Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:01:48
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi quây quần bên bàn ăn, hơn một năm , hề chạm đến thịt cá. Khương Thanh Mạn dùng chén đĩa mới múc đầy cơm và canh thịt, húp xì xụp ăn uống, mỗi ăn ba bốn bát thì tốc độ mới chậm .
Khương Thanh Mạn lấy chín lạng bạc và mấy chục đồng tiền đồng từ trong lòng. Triệu thị ngẩn ngơ , nàng hình như từ lúc ký ức đến giờ mới đầu tiên thấy nhiều tiền bạc như , nàng run rẩy sờ sờ những thỏi bạc. Đây là hy vọng để bọn họ sinh tồn, cũng là sự tự tin để phu quân của nàng hồi phục.
“Nương, trong nửa xâu tiền của đại ca cho, một trăm hai mươi văn tiền gà rừng, còn đều là do khách quý và ông chủ tửu lầu thưởng cho. Nương giữ cho cẩn thận!” Khương Thanh Mạn tự hào và vui mừng, đến thế giới cuối cùng cũng việc ích.
“Ấy! Được .” Triệu thị cầm tiền bạc cất, trong lòng nàng sợ hãi, sợ khác lấy trộm. “Tỷ tỷ, nhà chúng nhiều tiền quá, mua bao nhiêu thịt chứ.” Đệ ha hả.
“Suỵt suỵt, mấy đứa các con đừng ai ngoài, vạn nhất cướp mất thì hỏng bét.” Triệu thị liếc phu quân, nàng rõ là bên lão trạch. Khương Trung sảng khoái: “Phu nhân, chúng với bên đó còn liên quan gì nữa , bọn họ còn là phụ mẫu của , ân tình của bọn họ trả hết từ lâu .”
Triệu thị lúc mới thở phào nhẹ nhõm, Khương Thanh Mạn ngờ tấm lòng của phụ rộng lớn đến . Người xưa thờ phụng cha Nương,, thường là ngu hiếu, may mắn phụ nàng khai minh, nếu chắc tránh khỏi phiền phức.
“À , nương, trời hình như càng ngày càng lạnh , nương sớm vài bộ chăn đệm , còn quần áo bông mặc mùa đông của chúng , chúng cũng nhanh chóng sửa sang căn nhà của .” Khương Thanh Mạn . “Ấy, nương , sẽ cho xong nhanh nhất thể, trời thật sự càng ngày càng lạnh , e rằng mùa đông năm nay còn mấy c.h.ế.t cóng mất!” Triệu thị cảm thán.
Ăn xong bữa tối, Triệu thị hưng phấn bưng thang t.h.u.ố.c đến cho phu quân uống, bọn họ đều mang theo ước vọng về tương lai.
Khương Thanh Mạn lấy lòng heo từ trong gùi , hai bịt mũi: “Tỷ tỷ, thứ hôi thối như , tỷ mua về gì chứ.” “ , Mạn nhi, trong ruột là phân, ăn .” Khương Trung phụ họa, Triệu thị cũng gật đầu theo.
Khương Thanh Mạn hì hì: “Thứ mà xử lý sạch sẽ thì chính là một món ngon tuyệt phẩm đấy, các cứ chờ mà xem.” “Ôi, dám ăn , hôi c.h.ế.t .” Khương Thanh Đức tinh nghịch lè lưỡi. Những khác mạnh mẽ gật đầu đồng tình.
Khương Thanh Mạn bảo đun một nồi nước nóng, tháng chạp mùa đông lạnh giá, nước quá lạnh. Nàng lộn lòng heo , sức chà xát mấy bận bằng muối hột, cuối cùng rửa sạch sẽ.
Nàng rửa sạch mỡ khổ, thắng mỡ heo múc một cái chum, vớt tóp mỡ thơm lừng , rắc chút muối đưa cho . Ba thèm thuồng ăn lấy ăn để.
“Có ai đến nhóm lửa giúp ?” Khương Thanh Dao nhanh nhẹn đến nhóm lửa, Khương Thanh Mạn cho một ít mỡ heo , bỏ lòng heo chảo chiên qua một lượt, vớt . Nàng xào tương đậu nành cho dầu, cho hoa tiêu, ớt khô phi thơm, đổ nước sôi , cho lòng heo . “Tỷ tỷ, thơm quá !” Khương Thanh Dao chảy nước miếng. “Vừa nãy ai hôi ăn nhỉ?” Khương Thanh Mạn trêu chọc. “Không , là nhị ca đó, hì hì, lát nữa xong sẽ cho nhị ca ăn .” Khương Thanh Dao giải thích.
Củi lửa cháy trong một hai canh giờ, Khương Thanh Mạn đại đang gà gật bên bếp lửa, sang nương chăn trò chuyện thường ngày với phụ , thì nhảy nhót ăn tóp mỡ đồng thời dọn dẹp nhà cửa, tay miệng đều dính đầy dầu mỡ. Nhị chuyên tâm sắp xếp chén đĩa bữa ăn, dọn dẹp tiện tay nhón một miếng tóp mỡ cho miệng nhai. Ngoài trời gió bấc hun hút thổi, dù lạnh, nàng vẫn cảm thấy vô cùng ấm cúng.
