Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:01:52
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thanh Mạn theo Khương Lộ đến xem đống ngô. Một đống lớn, thể chất đầy hai xe bò, mười văn tiền một đống. Khương Thanh Mạn mua mười đống. Thân ngô bền lửa, nên rẻ. Khương Lộ đ.á.n.h xe bò hai mươi chuyến mới kéo hết.
Khương Thanh Mạn vô cùng ngại ngùng, đống ngô tuy rẻ, nhưng kéo về nhà thì phiền phức bao. May mà Khương Lộ giúp đỡ. Sau đó Khương Lộ dẫn Khương Thanh Mạn đến làng bên, tìm mấy nhà bán củi, mua thêm mười xe. Nàng chắc hàn triều thể kéo dài bao lâu, nên mua thêm một ít, củi nhiều sợ, chỉ sợ đủ. Khương Lộ cũng mua năm xe.
Những thứ đều do Khương Lộ giúp kéo về nhà, mãi đến khi trời tối hẳn mới xong việc. Cả nhà Khương Thanh Mạn giữ Khương Lộ ăn cơm, nhưng Khương Lộ tìm cớ đ.á.n.h xe bò rời .
Khương Thanh Mạn vội vàng ăn cơm xong, cầm một gói bánh quế hoa, lấy thêm năm mươi văn tiền đến nhà thôn trưởng. Hôm nay Khương Lộ giúp nhà nàng quá nhiều.
Đến nhà thôn trưởng, thôn trưởng và thím Lưu cùng Khương Lộ đang dùng cơm. Vừa thấy Khương Thanh Mạn, thôn trưởng liền kéo nàng ăn. Khương Thanh Mạn liên tục xua tay từ chối: “Thúc, thím Lưu, ăn cơm . Lần đến là để cảm ơn Lộ ca, hôm nay ca giúp nhiều.” Vừa lấy bánh quế hoa và năm mươi văn tiền .
Bọn họ thấy nhiều tiền như liền vội vàng từ chối, bình thường lên trấn một chuyến về chỉ mất hai văn tiền, nhiều như thể nhận . Huống hồ cùng làng giúp chút việc nhỏ, thể thu tiền chứ?
Khương Thanh Mạn : “Thúc, thím Lưu, nếu các nhận thì sẽ ngại mà dám tìm các giúp đỡ. Từ khi phân gia đến giờ đều là các vẫn luôn giúp đỡ, cũng thể tránh khỏi việc tìm các giúp đỡ mà! Từ ngày mai cho đến khi hàn triều tới, bất cứ lúc nào cũng thể cần Lộ ca đ.á.n.h xe đưa lên trấn.”
Thôn trưởng lúc mới nhận lấy, vài câu chuyện thường ngày, Khương Thanh Mạn liền về nhà. Nàng còn về nhà lòng heo kho, và một ít đông bì heo.
Vừa về đến nhà, nàng phát hiện rửa sạch lòng heo, còn bì heo thì bọn chúng cách xử lý, nên đang đợi Khương Thanh Mạn về . Khương Thanh Mạn tủm tỉm mấy , hài lòng khen một câu: “Có các thật !”
Đệ như cổ vũ, bắt đầu chuẩn nhóm lửa. Khương Thanh Mạn gọi nương , hôm nay nàng sẽ truyền tay nghề lòng heo kho cho bọn họ.
May mà đơn giản, lâu bọn họ liền học . Người thời đại căn bản nghĩ lòng heo xử lý thế nào, sẽ lãng phí quá nhiều củi lửa để nấu những thứ , cho nên trong ấn tượng của bọn họ thì lòng heo thối khó ăn.
Xong xuôi những việc , Khương Thanh Mạn xử lý bì heo. Nàng đặt bì heo còn lông lên lửa nướng, lâu , lông heo liền sạch. Nồi nhà nàng đủ lớn, nàng chỉ xử lý mười cân. Nàng đặt bì heo xử lý nước nóng luộc qua một chút, khi mềm thì dùng d.a.o cạo sạch mỡ thừa bên trong bì heo, thái sợi, theo tỷ lệ cho nước nấu một canh giờ, cuối cùng cho tương đậu và muối .
Khương Thanh Mạn bảo lấy tất cả các thau và bát trong nhà , nàng liền đổ nước bì heo nấu chín từng chút một mấy cái thau.
Nương và nước bì heo sền sệt, đen sì, thắc mắc thứ ăn bằng cách nào. Khương Thanh Mạn , bảo bọn họ đợi thêm một đêm xem .
Sáng sớm ngày hôm , Khương Thanh Mạn lạnh mà tỉnh giấc. Nàng vội vàng thức dậy mặc quần áo xem đông bì heo tối qua. Trên bàn, từng thau từng bát đông bì heo xong. Dùng tay ấn thử, rung rinh, đầy đàn hồi. Ghé sát ngửi, một mùi tương đậu nồng đậm thuần khiết hòa lẫn chút hương thịt thoang thoảng bay tới, Khương Thanh Mạn kìm mà ứa nước miếng.
Nàng kịp lấy lên thớt dùng d.a.o cắt một miếng, chỉ thấy nàng trực tiếp dùng tay xé một miếng, nhét ngay miệng. Vừa miệng thấy thanh mát trơn tru, mềm mại mịn màng, nàng mãn nguyện nhai, mặt tràn ngập nụ hạnh phúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-13.html.]
