Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 165: Chuyện Nhà Họ Cung
Cập nhật lúc: 2025-12-15 12:17:16
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Chu Quốc Kiện con trai cả rằng Tiêu Linh Vũ đồng ý với lời mời, ánh mắt ông hiện lên vẻ khinh miệt. Sắc mặt thản nhiên, ông hừ lạnh:
“ ngay là sẽ tác dụng. Chỉ cần ném cho cô đủ tiền và lợi ích, cô nhất định sẽ xiêu lòng hợp tác với chúng .”
“ ba , Tiêu Linh Vũ hẹn ăn tối ở khách sạn nhà họ Cố!” Chu Hoa Minh . Mục đích của họ trong buổi gặp là để mua chuộc và dụ dỗ cô, nhưng thể ngay mắt kẻ thù ? Như thế chẳng khác nào tự dâng cơ hội cho nhà họ Cố lợi dụng. Hơn nữa, ăn tối ở nơi đối địch như còn là một sự sỉ nhục đối với họ.
Rõ ràng Tiêu Linh Vũ cố tình , nhưng giờ họ chỉ thể tạm nhẫn nhịn.
“Cái gì?” Chu Quốc Kiện giật , vẻ giận dữ thoáng hiện mặt. Ông nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u rồng của cây gậy trúc và nện mạnh xuống sàn:
“Con đàn bà đó dám coi thường nhà họ Chu như ? Cô thế là vì nhà họ Cố ?”
Chu Quốc Kiện quát lớn, ánh mắt già nua lóe lên vẻ âm trầm. Sau đó ông hít một , giọng dịu :
“Trước mắt cứ tạm chịu . Việc cấp bách là cứu Tiểu Vĩ. Sau khi chuyện qua , hừ…”
Chu Hoa Minh gật đầu:
“Con cũng nghĩ như ba.”
“Rất , xa là .” Chu Quốc Kiện gật đầu hài lòng: “Hoa Minh, con chịu thiệt cho nhà họ Chu một chút.”
Ánh mắt ông lóe lên vẻ cứng rắn.
“Vì Tiểu Vĩ, dù cô nhà họ Cố nhục con thế nào, con cũng nhẫn nhịn. Tất cả đều trông kế hoạch . Tiểu Vĩ là huyết mạch duy nhất của nhà họ Chu, là tương lai của cả dòng họ. Sau con còn dựa nó lúc tuổi già.”
Rõ ràng ông đang nhắc nhở Chu Hoa Minh cách để cứu Chu Hồng Vĩ.
Dù , Chu Hồng Vĩ là cháu trai duy nhất của nhà họ Chu.
Chu Hoa Minh gượng trong lòng. Ông hai con gái, đứa em thứ ba cũng hai con gái, nhiều năm qua, hai em cố gắng hết sức để một đứa con trai, nhưng vô ích. Cả hai đều nhân tình bên ngoài, song hoặc là thai, hoặc sinh con gái.
Có vài phụ nữ ôm con trai đến nhà họ Chu nhận cha, nhưng việc đầu tiên nhà họ Chu là xét nghiệm ADN. Kết quả rõ ràng, chẳng ai trong đó thật.
Càng lớn tuổi, sức khỏe họ càng yếu, nên hy vọng đều đặt cả lên Chu Hồng Vĩ.
Họ từng bàn với , nếu Hồng Vĩ thể sinh ba đứa con trai, thì mỗi em sẽ nhận nuôi một đứa, để mỗi nhánh đều nối dõi, nhưng kỳ lạ , dù Hồng Vĩ nhiều bạn gái, cô nào m.a.n.g t.h.a.i cả. Nhà họ Chu cho âm thầm điều tra, nhưng vẫn phát hiện nguyên nhân gì. Tuy nhiên, vẫn còn trẻ, họ vẫn còn hy vọng.
Vấn đề cấp bách bây giờ là cứu Hồng Vĩ . Với tội danh hiện tại, thể tù nhiều năm, khi , e rằng quá tuổi lập gia đình và sinh con.
Thế nên ba em nhà họ Chu dốc hết sức để giúp , nhưng những lời răn đe lặp lặp của cha khiến tim Chu Hoa Minh lạnh , rõ ràng cha ông tin tưởng con trai .
“Ba , con . Cả em trai cũng rõ việc .” Chu Hoa Minh : “Chúng con đều trông Tiểu Vĩ cả.”
Chu Quốc Kiện cau mày hỏi:
“Còn tình hình bên phía em con thế nào?”
Chu Hoa Minh đáp thật:
“Em trai bên họ vẫn tìm gì. Mọi việc đều xử lý sạch sẽ, sẽ để dấu vết.”
“Vậy thì .” Chu Quốc Kiện gật đầu hài lòng: “Chỉ cần gột sạch tên của nó, con đường thăng tiến trong chính giới của em trai con sẽ càng thuận lợi hơn. Khi đó, Tiểu Vĩ sẽ chỗ dựa vững chắc.”
“Ba đúng.” Chu Hoa Minh gật đầu đáp.
