng khi bắt gặp ánh mắt của ông bà ngoại   đau nhói dữ dội, lời  mắc nghẹn trong cổ họng. Tóm , dù   gì cũng chẳng ai tin nó, vô   giải thích cũng  đổi  một ánh mắt ngước  từ những  đối diện.
 
 lúc ,   tủm tỉm chống nạnh bước tới, thong dong tiếp lời: “Ồ, đây là Hồi An đúng  ~ Nghe  cháu luôn chăm chỉ học hành!  hình như  từng  nhất khối nhỉ! Người  nhất khối luôn là Quyến Xuyên nhà chúng  mà ~ Nhắc mới nhớ cháu còn  cảm ơn Quyến Xuyên nhà chúng , đúng  nào? Nếu    nhường chỗ cho cháu thì đợt thi đại học  cháu cũng chẳng thể đạt  vị trí nhất khối  ~”
 
…
 
Giang Quyến Xuyên   che chắn ở phía , con ngươi của thằng bé khẽ run lên, khi  về phía ,   mỉm  với thằng bé. Hình như nhận    ở bên cạnh, cuối cùng thằng bé cũng yên tâm.
 
“Cô! Cô là ai? Sao cô   tư cách xen  chuyện gia đình ?” Sắc mặt Châu Hồi An xanh lè,   chỉ    thẹn  giận.
 
Những lời    thu hút sự chú ý của   và bố   cuối cùng cũng  thấy ,  rõ  bộ khuôn mặt của . Mẹ  đột ngột  dậy, vẻ mặt  kinh ngạc  hoảng sợ. Bố  đang cầm tách  khẽ run lên, suýt nữa  nước b.ắ.n tung tóe khắp .