Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 163: Nhà Họ Chu

Cập nhật lúc: 2025-12-15 12:17:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Với những bằng chứng xác thực mà Tiêu Linh Vũ đưa , Chu Hồng Vĩ cùng hai thuộc hạ của kết tội đe dọa, giam giữ trái phép và bắt cóc.

 

Giang Đào lệnh điều tra diện Chu Hồng Vĩ, Chu Tân Hùng với tư cách là liên quan tạm thời đình chỉ công tác, nếu điều tra chứng minh ông vô tội, ông thể trở việc.

 

Khi Cố T.ử Dạ tin, lập tức mua hơn chục bó pháo lớn và pháo hoa, gọi bạn bè đến mở tiệc ăn mừng.

 

“Tiểu Dạ, chuyện gì ? Sao vui thế?” Trịnh Hải Dương khó hiểu hỏi: “Cậu đốt pháo hoa giữa ban ngày ? Ngoài tiếng nổ thì thấy , phí của quá.” Anh đống vỏ pháo đất : “Với mấy loại pháo rẻ , hàng cao cấp cả, mà ban ngày đốt thì uổng lắm.”

 

“Phí gì mà phí? đang vui c.h.ế.t đây !” Cố T.ử Dạ hừ một tiếng: “Đừng dội nước lạnh niềm vui của .”

 

“Được , nhưng xem, rốt cuộc vui vì chuyện gì?” Viên Hiên Hạo thắc mắc: “Chẳng lẽ bạn gái mới ?”

 

Tiền Nhất Phàm gật đầu: “Nhìn điệu bộ đúng là giống thật.”

 

Cố T.ử Dạ: “…” Mấy nghĩ cái gì chứ?

 

Cố T.ử Dạ hào hứng : “Chu Hồng Vĩ bắt , hơn nữa đội trưởng Giang khởi tố hình sự luôn!”

 

Ba còn kinh ngạc: “Tiểu Dạ, cuối cùng cũng hạ Chu Hồng Vĩ ?”

 

“Không !” Cố T.ử Dạ lắc đầu: “Là Tiêu Linh Vũ đó!”

 

“Gì cơ, Tiêu Linh Vũ?!” Cả ba đều bất ngờ. “Hai đó quen từ bao giờ ?”

 

Cố T.ử Dạ khinh bỉ: “Tên khốn Chu Hồng Vĩ đó chơi chiêu với Linh Vũ y như cách từng với công ty Lục Nguyên. Linh Vũ kịp nhắn tin cho , rằng khách sạn nhà họ Dịch cử hai đến đón cô gặp ông chủ, cô bảo gọi cảnh sát.”

 

gọi cảnh sát cũng vô ích thôi.” Trịnh Hải Dương chỉ : “Chú của là phó cục trưởng, cảnh sát dám động .”

 

“Chính vì thế nên gọi cảnh sát, mà gọi cho chú Trần, chú Trần gọi cho Giang Đào.” Cố T.ử Dạ đầy đắc ý: “Trước đây dè chừng Chu Hồng Vĩ vì Chu Tân Hùng chống lưng, trong cục ai cũng che giấu tội của mặt Giang Đào, nhưng , Linh Vũ vạch trần tội ác của ngay mắt Giang Đào, Chu Tân Hùng bao che cũng kịp, bây giờ ông đang quản thúc tại gia, chờ điều tra nội bộ, giúp gì cho Chu Hồng Vĩ nữa.”

 

Ba còn gật đầu: “Nếu thì đúng là đáng mừng thật.”

 

mà, Tiểu Dạ, Chu Hồng Vĩ gian xảo, chỉ dừng ở mức đe dọa bằng lời, bao giờ tay, để để chứng cứ, Tiêu Linh Vũ thể buộc tội ? Cô lấy bằng chứng ở ?” Tiền Nhất Phàm phân tích: “Tên đó mưu mô lắm, thì dù Chu Tân Hùng, cũng chẳng thể ngang nhiên như thế suốt bao năm.”

 

“Ác quỷ cũng gặp đối thủ thôi.” Cố T.ử Dạ sảng khoái: “Không ai ngờ Linh Vũ mang theo máy ghi âm, ghi bộ cuộc chuyện, bằng chứng rõ ràng chối .”

 

“Máy ghi âm ?” Cả ba kinh ngạc: “Cô thông minh thật.”

 

với tính đa nghi của Chu Hồng Vĩ, lục soát Tiêu Linh Vũ?” Tiền Nhất Phàm nghi ngờ.

 

, luôn cẩn thận trong những việc bẩn thỉu của , nên mới để chứng cứ.” Viên Hiên Hạo đồng tình.

 

“Có lẽ vì Linh Vũ là con gái?” Trịnh Hải Dương đoán.

 

“Chậc, thương hoa tiếc ngọc chắc? Nghĩ mấy điều đây từng mà xem, còn nhớ cô con gái của ông chủ cung cấp hải sản ? Chu Hồng Vĩ bắt thuộc hạ lột sạch đồ của cô mới bắt đầu đe dọa, cô sốc và nhục nhã đến mức suýt treo cổ tự vẫn, may mà cứu , nhưng cha cô vẫn dọn nơi khác để con gái khỏi chịu thêm tổn thương đấy thôi.” Cố T.ử Dạ đầy khinh bỉ.

