Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:02:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi xe ngựa đến cửa thôn, xe bò của Khương Lộ đang đợi ở đó. Khương Thanh Mạn dặn mấy yên, nàng nhảy xuống xe ngựa leo lên xe bò của Khương Lộ.
Xe ngựa chạy con đường đất trong thôn, đường ít qua . Vương Ngũ và những khác tò mò vén màn che ngoài. Nơi đây cũng giống như thôn làng cũ của bọn họ, nghèo khó nhưng vẫn khá tươi !
Lúc đều đang nông ruộng, mùa xuân là mùa tươi và bận rộn. Mấy lúc đều hăm hở thử sức, bọn họ đây đều là những giỏi nông.
Chẳng mấy chốc đến nhà Khương Thanh Mạn, Khương Thanh Mạn đưa cho đ.á.n.h xe mười mấy đồng tiền, đó vui vẻ lái xe ngựa về. Khương Lộ cũng đ.á.n.h xe bò về, tiếp theo Khương Thanh Mạn sẽ sắp xếp cho những .
Cha Nương và các thấy nhiều như , còn tỏa mùi m.á.u tanh, liền giật . Bọn họ lập tức kéo Khương Thanh Mạn phía , ý bảo vệ nàng. Khương Thanh Mạn : “Cha, Nương,, đừng sợ, đây đều là bằng hữu của con.”
Khương Trung và Triệu thị dám tin, con gái vốn ngoan ngoãn hiền lành, những khắp dính máu, giống như những tên du côn đầu đường xó chợ, con gái kết giao bằng hữu với những như ?
Khương Thanh Mạn thấy ánh mắt bối rối của cha Nương,, liền : “Cha, Nương,, thấy bọn họ giống ?”
Khương Trung và Triệu thị mặt thì ngại dám gì: “Không , , chỉ là cảm thấy quen , con gái, con quen bọn họ như thế nào ?” Hai cảm thấy con gái mấy lừa , nếu dẫn mấy đàn ông về nhà chứ!
Khương Thanh Mạn kể chi tiết việc mấy quen và nàng cứu bọn họ như thế nào cho cha Nương . Nghe xong lời con gái, Triệu thị đau lòng rơi nước mắt, nàng vốn dĩ thiện lương, lúc nghi ngờ gì, lập tức bảo Khương Thanh Đức và mấy đun nước nóng, để mấy đứa trẻ tắm rửa quần áo sạch sẽ thoải mái.
“Các con, còn đau ?” Triệu thị còn sợ hãi nữa, tiến lên hỏi han đầy đau xót.
Kết quả, Vương Ngũ và mấy thấy giọng quan tâm của nàng, nhớ đến cha Nương , bắt đầu nước mũi nước mắt chảy xuống.
Bọn họ quên mất bao lâu cảm nhận sự quan tâm của khác, hôm nay, đại ca, Lưu chưởng quỹ, tiểu tư giữ cửa, Khương Lộ, cha Nương đại ca, tất cả đều trao cho mấy sự quan tâm lâu , như thể trở về những ngày cha Nương còn tại thế!
Khương Thanh Mạn định ngăn cản, Triệu thị xua tay với nàng, mấy một lúc lâu mới dừng .
“Các con, từ hôm nay trở các con là thành viên mới của gia đình chúng , các con thể gọi là Triệu thẩm, đây là Trung thúc của các con, mấy đứa trẻ là của Mạn nhi, lát nữa để Mạn nhi giới thiệu các con quen.” Triệu thị xúc động , những đứa trẻ trọng tình trọng nghĩa, dù tra tấn dã man, bọn họ cũng hé răng, luôn bảo vệ Mạn nhi.
Mấy xong lời Triệu thị, bọn họ cũng là một phần của gia đình đại ca ? Điều đó nghĩa là từ nay về bọn họ sẽ còn là những đứa trẻ hoang dại nữa, bọn họ cũng nhà , ‘cha’ ‘Nương,’ !
Nước mắt kiềm chế chảy xuống, Vương Ngũ đầu các , tình bạn nhiều năm tạo nên sự ăn ý giữa bọn họ, thế là tám trực tiếp quỳ xuống đất. Vương Ngũ : “Trung thúc, thẩm tử, bằng hai cứ nhận mấy đứa con , hai chính là cha và Nương của chúng con, chúng con nhất định sẽ việc chăm chỉ, cố gắng kiếm bạc để hiếu kính hai !” Nói xong liền dập đầu mấy cái thật mạnh, vẻ mặt đầy mong đợi mấy mặt.
