Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:02:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi chuyện rốt cuộc cũng lắng xuống, Khương Thanh Mạn ở Thái úy phủ. Nàng vốn dĩ đưa Khương Lộ đến ở khách điếm, thực lòng phiền Thái úy phủ, dù trả tiền khám bệnh , mặc dù ban đầu nàng nhận.

nàng chịu nổi sự níu kéo của Lão phu nhân và vợ chồng Ngô Thái úy, cộng thêm Ngô Nhược Khiêm hòa giải, họ quá nhiệt tình, nàng đành lòng mất hứng của họ, cũng còn giả bộ khách sáo nữa, dứt khoát ở !

Lão phu nhân và Thái úy phu nhân yêu quý nàng, mỗi ngày đều mời nàng ăn những món ngon, nàng mập lên một vòng lớn.

Ngày hôm , nàng đang trò chuyện vui vẻ với hai , Khương Thanh Mạn sân viện trống trải, đột nhiên hỏi: “Phu nhân, chỉ sinh một Nhược Khiêm , sinh thêm vài đứa nữa?”

Lão phu nhân và Thái úy phu nhân đột nhiên biến sắc, vẻ mặt mang theo chút ngượng ngùng. Khương Thanh Mạn chút đường đột , nàng chỉ là cảm cảnh sinh tình. Trước khi xuyên , những gia đình giàu như thế thường sẽ nhiều con nhiều cháu, con cái sinh cả đống, thậm chí còn nhờ m.a.n.g t.h.a.i hộ để thêm con!

Khương Thanh Mạn nhận chút đường đột, dù đây cũng là cổ đại, tương đối bảo thủ, những chủ đề như hiếm khi . Nàng liền ngại ngùng : “Lão phu nhân, phu nhân, là đường đột ! Không nên hỏi vấn đề riêng tư như .”

Lão phu nhân hiệu cho các nha bên cạnh đều lui xuống, lập tức : “Thanh Mạn, con nghĩ nhiều , chúng trách con, chỉ là... chỉ là thấy thật khó mở lời, nên mới thấy chút ngượng nghịu!”

Khương Thanh Mạn thầm nghĩ, chẳng lẽ hai nỗi khổ riêng khó ? Nàng thẳng thắn hỏi: “Phu nhân, và Thái úy sinh Nhược Khiêm , cơ thể hẳn là vấn đề gì, lẽ nào còn nguyên nhân nào khác?”

Lúc , Thái úy phu nhân đột nhiên cúi đầu, vẻ mặt trở nên nặng trĩu: “Ôi, thực khi Nhược Khiêm ba tuổi, m.a.n.g t.h.a.i một đứa bé nữa. một ngày, cung nhân đến báo rằng phu quân ở biên quan gặp nguy hiểm, thực sự lo lắng, bèn cưỡi ngựa lên đường tìm phu quân. Lúc đó m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, đường xá gập ghềnh, khỏi cổng thành gặp phu quân khải trở về. Có lẽ do quá lo lắng cộng với sự xóc nảy lưng ngựa, ba ngày khi về nhà, thấy máu, lâu thì sinh một hài nhi c.h.ế.t, đó là một bé gái, da thịt hồng hào trong suốt. Ta với đứa bé đó! Từ đó, thể m.a.n.g t.h.a.i nữa, lẽ là hình phạt của ông trời dành cho .”

Nàng nức nở, nước mắt tuôn rơi má. Lão phu nhân cảm cảnh sinh tình cũng kìm nước mắt, dùng tay áo lau nắm lấy tay con dâu an ủi!

Đợi hai bình tâm , Thái úy phu nhân ngại ngùng : “Thanh Mạn, con vốn là một cô nương nhỏ, nên những chuyện với con, để con chê !”

“Lão phu nhân, phu nhân, đứa bé đó duyên với hai . Tuy nàng còn ở đây nữa, thì chúng tìm cách đưa nàng trở về ?”

“Cái gì, Thanh Mạn, con gì? Nàng còn thể trở về ? Ta còn thể mẫu của nàng ?” Giọng Thái úy phu nhân run rẩy vì kích động.

Khương Thanh Mạn việc mất đứa con đó chắc chắn giáng một đòn mạnh nàng. Trên đời , chỉ tình yêu của mẫu dành cho con cái là vô tư nhất. Tuy nàng giả vờ như chuyện gì, nhưng nỗi đau trong lòng chắc hẳn giảm mà còn tăng lên. Có lẽ chỉ khi nàng mang thai, nàng mới thể bước khỏi nỗi ám ảnh !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-46.html.]

