Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 138: Tiệc Nướng Ngoài Trời (3)

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:34:12
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Lưu Linh Linh kéo Lưu Khiết Lan ngang qua Tiêu Linh Vũ và Tiêu Linh Dạ, những đang xiên rau củ, Linh Linh lén kéo mạnh tay Khiết Lan về phía . Nhờ quán tính, Khiết Lan loạng choạng ngã nhào về phía Linh Vũ.

 

Lúc , Linh Vũ đang cầm xiên và bó hành hương. Đầu xiên nhọn, nên khi bất ngờ đẩy từ phía , tay cô hất sang một bên. Linh Vũ phản xạ kéo tay , vô tình khiến Khiết Lan ngã xuống đất. Nếu cô phản ứng kịp, lẽ chính cô hoặc em trai thương.

 

Tửu Lâu Của Dạ

“A!” Lưu Khiết Lan hét lên.

 

Lưu Linh Linh lập tức lớn tiếng trách móc:

“Cô thế? Sao đẩy như ?”

mải mắng Linh Vũ mà quên cả việc đỡ Khiết Lan dậy. Khiết Lan ngã xuống đất, m.ô.n.g đập mạnh khiến cô đau đến nhăn mặt.

 

Tiêu Linh Vũ khẽ cau mày, đặt đồ trong tay xuống vội đỡ Khiết Lan dậy, nhẹ giọng hỏi:

“Tiểu thư, xin nhé, cô chứ?”

 

Lúc Lưu Linh Linh mới nhớ tỏ vẻ quan tâm bạn .

“Chị Lan Lan, chị chứ?”

 

Lòng bàn tay Lưu Khiết Lan trầy xước, rướm máu. Linh Linh vội kêu lên:

“Chị Lan, chị thương !”

Sau đó sang mắng Linh Vũ:

“Cô ? Sao thể đẩy ngã đến chảy m.á.u thế ? Chị Lan Lan, chị yên tâm, em nhất định sẽ đòi công bằng cho chị!”

 

Khiết Lan đôi bàn tay rớm máu, liếc sang Linh Linh, mà cô vẫn cho là bạn . Cô dậy, khẽ thở dài:

“Không , thôi bỏ , về thôi.”

 

Nghe Khiết Lan , Linh Linh giật , đó bực bội :

“Chị Lan Lan, thể như ? Chị chỉ vô tình vấp thôi, mà cô đẩy chị mạnh đến mức thương!”

 

Tiêu Linh Vũ nhíu mày:

“Vậy cô thế nào đây?”

Cô cảm thấy phụ nữ thật vô lý. Bề ngoài thì tỏ vẻ quan tâm đến bạn, nhưng trong ánh mắt ẩn chứa ghen tị và oán hận. 

 

Mình quen cô , với ánh mắt ?

 

Thực , mục đích của Lưu Linh Linh là thu hút sự chú ý của Cố Tử Dạ và những bạn của . Mục tiêu của cô đạt , mấy đàn ông đặt đồ xuống về phía họ.

 

“Linh Vũ, chuyện gì ?” Họ hỏi.

Họ ở quá xa chỗ Linh Vũ và Linh Dạ. Hai chị em xiên rau tách biệt với chỗ nướng để tránh khói. Mọi đều cúi đầu việc, chỉ khi tiếng Linh Linh la lối, họ mới nhận chuyện.

 

Tiêu Linh Vũ lắc đầu:

“Không , chỉ vô tình đẩy cô gái ngã thôi.”

 

Trịnh Hải Dương nheo mắt quanh, nghi hoặc hỏi:

“Linh Vũ, cô chỉ đang xiên rau thôi, tự nhiên đẩy khác?”

Nghe thật hợp lý chút nào.

 

Tiêu Linh Vũ cũng thấy khó hiểu:

“Thật là do ngoài ý . Khi đang xiên rau thì ngã từ phía , phản xạ đẩy nên mới khiến cô ngã. Trước khi hiểu chuyện gì xảy thì cô gái bên cạnh chỉ trích cố ý đẩy bạn cô .”

