Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:01:57
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không qua mấy ngày, hàn triều vẫn như một con mãnh thú mất kiểm soát, gào thét hoành hành bầu trời thôn làng, hề dấu hiệu dừng , nhiệt độ thấp kéo dài khiến cả thôn làng như phong ấn trong hầm băng.

Mấy ngày liền giá rét tột độ, trong thôn xảy đủ chuyện. Đầu tiên chính là vấn đề sức khỏe của dân làng. Nhiều thời tiết cực kỳ lạnh giá , may mắc phong hàn. Phong hàn lây lan nhanh, chẳng mấy chốc lan rộng khắp thôn làng, tiếng ho, tiếng hắt tràn ngập ngóc ngách.

Người già và trẻ nhỏ vốn sức đề kháng yếu hơn, sự xâm lấn của hàn triều, càng chịu nổi một đòn, lượt ngã bệnh giường, rên rỉ yếu ớt.

Cứ đến Trương đại bá gần nhà Khương Thanh Mạn, ngày thường thể vẫn còn tráng kiện, nhưng trong đợt hàn triều thoát khỏi. Ông phát sốt cao, cả lơ mơ, mê sảng.

Con trai và con dâu Trương đại bá lòng như lửa đốt, nhưng cách nào, chỉ thể canh giữ bên giường, lấy nước mắt rửa mặt.

Con dâu trong lòng còn ôm chặt một đứa bé mới mấy tháng tuổi. Môi đứa bé lạnh đến tím tái, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhúm , trong miệng phát tiếng thút thít yếu ớt, dường như cả sức b.ú sữa cũng còn.

Người con dâu ai khác, chính là một trong những phụ nữ can ngăn khi nương của Khương Thanh Mạn đ.á.n.h mấy ngày . Nàng tên là Tôn Tú Hoa, là một hiền lành, lương thiện và chính trực.

Nàng cha chồng đang giường sốt cao hạ, đứa bé trong lòng lạnh đói, thoi thóp tàn, lòng nàng như d.a.o cắt, nhưng bất lực.

Nàng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nàng bảo trượng phu đến nhà thôn trưởng hỏi xem ai thể giúp đỡ bọn họ . Mặc dù hy vọng mong manh, nhưng bọn họ thể khoanh tay chịu c.h.ế.t!

Trượng phu của nàng, Trương Thiết Sinh, mặc áo bông vội vàng bước lớp tuyết dày, đến nhà thôn trưởng. Hắn kể chi tiết cho thôn trưởng về tình hình khẩn cấp của gia đình .

Thôn trưởng xong cũng lo lắng. Chẳng quản an nguy bản , ông khoác áo đến vài gia đình mà ông cho rằng khả năng giúp đỡ!

Trong mấy hộ gia đình , nhà xe ngựa, nhà thích đại phu ở trấn, cũng một hộ gia đình khá giả, chút bạc nén. Thôn trưởng bọn họ đưa Trương đại bá và tiểu tôn t.ử của ông đến trấn xem bệnh, hoặc là mời nhà giàu cho chút d.ư.ợ.c thảo chuẩn .

Đáng tiếc, trong cảnh nguy hiểm thế , ai nấy đều tay giúp đỡ, thôn trưởng cũng thể hiểu . Mọi đều là vì giữ mạng sống mà thôi!

Thôn trưởng ủ rũ về, Khương Lộ tự tiến cử dùng xe bò chở bọn họ đến trấn, thôn trưởng thở dài lắc đầu.

Chưa kể xe bò chậm chạp khó , tuyết dày như , bò căn bản thể . Dù , đến trấn cũng mất ít nhất ba, bốn canh giờ, khí bên ngoài lạnh lẽo thế , càng chậm trễ đường càng nguy hiểm.

Trương Thiết Sinh cúi đầu, dáng vẻ . Hắn , nhưng là nam nhi, là trụ cột trong nhà, nhịn.

Đột nhiên, Khương Lộ nghĩ đến một . Khương Thanh Mạn gần đây đổi lớn như , vô vàn cách, nàng cách nào ngoài !

Hắn bảo Trương Thiết Sinh ở nhà đợi , bước lớp tuyết dày mỏng khác , tiến về phía nhà Khương Thanh Mạn. May mắn bọn họ ở gần , quãng đường mấy phút ngày thường hôm nay mất một khắc đồng hồ!

Hắn vội vàng gõ cửa nhà Khương Thanh Mạn, kể tỉ mỉ tình hình cho nàng. Khương Thanh Mạn lập tức mặc áo bông dày, đội mũ, cầm một túi vải theo ngoài, nương ở phía dặn dò nàng chú ý an .

Chẳng mấy chốc đến nhà thôn trưởng, gọi Trương Thiết Sinh về nhà . Khương Thanh Mạn cửa thấy tiểu gia hỏa đáng thương , nhắm mắt , sắc mặt xanh tím. Tôn Tú Hoa đau lòng ôm chặt đứa bé lòng, dùng thể gầy yếu của che chắn cái lạnh cho , trong mắt tràn đầy lo lắng và ưu sầu!

Khương Thanh Mạn lập tức cởi chiếc áo khoác da thỏ mới may đưa cho Tôn Tú Hoa, bảo nàng lập tức gói đứa bé . Khương Thanh Mạn bảo Khương Lộ và Trương Thiết Sinh sang phòng khác, nàng : “Tẩu tử, đứa bé lạnh, cách nhất là ngươi dùng nhiệt của sưởi ấm cho đứa bé, đây là cách cứu đứa bé nhanh nhất, ngươi hãy mau đến bên đống lửa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-18.html.]