Đột nhiên, vẻ mặt Thái úy phu nhân trở nên đau khổ. Khương Thanh Mạn hiểu chuyện gì, Lão phu nhân con dâu : “Chắc là kinh nguyệt đến . Kể từ khi mất đứa bé đó, con dâu mỗi tháng đều trải qua mấy ngày như , đau đến mức ăn bất cứ thứ gì, chúng chỉ lo lắng. Vốn dĩ mời thái y xem qua, nhưng con dâu luôn cảm thấy thái y đều là nam nhân nên ngại, vì từng khám.”

Khương Thanh Mạn tiến bắt mạch cho phu nhân, xác định phu nhân khí trệ huyết ứ, cơ thể còn một viêm nhiễm, cộng thêm sảy t.h.a.i và áp lực tinh thần kéo dài, nàng từ đó suy phu nhân lẽ tắc ống dẫn trứng.

Nàng bảo hạ nhân sắc một ít ích mẫu thảo, một phương t.h.u.ố.c tiêu viêm khác bảo nha lấy thuốc. Sau đó, nàng bảo phu nhân nghiêng, nàng dùng ngân châm châm cứu nửa canh giờ. Phu nhân đột nhiên cảm thấy bên từng đợt chảy , nàng lập tức chạy nhà xí, một lát nàng bước , mặt mang vẻ nhẹ nhõm.

“Mẫu , con đau nữa , một chút cũng đau nữa, thải nhiều thứ màu đen, thật ghê tởm.”

“Đó hẳn là những ô huyết tích tụ trong . Những thứ thải , hẳn sẽ còn đau nữa, cơ thể cũng sẽ dần dần hồi phục!” Khương Thanh Mạn , nàng ngờ phản ứng của phu nhân nhanh đến .

Phu nhân với vẻ mặt vui mừng xen lẫn lo lắng hỏi: “Thanh Mạn, đứa bé đó thật sự sẽ trở về ? Ta nhớ khi nó chào đời, tai một vết bớt màu đen nhạt, đứa bé đó xinh !”

“Phu nhân cứ yên tâm, mấy ngày nay mỗi ngày sẽ châm cứu giúp một , đó uống t.h.u.ố.c thêm một tháng, bảo đảm một tháng sẽ mang thai, chừng còn sinh đôi thì ?” Khương Thanh Mạn an ủi. Vết thương lòng của phu nhân quá lớn, lẽ mỗi ngày nàng đều tự xoa dịu vết thương trong lòng !

Lão phu nhân và Thái úy phu nhân đến đây đều kích động đến rơi lệ. Đứa bé họ mong đợi mười mấy năm mà , tuổi tác của nàng cũng ngày càng lớn, khả năng m.a.n.g t.h.a.i cũng ngày càng thấp. Vốn nghĩ đời còn hy vọng, nhưng giờ đây cô nương nhỏ mắt một tháng đứa bé đó sẽ trở về, họ thể kích động?

“Hài t.ử ngoan, tạ ơn con, tạ ơn con, con chỉ cứu mạng , mà còn giúp trong những năm tháng còn thể thấy cháu gái của , con thật là phúc tinh của gia đình .” Lão phu nhân kích động nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Thanh Mạn, vỗ vai nàng, lúc bà quá đỗi vui mừng, tay vẫn run lẩy bẩy.

“Lão phu nhân, đừng kích động, khỏi bệnh nặng nên giữ cảm xúc định, uống t.h.u.ố.c đúng giờ, cố gắng thấy nhiều cháu trai cháu gái, thậm chí là chắt trai chắt gái nữa chứ!” Khương Thanh Mạn khuyên nhủ.

Cái gì? Nhiều cháu trai cháu gái hơn ? Chẳng lẽ con dâu thể sinh thêm vài đứa nữa? Nhi t.ử của bà vẫn luôn trấn thủ biên quan, lấy vợ vốn muộn, khi sinh Nhược Khiêm 21 tuổi, trong cổ đại thì coi như muộn . Nay Ngô Nhược Khiêm 16 tuổi, con dâu bà cũng 37 , thể sinh thêm vài đứa thì lắm, nhưng bà lo lắng cho cơ thể con dâu!

Hai lúc nội tâm kích động, phảng phất như thấy nhiều hy vọng hơn. , con cái chính là hy vọng lớn nhất!

Lão phu nhân sai mang thêm nhiều thức ăn, sức đẩy về phía Khương Thanh Mạn: “Thanh Mạn, ăn nhiều , ăn nhiều , con xem con gầy kìa.” Trời , bà vui sướng khôn xiết trong lòng. Bà từ tận đáy lòng cảm tạ cô nương nhỏ mắt, bà đây là phúc phận lớn đến nhường nào mới khiến Nhược Khiêm đưa nàng trở về!

Khương Thanh Mạn hai vui vẻ tươi , nội tâm cũng vui mừng. Là một y giả, chữa bệnh cho tâm, chữa bệnh cho , nàng hẳn !

 

Loading...