Người lớn trong nhà tuy cũng hiếu kỳ, nhưng  thể mặt dày như đám trẻ con, dù  thì Tiêu Linh Dạ cũng   rõ là   chỉ nấu đủ cho gia đình.
 
Nghe Tiểu Hối réo gọi,  Tiêu liền bảo:
“Vậy thì  ăn cùng , vẫn còn thừa đấy.”
 
Nói  bà  dậy lấy thêm bốn bộ bát đũa, may mắn , bà  chuẩn  dư một chút.
 
Đồ ăn ngon thì ngon thật, nhưng nếu  ăn hết thì cũng uổng phí,  trong nhà họ Tiêu  no bụng, nên  Tiêu quyết định phần cháo và bánh trứng còn  sẽ cho bọn nhỏ.
 
Tiêu Linh Dạ lập tức kêu lên phản đối:
“Mẹ, hôm nay con còn  đến trường, con định mang mấy cái bánh trứng  theo để ăn dọc đường cơ mà.”
 
Mẹ Tiêu liếc con trai:
“Đừng  keo kiệt như thế,  sẽ  thêm cho con!”
 
Hai chị em sắp   thị trấn, Linh Vũ  chợ phiên, Linh Dạ đến trường học. Từ thôn Đào Nguyên  thị trấn cũng xa nên   sớm, nấu thêm nồi cháo thì  kịp, nhưng chiên thêm ít bánh trứng thì vẫn  .
 
Tiêu Linh Dạ   liền  tươi:
“Cảm ơn !”
 
Đôi mắt Tiểu Hối sáng rực khi  thím Hai  sẽ  thêm bánh trứng, nó ngập ngừng:
“Thím Hai, thím  thể  nhiều hơn một chút  ? Con… con còn   chăn bò, đến lúc đó  cái bánh ăn lót  thì  quá.”
 
Mấy đứa nhỏ khác cũng   Tiêu đầy mong chờ.
 
Nhìn lũ trẻ,  Tiêu bật :
“Được,  các con cứ chờ ở đây.”
 
“Hoan hô!” Bọn trẻ reo lên thích thú.
 
Trong khi   vui vẻ, Tiêu Linh Vũ  im lặng ăn xong cháo và bánh, tâm trí đầy suy nghĩ.
 
“Thế  thì  , mới chỉ bữa sáng thôi mà  kéo cả đám nhỏ đến, nếu cứ tiếp tục, chắc chắn sẽ  nghi ngờ.”
 
Sau khi cân nhắc, cô quyết định  pha loãng nước trong thùng để giảm tác dụng. Với  trong nhà, cô sẽ để họ uống trực tiếp từ cốc riêng, như , nếu  Tiêu  dùng nước suối nấu ăn sẽ  khiến hàng xóm chú ý.
 
Trong lúc  Tiêu bận chiên bánh cho bọn trẻ, Tiêu Linh Vũ lén bưng một bát cháo  bếp. Cô đổ cháo  trong thùng nước,  đó múc nước từ thùng  hai gàu, xỏ đòn gánh  vác   vườn.
 
Thấy con gái khiêng nước ,  Tiêu hỏi:
“Tiểu Vũ, con mang nước   đấy?”
Tửu Lâu Của Dạ
 
Tiêu Linh Vũ đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-65-ty-le-nuoc-hoan-hao.html.]
“Mẹ, con lỡ  đổ cháo  thùng nước, con   cả thùng nước  bỏ phí nên định mang  tưới rau.”
 
Mẹ Tiêu  chút nghi ngờ, còn lo lắng  dậy:
“Con gái, hai gàu nước nặng lắm, con khiêng nổi ? Để   cho.”
 
Tiêu Linh Vũ lắc đầu:
“Mẹ, con   mà,   con vẫn thường giúp  việc nhà, chẳng   quên  ?”
 
Mẹ Tiêu thở dài:
“ đó là chuyện  . Từ ngày con lên thành phố học, con  còn  việc nặng nữa, lỡ  thương thì ? Để   cho.”
 
Cô  kiên quyết lắc đầu:
“Mẹ, con thật sự  mà, con  quyết định ở  quê  ruộng thì sớm muộn gì cũng  quen  thôi.”
 
Mẹ Tiêu   chỉ đành im lặng  .
 
Tiêu Linh Vũ tiếp tục gánh hai gàu nước  vườn . Đến nơi, cô đặt gánh xuống, đảo mắt  quanh, chỉ bằng một ý niệm, hai gàu nước liền biến mất.
 
Thực  cô  hề tưới cho rau, bởi nếu dùng nước , rau sẽ  lớn bất thường.
 
Cô  kiểm tra mấy cây rau   tưới thử hôm qua, quả nhiên đúng như dự đoán, nồng độ nước suối càng cao thì rau lớn càng nhanh,  vài cây rau phát triển khá to, nhưng  còn phóng đại như mẻ đầu tiên.
 
Ngay cả cây  tưới bằng lượng nước suối nhiều nhất cũng chỉ to gấp một phần ba hôm qua, đây là mẻ dùng tỷ lệ 1 nước suối, 10 nước thường.
 
Qua quan sát, cô nhận  mẻ rau hôm qua  đạt đến kích cỡ tối đa, chỉ là  thu hoạch quá sớm. Nếu để lâu hơn, chúng còn lớn nữa.
 
Mẻ rau dùng tỷ lệ 1:50 thì chỉ to bằng  một phần sáu hôm qua.
 
Và tỷ lệ  hảo chính là 200 phần nước thường pha với 1 phần nước suối, rau thu hoạch to hơn  một nửa so với bình thường,     tự nhiên,  gây chú ý.
 
Tiêu Linh Vũ lập tức quyết định   sẽ luôn dùng tỷ lệ , rau quả phát triển , mà kích thước vẫn bình thường,  lo   khác nghi ngờ.
 
Kết thúc quan sát, cô tiện tay hái mấy cây rau to.
 
 lúc , trong nhà vang lên tiếng gọi:
“Chị ơi, chúng  sắp  !” Tiêu Linh Dạ gọi vọng .
 
“Ừ, chị  ngay đây!” Tiêu Linh Vũ đáp.
 
Cô đặt rau  hai gàu nước, gánh về nhà như   chuyện gì xảy .