Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:02:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùa xuân chính là mùa ăn tôm hùm đất, nhiều tôm hùm đất như , nàng nên ăn thế nào đây?
lúc Khương Thanh Mạn đang tôm hùm đất ngẩn , một thôn dân lớn tiếng kêu la: “Cứu mạng! Cứu mạng! Nó kẹp c.h.ế.t .”
Những khác nhao nhao tiến lên, nhưng thế nào cũng tách đôi càng mạnh mẽ , khiến phụ nữ đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng. Khương Thanh Mạn tiến lên túm lấy cánh tay nàng, bảo nàng đặt tay xuống nước, tôm hùm đất gặp nước, lập tức buông , chui đám cỏ nước biến mất.
“Đa tạ ngươi nha, Thanh Mạn, đau c.h.ế.t .” Người phụ nữ mồ hôi đầm đìa.
“thím , thứ thể túm phía trong thể nó , nhất là kẹp đầu nó, thím xem.” Khương Thanh Mạn thị phạm túm lấy một con, dọa cho các thôn dân xung quanh nhao nhao lùi .
Bị kẹp như t.h.u.ố.c dán da chó, vẫy cũng rụng , bọn họ mới đụng .
Nàng bất đắc dĩ bắt đầy một túi ở ven sông, tôm hùm đất ở đây thiên địch nào, các thôn dân xung quanh năm nào cũng đến quấy phá mùa màng, nhưng các thôn dân bó tay chịu trận, lượng quá nhiều .
“Thanh Mạn, ngươi bắt nhiều côn trùng thế gì, ngon, vỏ cứng, ăn còn đau bụng, mau vứt thôi.” Có mấy thôn dân bụng nhắc nhở nàng.
Khương Thanh Mạn mà , xách đầy một túi tôm hùm đất về nhà.
Vừa về đến nhà, cha và nương giật sợ hãi. Nữ nhi của họ thường xuyên mang đến kinh hỉ và cả kinh hãi. Lần mang về nhiều trùng đỏ như , định gì đây! Khương Thanh Mạn mới lấy một con tôm hùm đất.
"A~ Lão đại, mau vứt , con trùng càng cứng lắm, kẹp đau c.h.ế.t ." Vừa , y chạy đến túm lấy cánh tay Khương Thanh Mạn sức vung, cứng rắn hất con tôm hùm đất bay xa, y còn tiến tới giậm thêm một phát nữa mới yên tâm.
Khương Thanh Mạn vô cùng ngán ngẩm, nàng còn kịp gì tiếng kêu của Vương Ngũ cho giật , khiến mấy con tôm hùm đất nhỏ của nàng văng và giẫm c.h.ế.t.
Nàng đầu trừng mắt Vương Ngũ, Vương Ngũ hiểu mô tê gì, gãi đầu ngây ngốc hỏi, "Lão đại, nàng , mang về nhiều trùng thế ? Mỗi năm khi xuân hạ giao thoa, trong sông và trong ruộng thường mấy con trùng bò , thường kẹp ngón tay và ngón chân, vung cũng . Mỗi kẹp đều sưng phù hơn nửa tháng, đáng sợ lắm."
" đó lão đại, Vương Ngũ thật đó, từng kẹp một , lúc đó đau đến nỗi hai ba ngày ." Hắc T.ử phía phụ họa.
"Ưm ưm, đúng , đói quá, sông vớt mấy con về nhà, ngờ nấu chín c.ắ.n nổi, khó khăn lắm mới đập một chút thịt, mà siêu khó ăn, cuối cùng còn đau bụng. Không chỉ , mấy nhà ăn cũng đều đau bụng cả, từ đó về thôn trưởng cho ăn nữa, sợ ăn c.h.ế.t ." Tiểu Long, đường của Hắc Tử, cũng gật đầu đồng ý.
Khương Trung cũng khuyên nhủ, " đó, Thanh Mạn, làng chúng cũng từng chuyện , ăn nôn tháo, suýt mất nửa cái mạng. Nhà chúng bây giờ lương thực đủ dùng, bạc, cần ăn thứ để lấp bụng . Nghe lời, con , mau vứt bỏ mấy con trùng !"
Thấy Khương Thanh Mạn vẫn ha ha xem là chuyện gì, Triệu thị cũng bước , "Mạn nhi, những gì chúng đều là thật đó con , trong làng chúng thà c.h.ế.t đói cũng dám ăn . Nghe lời nương, chúng ăn thứ . Nương món ngon cho con ăn ?" Vừa , nàng cẩn thận đến lấy cái túi vải đựng tôm hùm đất của Khương Thanh Mạn.
"Ha ha ha ha ha, cha, nương, và cả các nữa, yên tâm , sẽ chuyện gì mà nắm chắc. Cứ để thử một ít, các nếm thử hãy ." Khương Thanh Mạn tự tin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-56.html.]