“Cho nên, con nhất định kiên nhẫn chịu đựng. Dù đ.á.n.h gãy răng rách mặt, con cũng nuốt xuống. Sau khi chuyện qua , chúng sẽ tính sổ!” Chu Quốc Kiện nhấn mạnh.
“Vâng, con hiểu , thưa ba.” Chu Hoa Minh đáp.
Trên đường đưa em trai về thôn Đào Nguyên, Tiêu Linh Vũ con đường mới trải nhựa, em trai cảm thán:
“Bọn họ nhanh thật đấy, con đường mà thành, từ thôn trấn chỉ mất mười phút xe. Trước đây mơ cũng tưởng tượng nổi!”
Tiêu Linh Vũ bật :
“Đó chính là sức mạnh của đồng tiền đấy.”
Con đường sẽ tất trong vài ngày nữa.
“Chị …” Tiêu Linh Dạ hỏi: “Mẹ Cung xây nhà ở trong thôn , giờ nhà đó xây xong ? Đường sắp thành , chắc nhà cũng xong nhỉ?”
Đã gần hai mươi ngày Linh Dạ về quê, nên tin tức mới nhất.
Tiêu Linh Vũ giải thích:
“Nhà xây xong , mấy hôm thiện luôn phần nội thất. Giờ chỉ cần để thông gió vài ngày, chờ đồ đạc chuyển tới là thể dọn ở. Nhà đó dùng vật liệu hóa chất, nên thật thể ở ngay .”
Linh Dạ tò mò hỏi:
“Nhà chị? Em giàu thích ở biệt thự kiểu châu Âu. Ở thành phố thì biệt thự giá mấy chục triệu, nhưng ở nông thôn chắc đến mức đó nhỉ?”
Giống chị , Tiêu Linh Dạ học giỏi, thường các thành phố lớn tham gia thi cử, nên hiểu khá rõ về đời sống giàu.
Tiêu Linh Vũ mỉm :
“Nếu em tò mò , về thì xem là .”
Thật , ngôi nhà đó khá đơn giản, tường gạch xanh, mái ngói lưu ly, sân rộng thênh thang, nhưng trong mắt dân thôn Đào Nguyên, đó là biệt thự sang trọng lắm .
…
Tửu Lâu Của Dạ
“Thiên Hạo, đường sửa xong, nhà cũng xây xong .” Lý Viễn Hành báo cáo: “Vài hôm nữa chỉ cần chở đồ nội thất đến là lão gia thể dọn ở.”
Cung Thiên Hạo khẽ nhíu mày, tò mò hỏi:
“Nhanh ? Còn mùi sơn, mùi vật liệu thì ?”
Lý Viễn Hành đoán câu hỏi , vì chính cũng từng thắc mắc. Anh những thợ địa phương giải thích rõ ràng.
Lý Viễn Hành mỉm :
“Thiên Hạo, chúng thuê thợ xây ở nông thôn, họ dùng vật liệu tự nhiên. Ví dụ như dùng ván ép mà dùng gỗ nguyên khối chặt trực tiếp từ rừng. Căn nhà mùi hương tự nhiên, cần chờ cho bay hết mùi hóa chất gì cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-165-chuyen-nha-ho-cung.html.]
Nghe Lý Viễn Hành giải thích, Cung Thiên Hạo vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, chỉ khẽ gật đầu:
“Mua một bộ nội thất gỗ lim, gửi qua đó. Ngoài , chuẩn đồ dùng của ông nội. Vài ngày nữa chúng sẽ tự đến xem.”
“Vâng!” Lý Viễn Hành gật đầu đáp. Rồi như chợt nhớ điều gì, hỏi:
“Thiên Hạo, chuyện với lão gia ?”
Mọi thứ họ chuẩn xong, nhưng trong cuộc thì vẫn gì.
Khi câu hỏi đó, sắc mặt Cung Thiên Hạo thoáng khựng .
Lý Viễn Hành nghi hoặc hỏi:
“Thiên Hạo, chẳng lẽ vẫn với lão gia ?”
Nếu đúng là thì phiền to . Cung lão gia cố chấp, nếu ông chuyển đến thôn Đào Nguyên, thì ai thể ép .
Cung Thiên Hạo lập tức dậy, lấy áo vest móc treo, khoác lên tay chuẩn rời .
Lý Viễn Hành vội hỏi:
“Thiên Hạo, ? Vẫn còn vài văn kiện ký mà.”
“ về nhà!” Cung Thiên Hạo đáp: “Chiều ký.”
Những bản hợp đồng kinh doanh thể quan trọng bằng ông nội .
Lý Viễn Hành do dự hỏi:
“Thiên Hạo, cần cùng ?”
Tính khí của hai ông cháu giống hệt , cứng đầu bá đạo. Cứ ba câu là cãi to, và nào phần thua cũng thuộc về Cung Thiên Hạo. Nếu ở đó, ít còn thể hòa giải.
Cung Thiên Hạo dừng bước, lắc đầu:
“Không cần.”
Khi về đến nhà, liền thấy con trai cả của nhị thúc, Cung Kiến Quân đang cùng vợ là Bạch Liên Hoa và con trai cả của họ, tranh cãi với vệ sĩ ở cổng lớn.