 

“Vậy thì tại lục soát Tiêu Linh Vũ?” Cả bốn đều khó hiểu.

 

Đột nhiên Cố T.ử Dạ như nghĩ điều gì đó: “ !”

 

“Sao? Mau !” Ba giục.

 

Cố T.ử Dạ giải thích: “Từ đầu đến cuối, Linh Vũ hợp tác, hề phản kháng. Cô lễ phép cần lấy hợp đồng kinh doanh. Thuộc hạ của Chu Hồng Vĩ mất cảnh giác, ngờ cô thể bình tĩnh đến trong tình huống uy hiếp.

 

“Họ tin chắc Linh Vũ sẽ dám gì, vì họ đang lấy mạng Tiêu Linh Dạ đe dọa. Linh Vũ sẽ mạo hiểm. Chính vì thế, họ ngờ cô tranh thủ thời gian đó gọi điện cho và lấy máy ghi âm. Hơn nữa, cô còn cầm máy ghi âm ngay trong tập hồ sơ, lộ thiên mà ai nghi ngờ. Ai mà nghĩ dám thế chứ.”

 

Cố T.ử Dạ bật khi nhớ vẻ mặt của Chu Hồng Vĩ và Chu Tân Hùng lúc Tiêu Linh Vũ mở tập hồ sơ , rút chiếc máy ghi âm ngay mặt họ.

 

Ba còn cũng ầm lên: “Ha ha, Chu Hồng Vĩ đúng là đáng đời!” Họ đồng loạt : “Chuyện đúng là đáng ăn mừng!”

 

 

Trong khi bốn họ đang ăn mừng, thì nhà họ Chu rối loạn như ong vỡ tổ.

 

Chu lão gia ngoài bảy mươi, tóc mai bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhăn. Đôi mắt chuột nhỏ hẹp giống hệt Chu Hồng Vĩ, ánh lên vẻ gian xảo và tàn nhẫn.

 

Ông chống gậy đập mạnh xuống đất, giọng giận uy nghiêm. Trước mặt ông là hai con trai, cúi đầu dám ngẩng lên.

 

“Chuyện ?” Chu Quốc Kiện nghiêm giọng hỏi: “Tại để Tiểu Vĩ bắt?”

 

Chu Hoa Doanh, duy nhất đang ghế sofa sốt ruột , giọng đầy tức giận:

“Ba, con là tam đích bắt Tiểu Vĩ!”

 

Chu Quốc Kiện ba con trai, còn cả Chu Hoa Minh, thứ hai Chu Hoa Doanh, và thứ ba Chu Tân Hùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-163-nha-ho-chu.html.]

Chu Hoa Minh hai cô con gái, Chu Hoa Doanh chỉ một con trai là Chu Hồng Vĩ, còn Chu Tân Hùng cũng hai con gái.

 

Trong thế hệ cháu chắt, chỉ Chu Hồng Vĩ là con trai, nên Chu Quốc Kiện đặc biệt cưng chiều. Vì thế, ba , Chu Hoa Doanh cũng là địa vị cao nhất trong ba em.

 

Nghe con trai thứ , Chu Quốc Kiện liền chuyển cơn giận sang Chu Tân Hùng:

“Tân Hùng, chuyện ? Hôm nay rõ ràng cho , nếu thì hậu quả tự gánh!”

 

“Tam , giờ đều nhờ chăm sóc cháu trai , bảo vệ nó, còn bắt nó ?” Chu Hoa Doanh tức tối quát: “Cậu cho một lời giải thích!”

Ông ngừng một chút với vẻ oán hận: “Anh ghen tị vì con trai, còn thì chỉ hai đứa con gái, nhưng thể vì thế mà hại Tiểu Vĩ để trả thù !” Chu Hoa Doanh , vẻ mặt đầy đau khổ.

 

Chu Hoa Doanh luôn ỷ việc sinh con trai duy nhất của dòng họ Chu mà vênh váo với hai em. Ông xem là công lớn nối dõi tông đường, nên ai trong nhà cũng nhường nhịn, cung phụng tiền bạc và quyền lợi. Vì thế, dù gì, Chu Hoa Doanh vẫn sống sung sướng, ngày ngày chỉ quanh quẩn với phụ nữ. Khi hết tiền thì tìm cả, còn khi dọa nạt nhờ vả việc gì thì gọi em út. Nói tóm , ông là kiểu công t.ử vô dụng điển hình của thế hệ thứ hai.

 

Chu Hoa Minh và Chu Tân Hùng dù ưa gì, nhưng cũng nhịn. Dù tương lai nhà họ Chu còn dựa đứa con trai duy nhất Chu Hồng Vĩ.

 

Nhà họ Chu vẫn giữ tư tưởng cổ hủ, trong khi thời đại bên ngoài đổi từ lâu.