 

Tiền Nhất Phàm hỏi:

“Cô Lưu, con đường ở đây phẳng và rộng, vấp ngã ? Hơn nữa, ngã trúng ngay Linh Vũ, chẳng trùng hợp quá ?”

 

Nghe thấy mấy đàn ông chuyện thiết với Tiêu Linh Vũ, lòng ghen tị trong Lưu Linh Linh càng bốc lên dữ dội. khi câu hỏi của Nhất Phàm, tim cô chợt thót : “Hỏng !”

 

Trước khi Lưu Khiết Lan kịp mở miệng, Linh Linh nhanh nhảu đáp:

“Tiền thiếu gia, là… là vì chị Lan Lan gãy giày, nên mới vấp ngã thôi!”

 

Ở chung lâu, Linh Linh Khiết Lan là coi trọng thể diện, nên chắc chắn sẽ thuận theo lý do mà bịa .

 

Trịnh Hải Dương liếc Linh Linh, giọng châm chọc:

“Cô Lưu, giày cô hỏng đúng lúc thật đấy.”

Rồi thêm đầy ẩn ý:

“Vậy là ngã do tai nạn, thể trách Linh Vũ . Hơn nữa, bạn cô ngã lập tức buộc tội Linh Vũ, chẳng kỳ lạ ?”

 

Viên Hiên Hạo lạnh nhạt thêm:

“Cô Lưu, cô gái chẳng bạn của cô ? Cô ngã, cô chẳng đỡ cô mà sang chất vấn Linh Vũ. Cuối cùng, là Linh Vũ đỡ cô dậy. Cô đúng là quan tâm bạn thật đấy.”

 

Mặt Lưu Linh Linh tái mét, tim đập loạn. Cô siết chặt nắm tay, trong lòng bấn loạn. Vì quá nóng ruột hãm hại Linh Vũ nên cô quên mất việc đỡ Khiết Lan, giờ thì giả dối lộ.

 

Quan hệ giữa hai lập tức xuất hiện rạn nứt. Linh Linh thể để mất Khiết Lan , cô vẫn cần Khiết Lan bàn đạp để lấy chồng giàu. Đến khi , Khiết Lan sẽ vứt bỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-138-tiec-nuong-ngoai-troi-3.html.]

Bị Viên Hiên Hạo vạch trần, Linh Linh vội vàng chống chế:

“Chị Lan Lan, ! Em chỉ… chỉ là quá tức giận… , tức giận vì cô đẩy chị ngã. Em chỉ giúp chị đòi công bằng thôi mà. Chị Lan Lan, chị tin em nhé!”

 

Vừa , Lưu Linh Linh kéo nhẹ tay áo Lưu Khiết Lan, đôi mắt long lanh đầy vẻ vô tội. Cô tin rằng vẫn thể vớt vát tình hình.

 

Không ngờ, Lưu Khiết Lan tránh tay cô , ánh mắt lạnh lẽo khác thường.

 

Cô hỏi,

“Linh Linh, tại ngã?”

 

“…” Lưu Linh Linh ngờ Lưu Khiết Lan sẽ hỏi câu . Trong suy nghĩ của cô , Khiết Lan lúc nào cũng ngốc nghếch, dễ điều khiển. Cô ấp úng đáp:

“Chị Lan Lan… chẳng là giày chị gãy nên mới ngã ?”

 

Lưu Khiết Lan khẽ nhạt:

“Thật ? Là do giày hỏng… chứ vì cô kéo một cái mạnh quá nên mới ngã ?”

Sắc mặt cô trầm xuống:

“Lưu Linh Linh, luôn coi cô là bạn, còn cô thì ? Cô từng coi là bạn ?”