Cung Kiến Quân mặc bộ vest đen thẳng tắp, vẻ ngoài nho nhã lịch sự, nhưng bên trong thì đầy toan tính.
Bạch Liên Hoa dáng cao, ăn mặc quý phái, khí chất tao nhã, đúng như cái tên của bà, một bạch liên hoa thực thụ.
Hai họ thuộc nhánh thứ hai của nhà họ Cung, từ đến nay luôn ganh tị với chi nhánh trưởng. Chi nhánh trưởng tuy ít nhưng nắm bộ quyền lực.
Chi thứ hai thèm khát quyền lực đó từ lâu. Cung gia chỉ một cháu trai là Cung Thiên Hạo. Nếu xảy chuyện, bộ tài sản và quyền lực của nhà họ Cung sẽ rơi tay họ. Vì thế, khi Cung Thiên Hạo còn nhỏ, nhiều trở thành mục tiêu ám sát. May mắn là thông minh ông nội bảo vệ.
Khi Cung lão gia phát hiện , ông nổi giận cảnh cáo:
“Nếu cháu trai xảy chuyện, thì cả nhà các c.h.ế.t theo !”
Lão gia từng là quân nhân, tính cách nghiêm khắc và uy nghiêm, nên chi thứ hai đành dừng tay.
Sau đó, họ đổi chiến thuật, giả vờ lấy lòng. Nhị thúc thường đưa con cháu đến thăm lão gia, để bọn trẻ với Cung Thiên Hạo.
Cách đó quả thực hiệu quả, lão gia dần thiết với chi thứ hai hơn, thỉnh thoảng còn giúp đỡ họ.
Tuy nhiên, tham vọng của chi thứ hai bao giờ dừng . May mắn , họ giới hạn, chỉ cần động đến an của Cung Thiên Hạo, lão gia sẽ nhượng bộ.
Mọi chuyện đổi khi Cung Thiên Hạo trưởng thành và nắm quyền.
Cung Kiến Quân luôn con trai , Cung Thiên Long thế Cung Thiên Hạo, trở thành thiếu gia duy nhất của nhà họ Cung.
Lúc , cả ba đang chặn ngoài cổng.
Bạch Liên Hoa tức đến đỏ mặt, chỉ vệ sĩ mắng:
“Các là ai hả? là con dâu trưởng của nhà họ Cung, là nữ chủ nhân duy nhất của Cung gia! gặp lão gia, các dám cản ? Đợi gặp lão gia, sẽ cho các cút hết!”
Hai vệ sĩ vững cổng, tay cầm súng, động đậy dù mắng thế nào. hễ Cung Kiến Quân Bạch Liên Hoa tiến lên một bước, nòng s.ú.n.g lập tức nâng lên.
Cung Kiến Quân thử liều , nhưng khi tiếng s.ú.n.g cảnh cáo vang lên, hai vợ chồng sợ đến mặt mũi tái nhợt, suýt ngã xuống đất. Họ đành lùi xa, c.h.ử.i rủa run rẩy, còn vệ sĩ thì vẫn lạnh như băng, hề phản ứng.
Bíp! Bíp!
Tiếng còi xe vang lên. Cung Kiến Quân và Bạch Liên Hoa giật , đầu thấy xe của Cung Thiên Hạo đang tiến đến, sắc mặt lập tức biến đổi.
“Thiếu gia!” Hai vệ sĩ lập tức chào theo nghi thức mở cổng.
Cung Thiên Hạo hạ kính xe xuống, đôi mắt đen sâu thẳm quét qua Cung Kiến Quân và Bạch Liên Hoa, lạnh lẽo đến mức khiến khác rùng .
Hắn lạnh giọng cảnh cáo:
“Cung Kiến Quân, Bạch Liên Hoa, nếu còn thấy hai gây chuyện cửa nhà thêm một nữa, thì tập đoàn Bạch Thị sẽ chỉ rung chuyển thôi .”
Bạch Liên Hoa kinh ngạc thốt lên:
“Là ! Chính câu là vụ hỗn loạn ở Bạch Thị!”
Bà tức giận mắng:
“Cung Thiên Hạo, thể ? Cậu gia đình tốn bao nhiêu công sức để gây dựng công ty ? Vì mà họ suýt mất trắng! Cậu định hại Bạch gia phá sản ?”
“ .” Cung Thiên Hạo mỉm .
Bạch Liên Hoa c.h.ế.t lặng. Sắc mặt bà trắng bệch đỏ bừng vì giận và hổ. Bà gào lên:
“Cậu dám! Đợi lão gia , nhất định ông sẽ trừng phạt !”
Cung Thiên Hạo trừng mắt , ánh mắt sắc bén khiến bà lập tức im bặt.
“Bạch Liên Hoa, tiếng gào thét của bà cửa nhà nào nữa.”
Nói xong, lái xe thẳng.
Hai vợ chồng Cung Kiến Quân và Bạch Liên Hoa chỉ tức tối dậm chân tại chỗ, mặt đỏ bừng vì phẫn nộ.