 

Khi chất vấn, Chu Tân Hùng chỉ thấy chua chát. Ông bắt Chu Hồng Vĩ, nhưng Giang Đào gài bẫy. Lúc đó, Giang Đào rủ ông cùng tham gia một nhiệm vụ, nửa đường mới tiết lộ rằng họ đang điều tra Chu Hồng Vĩ theo đơn tố cáo. Chu Tân Hùng định báo cho cháu trai để nó kịp thả , xóa dấu vết phạm tội.

 

Ông giả vờ xin vệ sinh để gọi điện cho Chu Hồng Vĩ, nhưng thấy điện thoại . Tưởng là rơi, đó mới thấy Giang Đào đang nghịch điện thoại của . Khi đến nơi, điện thoại reo, Giang Đào liền cầm lên .

 

Nghe xong, Giang Đào mới giả vờ vô tội trả :

“Xin , để ý, tưởng điện thoại của .” Rồi còn cố tỏ vẻ thắc mắc:

, phó cục trưởng Chu, ai là Chu Hồng Vĩ ? Sao lớn tiếng thế? gọi là chú cơ mà. Là cháu ?”

 

Chu Tân Hùng tức đến tím mặt. Nói nhảm! Hai họ dùng hai loại điện thoại khác , mà cầm nhầm . Hơn nữa, lý do gì để Giang Đào điện thoại ông cả.

 

lúc đó, ông thể gì. Khi nhà, thấy nạn nhân mới nhất của Chu Hồng Vĩ là một cô gái trẻ xinh , Chu Tân Hùng còn định tính kế biến cô thành bạn gái của cháu để dàn xếp êm . Ông ngờ cô gái đó quen Giang Đào.

 

May mà cháu trai phản ứng nhanh, lập tức hiệu cho ông . Họ cùng dùng việc uy h.i.ế.p em trai của cô gái để buộc cô ngoan ngoãn lời.

 

Không ngờ cô bất ngờ rút một cây bút ghi âm, đ.â.m cho họ một nhát chí mạng. Chu Hồng Vĩ bắt, còn Chu Tân Hùng cũng đình chỉ, buộc ở nhà phối hợp điều tra.

 

Chu Tân Hùng cố kìm cơn giận mà :

“Nhị ca, Hồng Vĩ là cháu em, em luôn coi nó như con ruột. Giờ nó bắt, em cũng lo lắng lắm, chứ nào ganh tị với .”

Dù trong lòng , ông cũng dám thừa nhận, nếu , Chu Hoa Doanh sẽ khiến ông sống yên.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Ông thật sự xem trọng đứa cháu trai , nhưng với cha của nó, Chu Hoa Doanh thì ông chẳng ưa nổi.

 

Chu Hoa Doanh sắc mặt gay gắt:

“Lo lắng ? Nếu thật sự lo lắng, còn ở nhà mà đến đồn cảnh sát giúp Tiểu Vĩ?”

 

Chu Tân Hùng cứng họng, cơn tức giận dâng lên, ông lớn tiếng quát:

ở nhà là vì Tiểu Vĩ bắt ! Cấp bảo tạm tránh vì liên quan trực tiếp đến vụ án, nghĩ chắc?”

 

Chu Quốc Kiện và Chu Hoa Minh lập tức im lặng, vẻ mặt nghiêm trọng. Họ ngờ chuyện nghiêm trọng đến thế.

 

Giang Đào rõ ràng đang điều tra sâu vụ . Một khi kéo theo cả nhà họ Chu, thì e rằng chẳng ai thoát . Chuyện thể lung lay cả gốc rễ gia tộc.

 

Chỉ Chu Hoa Doanh là vẫn hiểu gì, hừ lạnh một tiếng:

“Toàn ngụy biện!”

 

Chu Tân Hùng giận đến mức mặt tái xanh, nhưng vẫn nuốt cơn tức xuống.

 

Chu Quốc Kiện liếc con trai thứ quát lớn:

“Im ngay!”

Ông thương con trai thứ, nhưng kẻ ngu. Lý do Chu Hoa Doanh thể sống sung sướng như thế đều là nhờ nhà họ Chu, mà trụ cột hiện giờ chính là Chu Hoa Minh và Chu Tân Hùng.

 

Chu Hoa Doanh lập tức ngậm miệng, nhưng trong lòng vẫn đổ hết tội lên đầu tam Chu Tân Hùng, thầm nghĩ nhất định sẽ trả thù.

 

Chu Quốc Kiện sang con út, giọng nghiêm nghị:

“Tân Hùng, hết chuyện cho !”

 

Sau khi Chu Tân Hùng kể đầu đuôi, ông lo lắng hỏi:

“Ba, giờ chúng ?”

 

Chu Quốc Kiện chống gậy, gương mặt tối sầm, ánh mắt lạnh lẽo như dao:

“Phải xử lý từ gốc rễ!”

 

Chu Hoa Minh và Chu Tân Hùng ngẩn trong chốc lát, lập tức hiểu , đồng thanh hỏi:

“Ba, ý ba là…”

 

 

 

 

 

 

 

Loading...