Mọi thấy cãi nàng , bèn giúp nàng một tay. Mấy cẩn thận qua, Khương Thanh Mạn cầm tôm hùm đất đầu , họ sợ hãi lùi mấy bước, Khương Thanh Mạn phá lên.
"Lão đại, đừng dọa chúng nữa, thật sự đáng sợ lắm."
Khương Thanh Mạn cầm đầu tôm hùm đất, nắm chặt đuôi tôm sức vặn, đầu và liền tách rời. Vốn dĩ nàng còn nỡ vứt đầu tôm, đó nghĩ dù tôm hùm đất nhiều như , cũng sợ đủ ăn, chỉ ăn đuôi tôm sẽ dễ bóc vỏ và thấm vị hơn.
Nàng dùng lá cây khô rửa sạch bùn đất bên trong đuôi tôm. Nàng nghĩ họ ăn đau bụng, một phần thể là do chín kỹ, thứ hai là do chất bẩn tôm hùm đất rửa sạch. Vì , nàng rửa tôm hùm đất thật sạch sẽ mới yên tâm.
Mấy học nhanh, chỉ một lát thành thạo, một túi tôm hùm đất đầy ắp, mà chỉ nửa chậu đuôi tôm. Nàng quyết định xào một ít để họ nếm thử , chờ họ chinh phục bởi món ngon hẵng bắt thêm.
Khương Thanh Mạn ở thời đại từng thấy gừng. Nàng dùng hành lá và tỏi phi thơm nồi, đó cho đại tương xào, xào cho dầu, cho đuôi tôm , xào một lát, đổ nước sôi , ngập tôm, cứ thế sôi sùng sục.
Mùi thơm nức, nhưng ăn, con trùng trông xí, khó ăn. Ngoại trừ một Khương Thanh Mạn đang sốt sắng thử, những khác đều tránh xa ba dặm.
Nàng hầm thêm một lúc, một canh giờ trôi qua, đúng lúc bữa tối. Triệu thị thêm hai món ăn khác, bàn những khác chỉ dám ăn các món do Triệu thị , ngoài Khương Thanh Mạn một ai dám thử món tôm hùm đất.
Dần dần, Vương Ngũ và những khác cách ăn của Khương Thanh Mạn cho thèm thuồng. Chỉ thấy nàng bóc vỏ tôm, cầm lấy chóp đuôi, răng c.ắ.n nhẹ một chút thịt dùng sức nhấc lên, bộ thịt tôm liền rút , cuối cùng nàng mãn nguyện nhai, mặt mày say sưa.
Hắc T.ử thèm đến phát dại, y cũng lấy một cái đuôi tôm, bắt chước dáng vẻ của Khương Thanh Mạn, c.ắ.n thịt tôm miệng. Oa, ngon quá mất, cay tê nồng, thịt săn chắc đàn hồi, cực kỳ thấm vị, ăn miệng và ngon tuyệt. Y liền lấy hết cái đến cái khác, những khác cũng nhịn , đều thử một miếng ngừng .
Ngay cả Khương Trung và Triệu thị cũng đám cho thèm, cũng lấy một miếng nếm thử, ôi chao, quả thật ngon. Thịt tôm săn chắc, đàn hồi, thơm cay tươi ngon, quả thật là một món ăn hiếm .
Vương Ngũ và những khác ăn đến khóe môi đỏ ửng, ngừng , mãi cho đến khi đĩa trống trơn mới dừng.
"Lão đại, món ngon quá mất, đây ăn xong liền thấy bụng thoải mái, hơn nữa thịt dai và khô, một chút mùi vị cũng , siêu khó ăn. Sao nàng ngon đến ? Ăn xong bụng cay cay, toát mồ hôi cảm thấy thoải mái và thông suốt!" Tiểu Long kinh ngạc hỏi.
"Chắc là đây rửa sạch, hơn nữa lẽ thời gian nấu đủ, nên mới ngon và còn đau bụng." Khương Thanh Mạn kiên nhẫn giải thích.
"Lão đại, chúng bây giờ bắt , mùa cũng cả!" Thấy Khương Thanh Mạn gật đầu, mấy ầm ầm cầm mấy cái gùi chạy ngoài, Triệu thị lắc đầu , "Xem kìa, mấy đứa trẻ sốt ruột quá!"
Đêm qua và Khương Lộ đều ở trấn. Mấy ngày nay học hành mới bắt đầu, Tô bảo họ sớm về muộn.
Khương Thanh Mạn nghĩ tối nay sẽ thêm một ít, ngày mai mang cho mấy họ nếm thử, tiện thể mang đến Khánh Vân Lâu cho Lưu chưởng quỹ nếm thử, nhà sắp thêm một khoản thu nhập mới !