Nàng chợt nhớ đến tuổi thơ khi xuyên , khi cha Nương còn sống, hình như cũng trải qua cuộc sống ấm áp như , cho đến khi một trận t.a.i n.ạ.n xe cộ cướp cha Nương,, nàng trở thành cô nhi, thứ đều tự gánh vác. Nàng kiên cường bấy nhiêu năm, một sớm xuyên , dù sống những ngày tháng nghèo khó, nhưng khoảnh khắc tràn đầy hạnh phúc.
Lòng heo trong nồi sôi sùng sục, nước sốt sánh đặc bao bọc lấy chúng, mùi thơm quyến rũ xộc thẳng mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-9.html.]
Khương Thanh Mạn ngửi mùi lòng kho quen thuộc, mỉm , dùng đũa gắp một miếng, c.ắ.n một miếng, thật thơm ngon, còn thể kéo sợi nữa chứ. Lòng heo thời cổ đại ăn cám công nghiệp, nuôi bằng ngũ cốc và rau dại, quả nhiên là ngon.
Nàng cho phụ , mẫu , nếm thử, mắt bọn họ đều sáng bừng lên, thì thứ hôi thối thể ngon đến !
Nàng bàn bạc với gia đình một chút, một nồi lòng lớn như , nhà giữ một ít, ngày mai sẽ mang lên trấn bán một ít, tiện thể sắm sửa thêm đồ dùng, giờ trong nhà thiếu đủ thứ.
Sáng hôm , trời còn sáng hẳn, Khương Thanh Mạn thức dậy , trong phòng quá lạnh, nửa đêm về sáng nàng gần như ngủ .
Nàng dậy mặc quần áo, phát hiện nương hâm nóng lòng heo trong nồi một nữa, nhà giữ một ít, còn đều cho chum, dùng một chiếc áo bông cũ rách bọc để giữ nhiệt.
Nàng vội vã ăn xong bữa sáng đơn giản, cầm một lạng bạc nương đưa, đeo gùi lên lưng về phía nhà trưởng thôn, hôm nay nàng còn xe bò. Hơn nữa nàng căn bản vật cân, nàng mượn dùng của nhà trưởng thôn.
Mượn cán cân, nàng lên xe bò. Hôm nay trời lạnh, chỉ nàng, nàng cảm thấy vui vẻ tự tại. Suốt đường , nàng chuyện phiếm với Khương Lộ lúc lúc .
Chẳng mấy chốc đến trấn, tìm vị trí , nàng bày đồ ăn , cất tiếng rao: “Lòng heo kho, ba mươi văn một cân, nếm thử mua, ngon lấy tiền!”
Nhiều giá liền lắc đầu, vốn dĩ là món ăn của nghèo, giá cao như , ai mà mua chứ?
Ban đầu thật sự mấy đến, cho đến khi một vị đại nương ăn vận chút quý khí nhưng ham ăn đến bảo nàng cắt cho một ít nếm thử. Khương Thanh Mạn cắt một miếng lòng heo nhỏ, đưa qua. Vị đại nương nhận lấy ngửi thấy một hương thơm nồng nàn pha lẫn vị cay nóng và mùi thịt, nàng kịp chờ đợi cho miệng. Mềm mà vẫn dai, c.ắ.n một cái, chất béo lập tức tan chảy trong miệng, hương vị tươi ngon đậm đà khiến thể dừng . Vị đại nương mở to mắt: “Mau, lấy một cân, món ngon quá!”
Khương Thanh Mạn đáp lời nhanh nhẹn cân đủ một cân đưa qua. Mấy xung quanh thấy vẻ mặt ngon lành của vị đại nương khi ăn, lòng cũng ngứa ngáy, lũ lượt tiến nếm thử. Vị cay và vị tương hòa quyện , bao bọc lấy hương vị độc đáo của lòng heo, tanh hôi, thật ngon.
Thế là nhanh bán năm sáu cân, ban đầu nàng mang theo tám chín cân, giờ chỉ còn hai cân. Lúc , một tiểu ca ăn vận chỉnh tề tới, trang phục thì hẳn là tiểu tư của một gia đình giàu .
Hắn nếm một miếng, khen ngớt lời mua hết còn . Hắn : “Cô nương, ngày mai cô nương còn đến ? Lão gia nhà mà thấy ngon lẽ sẽ đến mua nữa.”
“Tiểu ca, chắc, xem tình hình .” Khương Thanh Mạn . Nàng cách đây quá xa, một chuyến tiện lắm. Tiểu tư hỏi: “Cô nương, tiện cho cô nương họ tên là gì, nhà ở ?” Khương Thanh Mạn tự xưng danh tính, tiểu tư vui vẻ rời .
Hắn chia lòng heo đôi, một phần đưa cho biểu ca bếp trưởng ở Khánh Vân Lâu, một phần đưa về cho lão gia nhà nếm thử.
Khương Thanh Mạn hai trăm bảy mươi văn tiền trong tay, thì thời cổ đại kiếm tiền dễ ? Nàng tủm tỉm dọn dẹp nồi niêu chén đĩa sạp hàng, cho gùi. Vừa định mua chút đồ, một tiểu ca ăn vận như tiểu nhị thở hổn hển chạy tới.