Tôn thị đến bên đống lửa, lập tức cởi bỏ áo khoác dày cộp của , ôm chặt đứa bé lòng. Cộng thêm sự ấm áp từ chiếc áo khoác da thỏ, đầy mấy phút sắc mặt đứa bé hồng hào trở . Khương Thanh Mạn cảm thán: May mắn là đứa bé đang b.ú Nương,, sức đề kháng khá , dù lạnh đến mức đó nhưng sốt.

Xử lý xong chuyện , nàng đến phòng Trương đại bá. Nàng sờ trán Trương đại bá, sốt cao ít nhất ba mươi chín độ, cứ tiếp tục như , dù khỏi bệnh thì cũng sẽ sốt đến ngốc nghếch. Nàng từ gian lấy một viên t.h.u.ố.c hạ sốt qua túi vải.

Nàng đưa cho Trương Thiết Sinh, bảo cho Trương đại bá uống. Trương Thiết Sinh hoài nghi cầm viên t.h.u.ố.c màu trắng . Sắc mặt Khương Thanh Mạn lập tức lạnh : “Ngươi nếu cha ngươi sống, thì mau cho ông uống , chậm trễ thêm vài phút nữa, dám bảo đảm vạn t.h.u.ố.c khó cứu.”

Trương Thiết Sinh nghĩ bụng: Thôi , trời đất giá lạnh thế , ngoài thì , cứ coi như ngựa c.h.ế.t thành ngựa sống mà chữa . Hắn lập tức rót một bát nước ấm cho cha uống thuốc. Chưa đầy một khắc đồng hồ, Trương đại bá vã mồ hôi, hạ sốt.

Trương Thiết Sinh và Khương Lộ thứ mắt, khỏi giật kinh ngạc. Thông thường, việc hạ sốt là một quá trình tuần tự, đều là từ từ giảm xuống. Không ngờ viên t.h.u.ố.c nhỏ xíu thần kỳ đến , rốt cuộc đó là thứ gì ?

Khương Thanh Mạn Trương đại bá từ từ tỉnh , lập tức : “Mau cho ông uống chút nước đường muối, chỉ cần chút vị là , uống nhiều nước nóng mới nhanh khỏi.” Trương Thiết Sinh nhanh chóng bưng đến một bát nước, Trương đại bá do sốt mấy ngày, đổ mồ hôi, khát đến mức nên lời, cầm bát nước lên uống cạn một .

Đợi ông uống xong, cuối cùng cũng thể chuyện, ông : “Thanh Mạn, ngờ là con cứu , tuy sốt mê man, nhưng những lời các con đều rõ mồn một, cảm ơn, cảm ơn con nhiều lắm!”

Khương Thanh Mạn khiêm tốn đáp: “Trương đại bá, là mệnh ông dứt, trời đất giá lạnh thế , ông thể tiếc củi đốt sưởi ấm .”

“Ai, đều tại mà, vì tiết kiệm chút củi đó, suýt nữa hại c.h.ế.t cả và cháu trai. Nhà nghèo, chúng tiền mua củi, củi nhặt núi cũng nhiều, sợ trụ đến khi hàn triều kết thúc, nên mới nghĩ tiết kiệm chút nào chút đó.” Ông lộ vẻ hối hận.

Trương Thiết Sinh "phịch" một tiếng quỳ xuống, ngượng ngùng : “Muội tử, xin , nãy còn nghi ngờ , cứu con trai và cha , quả thực là cha Nương tái sinh của !” Vừa dập đầu lạy Khương Thanh Mạn.

Khương Thanh Mạn kéo dậy : “Thiết Sinh ca, , lo lắng. Mấy ngày Tú Hoa tẩu t.ử cứu nương , cảm ơn nàng , nhất định bảo vệ mẫu t.ử bọn họ!”

“Ai, ai, , tử, nhà chuyện gì cứ gọi một tiếng, Trương Thiết Sinh gì khác, nhưng sức lực thì thừa.” Trương Thiết Sinh gãi đầu vẻ ngây ngô.

Khương Thanh Mạn một loạt hành động của chọc . Nàng dặn dò nhất định chú ý giữ ấm, tình huống gì cứ trực tiếp đến nhà nàng tìm nàng là , chuẩn về nhà, ngoài lâu nàng sợ nương lo lắng!

Lúc Tú Hoa tẩu t.ử tay cầm áo khoác da thỏ : “Thanh Mạn tử, áo khoác da thỏ của , bên ngoài lạnh, đừng để lạnh.”

“Tẩu tử, chiếc áo khoác da thỏ tặng cho tiểu gia hỏa , đáng yêu như , ngươi nhất định đừng để lạnh.”

Tôn Tú Hoa ngại nhận, cho đến khi Khương Thanh Mạn trầm mặt nếu nhận thì còn qua , nàng mới rụt tay về.

Bên ngoài lạnh, Khương Thanh Mạn và Khương Lộ theo dấu chân lúc đến mà về, như sẽ đỡ tốn sức hơn. Khương Lộ hỏi: “Muội tử, lợi hại thế, cho ông uống cái gì ?”

“Ha ha, đây là t.h.u.ố.c viên sư phụ dạy , sư phụ các ngươi đều quen ,”

Khương Lộ bỗng nhiên hiểu , cũng suy nghĩ nhiều, chẳng trách Mạn t.ử lợi hại như , hóa sư phụ lợi hại a!

Chẳng mấy chốc, mỗi đều về nhà, Khương Lộ trung thực kể chuyện một lượt, thôn trưởng ngạc nhiên lấy lạ, nha đầu Mạn sư phụ từ khi nào ?

Khương Thanh Mạn về đến nhà, nương nàng liền đau lòng bộ dạng con gái rét run cầm cập, lập tức kéo nàng đến bên lò sưởi, đắp cho nàng chiếc chăn da thỏ, đại mang đến cho nàng một tách nước nóng, lâu , nàng ấm !

 

Loading...