Không lâu , đều thức dậy, thấy đông bì heo dai ngon trơn tru đều kinh ngạc. Tối qua những thứ nước đen sì sền sệt đó đông thành khối màu nâu bán trong suốt? Bọn họ hiểu. Đông bì heo trông thật ngon lành, Khương Thanh Mạn cầm miếng đông bì heo xé của nàng dùng d.a.o thái lát, đưa cho bọn họ nếm thử. Đệ mỗi cầm một miếng bỏ miệng, nhị kinh ngạc reo lên: “Oa! Ngon quá mất, đây là món mỹ vị thần tiên gì !”
Nương cũng lấy hai miếng, một miếng đặt miệng phụ , một miếng ăn. Khương Trung nhai hai miếng, mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Thứ ăn dai ngon sảng khoái, còn mùi thịt thơm, Mạn nhi, con nghĩ cách nấu ?” Triệu thị ngừng gật đầu: “Thật sự ngon tuyệt đỉnh, sống từng tuổi, đầu tiên ăn một món kỳ diệu mỹ vị như , Mạn nhi, con thật bản lĩnh mà!”
Khương Thanh Mạn thấy nhà ăn ngon lành, và đại đều kịp chuyện, cứ thế nhét đầy miệng, trong lòng thỏa mãn tả xiết.
Cả nhà ăn sáng xong, lâu , một chiếc xe ngựa lộc cộc từ đầu phía tây thôn tới. Trời bên ngoài lạnh, nhưng vẫn ngăn lòng hiếu kỳ của trong thôn, ào ào xem xe ngựa .
Khương Thanh Mạn với của Khánh Vân Lâu rằng nhà nàng ở chân núi phía đông nhất của thôn, vì xe ngựa khi làng Khương Gia liền thẳng tiến về phía đông. Người trong thôn đều đỗi ngạc nhiên, làng họ nghèo nàn hẻo lánh như xe ngựa ?
Xe ngựa đến cửa, gã sai vặt đ.á.n.h xe xuống xe vén rèm lên. Vương Chưởng sự từ trong khoang xe bước xuống, đến cửa gõ cửa. Khương Thanh Mạn mở cửa chào hỏi Vương Chưởng sự, mời Vương Chưởng sự nhà.
Vương Chưởng sự tuy nghĩ nhà Khương Thanh Mạn nghèo khó, nhưng nhà vẫn giật , đây tính là một cái nhà, gia cảnh nghèo núng, nhà trống bốn bức tường, trách nào Khương cô nương luôn nàng thiếu tiền.
Vào nhà khi chào hỏi phụ mẫu của Khương Thanh Mạn, Khương Thanh Mạn múc lòng heo kho từ trong nồi đổ hai cái thau lớn cao ngất mà Vương Chưởng sự mang đến, chất đầy hai thau. Nàng với Vương Chưởng sự đây là năm mươi cân.
Vương Chưởng sự lấy năm mươi lượng bạc bán công thức nấu ăn hôm qua đưa cho Khương Thanh Mạn. Lại thanh toán phí lòng heo ngày hôm nay, tổng cộng một lượng bốn trăm văn.
Khương Thanh Mạn lấy một miếng đông bì heo đưa cho Vương Chưởng sự, “Vương Chưởng sự, đây là món ăn mới , mời ngài nếm thử.”
Vương Chưởng sự miếng đông bì heo trong suốt long lanh, thèm ăn. Y cầm một miếng bỏ miệng, cái vị tươi ngon, dai giòn trơn tru đó cực kỳ mỹ vị. Y giơ ngón tay cái lên: “Khương cô nương quả là kỳ nữ!”
Khương Thanh Mạn lấy một thau đông bì heo lớn đưa cho Vương Chưởng sự bảo y mang về cho chưởng quỹ nếm thử, nếu hương vị , món mỗi ngày cũng thể cung cấp ba mươi cân, mỗi cân hai mươi văn.
Khương Thanh Mạn tiện thể để Vương Chưởng sự mỗi ngày đến lấy lòng heo thì ghé qua quầy thịt heo trực tiếp giúp nàng mang lòng heo và bì heo về, đỡ cho nàng mỗi ngày chạy lên trấn. Vương Chưởng sự tủm tỉm đồng ý, đối với y mà thì tiện tay giúp mà thôi.
Nói xong những điều , Vương Chưởng sự hớn hở mang lòng heo và đông bì heo rời . Khương Thanh Mạn gộp hơn chín mươi lượng bạc còn từ hôm qua và hơn năm mươi lượng hôm nay với . Cả nhà thấy nhiều bạc như , nước miếng đều sắp chảy ! Kiếm tiền dễ dàng đến thế ?
Khương Thanh Mạn : “Phụ , nương, tìm đến sửa mái nhà cho chúng . Mấy ngày nay tuyết lớn ngừng, nếu sửa sang , tuyết lớn sẽ đè sập mái nhà.”
Khương Trung và Triệu thị gật đầu, nữ nhi đúng. Trước đây tiền sửa sang, bây giờ tiền , nhất định tìm sửa sang !