 

Lưu Khiết Lan ngu ngốc. Giờ ngẫm , cô nhận Lưu Linh Linh chỉ đang lợi dụng , lấy cô bàn đạp để leo lên cuộc sống giàu sang. Hôm nay mấy đàn ông địa vị cao đều mặt ở buổi tiệc nướng, Linh Linh tất nhiên sẽ bỏ lỡ cơ hội hiếm . Giờ thì Khiết Lan hiểu vì Linh Linh cứ khăng khăng đòi qua chào hỏi họ, hóa tiếp cận, quen.

 

Kế hoạch đầu tiên thất bại, nên cô mới bày trò thứ hai. Dù , Khiết Lan cũng thấy may mắn, chính sự nóng vội của Linh Linh khiến bộ mặt thật của cô lộ . Nếu , lẽ cô vẫn gì.

 

Lưu Linh Linh chất vấn, hứng chịu ánh mắt dò xét từ xung quanh, lòng hoảng loạn đến lạ thường.

 

Trước giờ, Lưu Khiết Lan vẫn chỉ là con rối trong tay cô . Cô ngờ con rối nghĩ, phản kháng.

 

Lưu Linh Linh cố gắng nặn một nụ , giả vờ ngây ngô :

“Chị Lan Lan, chị chắc là em kéo chị ? Có lẽ chị nhanh quá, em chỉ giữ chị thôi mà. Chị Lan Lan, xin nhé, em sẽ cẩn thận hơn.”

 

Ánh mắt Lưu Khiết Lan đầy thất vọng. Cô vạch trần rõ ràng, mà Linh Linh vẫn cố tìm cách chối tội.

 

Trái tim cô lạnh buốt, cuối cùng cũng rõ bản chất thật của phụ nữ . Nếu còn để cô ở bên cạnh, sớm muộn gì Lưu Linh Linh cũng sẽ trở thành tai họa của .

 

Lưu Khiết Lan thẳng:

“Lưu Linh Linh, cô khiến thất vọng ! Từ nay chúng còn là bạn nữa!”

 

Không để ý đến gương mặt sững sờ của Linh Linh và ánh mắt của những khác, Lưu Khiết Lan sang Tiêu Linh Vũ, đầy áy náy:

“Tiểu thư, thật xin , phiền cô .”

 

Tiêu Linh Vũ lắc đầu:

“Không .”

thấy bàn tay thương của Khiết Lan, liền hỏi:

“Cô thương , cần giúp ?”

 

Lưu Khiết Lan lắc đầu:

“Không cần . còn mấy bạn bên , họ sẽ giúp .”

Cô đến dự tiệc cùng một nhóm bạn. Không Lưu Linh Linh, họ vẫn thể vui vẻ như thường.

 

Tiêu Linh Vũ lời cô là thật chỉ là để giữ thể diện, nhưng vẫn nhẹ giọng dặn:

“Vậy cô nhớ giữ gìn nhé.”

 

Cô thật ngờ, đến một buổi tiệc nướng ngoài trời mà cũng thể gặp chuyện phiền phức như thế . Quả thật, tai họa thể ập đến bất cứ lúc nào.

 

Khi thấy Lưu Khiết Lan bỏ , Lưu Linh Linh sững trong giây lát, vội vàng chạy theo:

“Chị Lan Lan, xin ! Xin chị tha cho em!”

 

Không Lưu Khiết Lan, thể tiếp cận những giàu và quyền thế ?

Thế nên cô đành gác kế hoạch, hết dỗ dành Khiết Lan cho bằng .

 

Cố Tử Dạ mỉm :

“Hừm, xem con gái của cục trưởng Lưu cũng ngu ngốc như vẻ ngoài. Nếu , sớm muộn gì cô cũng bạn của hại thôi.”

 

Trịnh Hải Dương lớn:

“Ha ha, chuyện , quan tâm gì. Nào, tiếp tục tiệc nướng thôi! Linh Vũ, đừng để mấy đó ảnh hưởng tâm trạng!”

 

Tiêu Linh Vũ mỉm :

“Được, để bụng .”

 

 

 

Loading...