Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:01:47
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng đến điểm hẹn đợi xe với Khương Lộ, chờ bên đường. lúc , của tiệm vải cũng giao hàng tới. Khương Thanh Mạn chào Khương Lộ: “Lộ , đây là vải vóc và bông mua, lát nữa phiền các thím hỏi thì cứ là mua nhé. Chúng đoạn , rước thêm phiền phức.”
Khương Lộ gật đầu, kinh ngạc, bọn họ đoạn , tiền mua nhiều đồ như . hỏi thêm, mỗi đều bí mật của riêng , ngay cả cũng .
Người trong làng lục tục mua sắm xong trở về, ai nấy đều hớn hở. Ngày thường bận rộn việc đồng áng, ít dịp ngoài, nên ai cũng trân quý.
Vừa lên xe, các thím thấy cái gùi của Khương Thanh Mạn đầy ắp, liền xì xào hỏi: “Mạn nha đầu, các ngươi đoạn , tiền mà mua sắm nhiều thế?” Khương Thanh Mạn thản nhiên đáp: “Không giấu gì các thím, nương đưa bộ tiền bạc khi đoạn cho . Giờ nhà chúng đến chén bát ăn cơm cũng , nên mua nhiều, dù chúng cũng sống mà.” thím Quế Hoa lo lắng hỏi: “ con tiêu hết tiền như , lấy gì mà sống? Trời hình như càng lạnh hơn , nhà các con còn sửa sang nữa.” “Rồi chuyện sẽ thôi.” Nói xong câu , Khương Thanh Mạn nữa.
Đến đầu làng, trời nhá nhem tối, lục tục xuống xe cửa nhà . Khương Thanh Mạn là xuống xe cuối cùng, Khương Lộ tiện thể đưa nàng về tận nhà. Khương Thanh Mạn xuống xe, lấy một gói bánh đậu xanh từ trong gùi , mò trong tay áo lấy một văn tiền đưa cho Khương Lộ. Khương Lộ xua tay : “Mạn , lấy những thứ , xa lạ quá ?” Khương Thanh Mạn lời nào, đặt đồ cái gùi xe bò, cầm đồ sân, đầu : “Lộ , trấn nhờ cho nhờ .”
Khương Lộ khách sáo nữa, tít mắt điều khiển xe bò về nhà.
Vừa đến nhà, phụ mẫu và trân trối cảnh , quên cả đưa tay giúp đỡ. Khương Thanh Mạn chuyển đồ từ ngoài nhà đến ba bận mới mang hết . “Còn ngây đó gì, đây xem mua gì ?” Khương Thanh Mạn lấy một gói bánh hoa quế , chia cho mỗi đứa hai miếng, đưa mỗi một miếng đến miệng phụ mẫu . Triệu thị hai tấm vải vóc mới tinh, thể tin hỏi: “Mạn nhi, con lấy tiền mà mua những thứ ? Chắc tốn ít bạc .” Khương Thanh Mạn liền kể chuyện nàng giúp bếp món ăn ở tửu lầu và thưởng như thế nào. “Có lẽ bọn họ ăn quen sơn hào hải vị , thỉnh thoảng nếm thử món ăn thôn quê thanh đạm của chúng , cũng cảm thấy hợp khẩu vị chăng.”
Phụ mẫu gật đầu, hẳn là , cũng nghĩ ngợi nhiều.
Khương Thanh Mạn kể cho phụ mẫu về chuyện gặp Khương Thanh Tài, hai con trai cả vẫn sống , cũng chấp nhận sự thật về việc đoạn , trái tim treo lơ lửng bấy lâu nay mới an tâm, cuối cùng thể yên sống qua ngày.
Khương Thanh Mạn đưa chiếc áo may sẵn duy nhất cho phụ , bảo nương giúp phụ . Ngày thường phụ đầu bù tóc rối, mặc chiếc áo bông cũ kỹ dơ bẩn, trông già yếu lụ khụ. Nay y phục mới, phụ liền trông tinh thần phấn chấn, nét mày ánh mắt thật tuấn tú. Khương Trung , Triệu thị cũng , bọn họ ngờ một ngày mặc một bộ y phục mới như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-8.html.]
“Phụ , mẫu , hai gì chứ, đây mới chỉ là khởi đầu thôi. Sau chúng sẽ ở nhà lớn, sẽ đến thành trấn, đều sẽ học chữ, cuộc sống của chúng sẽ ngày càng hơn.” Khương Thanh Mạn an ủi. Khương Trung và Triệu thị Mạn nhi là để an ủi bọn họ, nhưng bọn họ vẫn vui mừng. Nào ngờ lời Khương Thanh Mạn lâu ứng nghiệm.