Khương Trung và Triệu thị , Khương Thanh Mạn bên cạnh, thấy nàng gật đầu, hai liền tiến lên đỡ từng một dậy.
“Các con, , , đều là những đứa trẻ ! Sau chúng chính là cha Nương các con, nhưng cũng đừng bao giờ quên cha Nương ruột của các con.” Khương Trung nghẹn ngào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-53.html.]
Mấy dậy quỳ xuống đất, dập đầu một cái vang dội với Khương Trung và Triệu thị, nghẹn ngào gọi: “Cha! Nương,!”
“Ai, con ngoan, mau dậy, mau dậy!” Triệu thị và Khương Trung vội vàng tiến lên đỡ bọn họ dậy.
Lúc Khương Thanh Đức, Khương Thanh Mộng, Khương Thanh Dao đun xong nước nóng cũng bước nhà, cảnh tượng trong nhà chút ngơ ngác. Khương Thanh Mạn kéo bọn họ sang một bên, kể cho bọn họ chuyện xảy , khi sốc thì bọn họ vui mừng, từ nay về bọn họ nhiều ca ca như .
Khương Thanh Mạn bảo bọn họ tắm , lấy quần áo mua ở trấn đưa cho bọn họ, tiện thể đưa t.h.u.ố.c mỡ cho mấy , bảo bọn họ tự bôi cho .
Tắm xong, Khương Trung và Triệu thị giúp bọn họ cắt tóc, với ngụ ý sự bắt đầu từ đầu!
Cả nhà đến cái bàn tròn ngoại cỡ , vốn dĩ Khương Thanh Mạn còn thấy cái bàn mà ca ca quá lớn, giờ xem , lớn nhỏ, vặn.
Chỉ là gắp thức ăn phiền phức, đến lúc đó với ca ca về bàn xoay hiện đại, chỉ cần cơ sở thêm một tấm ván bàn thể xoay tròn là , thì tiện lợi hơn nhiều!
Vương Ngũ mấy thấy bánh bao bột trắng, cháo gạo, các loại rau và thịt bàn, thèm đến mức nước dãi chảy ròng ròng. bọn họ hiểu một đạo lý, cha Nương động đũa, bọn họ tuyệt đối thể động.
Khương Trung và Triệu thị thấy nước dãi của bọn họ đều bật , cầm đũa gắp thịt đặt bát từng , mấy mới bắt đầu ăn ngấu nghiến. Mấy ngày nay bọn họ sợ đói , tuy giữa trưa ăn cơm ở Khánh Vân Lâu, nhưng vẫn no, giờ cuối cùng cũng thể ăn thỏa thích !
Mỗi uống mấy bát cháo, ăn hai cái bánh bao lớn, ăn mấy đĩa rau lớn, ăn uống no nê, thấy cả nhà đang bọn họ , bọn họ đều thấy ngượng ngùng.
“Các ca ca, các ăn khỏe quá, quả thực còn ăn khỏe hơn con heo nái già nhà trưởng thôn nuôi! Thật lợi hại nha!”
Khương Thanh Mộng lời trẻ con kiêng kỵ, Vương Ngũ và những khác nàng ác ý, đều đỏ mặt , Khương Thanh Mạn và những khác cũng ha hả, một bữa cơm cứ thế kết thúc trong khí thoải mái vui vẻ.
Ăn cơm xong, Khương Thanh Mạn tập hợp cả nhà , tìm một vị lão sư giỏi cho các , nàng Vương Ngũ và những khác : “Đợi mấy thể hồi phục một chút, cũng học đường sách, vài chữ vẫn hơn là chẳng gì cả!”
“A, đại ca, bọn chỉ trồng trọt, sách!” Có van nài.
Khương Thanh Mạn trợn mắt, “Ai các chỉ trồng trọt, lúc côn đồ lẽ nào dạy? Rất nhiều thứ cần học cũng thể , huống chi học hành t.ử tế? Đây là vì tương lai của các mà suy tính, đừng chỉ nghĩ đến chuyện trồng trọt, cho dù là trồng trọt cũng một nông dân sách!”
Vương Ngũ và những khác thực hề ngu ngốc, chỉ là đối mặt với những thứ thì sợ hãi, hơn nữa bọn họ cảm thấy lớn tuổi một chút , sợ khác chê .
Kỳ thực bọn họ Khương Thanh Mạn là vì cho bọn họ, là thật lòng suy nghĩ cho bọn họ, thế là cuối cùng đều gật đầu.