“Nương, chân của phụ vẫn còn cứu . Ta kể rõ tình hình của phụ ở y quán trấn, đại phu nhất định kiên trì uống thuốc, chú ý nghỉ ngơi, và còn dạy cách dùng ván gỗ để cố định cho phụ nữa.” Khương Thanh Mạn đột nhiên .
“Cái gì, con cái gì, Mạn nhi, con một nữa xem.” Triệu thị thể tin hỏi. Suốt một năm nay nàng ngày đêm mong ngóng, nhưng hiện thực khiến nàng rằng kỳ tích nào xảy .
“Mạn nhi, con thật ư? Chân của thật sự còn khả năng hồi phục ?” Khương Trung run rẩy hỏi. Suốt một năm qua, sống bằng c.h.ế.t, chẳng giúp việc gì. Cha Nương ngày nào cũng mắng là đồ phế vật, chịu đựng tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần. Có mấy suýt chút nữa nghĩ đến cái c.h.ế.t, nhưng Triệu thị và các con, nỡ. Hắn cũng mong chờ kỳ tích đến. khi ngày thực sự đến, bắt đầu nghi ngờ, bắt đầu tin.
“ , phụ , mẫu . Đại phu , nếu chân của phụ lúc đó thăm khám và uống t.h.u.ố.c ngay lập tức, thì thực nhiều nhất là ba tháng là khỏi . ông bà nội cho chữa trị, cứ thế trì hoãn đến mức nghiêm trọng như . Từ giờ trở , uống t.h.u.ố.c đều đặn sẽ hồi phục. Hơn nữa, đại phu đây căn bản là bệnh nặng gì, thông thường kiên trì uống t.h.u.ố.c hai tháng là thể xuống đất , nhưng hồi phục như thì cần nửa năm.” Khương Thanh Mạn xong tình hình mà nàng chẩn đoán, phụ và mẫu ôm đầu lớn, cũng rơi lệ, bọn họ quá đỗi kích động, những lời của tỷ tỷ chính là hy vọng của bọn họ.
đồng thời, bọn họ cũng chút tuyệt vọng, t.h.u.ố.c đắt, một thang cũng mua nổi, huống chi là uống liên tục mấy tháng.
“Nương, nương sắc t.h.u.ố.c cho phụ , tối nay uống ngay.” Khương Thanh Mạn lấy gói t.h.u.ố.c từ đáy gùi . “Mạn nhi, con mua t.h.u.ố.c ư? Tốn bao nhiêu bạc con.” Triệu thị mừng cảm thấy vô dụng. Nếu nàng cứng rắn hơn một chút, Nương chồng và tỷ dâu cả bắt nạt, lẽ Nương chồng sẽ cho tiền mua thuốc. Thực nàng nghĩ quá nhiều , cha Nương chồng sẽ bao giờ đối xử với bọn họ, trong chuyện thực còn ẩn tình khác.
“Nương, nương nhanh chóng sắc t.h.u.ố.c . Một thang thuốc, năm bát nước, đun nhỏ lửa từ từ, sắc thành một bát là . Con nẹp cố định cho phụ .” Khương Thanh Mạn tìm kiếm ván gỗ phù hợp trong nhà. Trong nhà cái gì cũng thiếu, duy chỉ thiếu gỗ, nàng nhanh chóng tìm hai tấm phù hợp và xong cố định cho Khương Trung.
Khương Trung thấy kỹ thuật băng bó cố định thành thạo của nàng, trong lòng tràn đầy nghi vấn. Khương Thanh Mạn ngẩng đầu lên đúng lúc thấy ánh mắt kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ của phụ , nàng khẽ : “Phụ , kinh ngạc vì tay nghề của con thành thạo đến ?” Khương Trung gật đầu. “Thực con cũng hiểu gì, đại phu với con chỉ cần dùng hai tấm ván kẹp chặt chỗ xương gãy là , mà kẹp đồ bằng ván thì con giỏi nhất.” Khương Trung lúc mới bừng tỉnh ngộ, cứ ngỡ con gái tay nghề chuyên nghiệp, hóa chỉ là tùy tiện kẹp buộc thôi, nãy còn nghi ngờ con gái học y thuật từ khi nào, bẽn lẽn .
Triệu thị vẫn đang sắc thuốc, Khương Thanh Mạn nấu cơm. Nàng nấu một nồi canh rau dại thịt heo loãng và thổi một nồi cơm. Hôm nay quá mệt mỏi, mắt cứ hai món , lát nữa ăn cơm xong nàng còn nhiều việc .