Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 101
Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:18:54
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói đến làn da, nàng cũng phát hiện da cũng tinh tế và trắng nõn hơn nhiều so với lúc ở kinh thành, hơn nữa thể cũng khỏe hơn ít.
Ngay cả khi sảy thai, bụng thỉnh thoảng vẫn âm ỉ đau, nhưng lâu tái phát.
Những vết roi, vết d.a.o để từ nha hành cũng dần biến mất!
Thật là kỳ lạ!
Nếu Thẩm Dư suy nghĩ trong lòng nàng, ha ha, đó chính là thần hiệu của nước linh tuyền, ngoài việc chữa bách bệnh, còn thể da, dưỡng nhan đó!
“Không cần, Dì La, quần áo của chúng còn nhiều lắm, tạm thời cần may, hơn nữa chúng quen mặc đồ vải bông, vẫn là quần áo vải bông thoải mái nhất. Dì đừng từ chối nữa, nếu dì may, sẽ mời Triệu thẩm và Tôn thẩm giúp dì may!”
Thẩm Dư Dì La coi như hạ nhân, nghĩ rằng hạ nhân thường xuyên may quần áo mới.
Quan niệm chủ tớ của nàng ăn sâu bám rễ, nhất thời khó mà đổi !
Thẩm Dư chỉ cần việc gì thì gì là !
Nàng tin rằng sẽ mất bao lâu, nàng thể đồng hóa dì .
“Ai da! Con nha đầu , đối với chúng quá mức , gì chủ tử nào tâm thiện như !”
Mắt Dì La đỏ hoe, trong lòng tràn đầy cảm động.
“Dì La, nhà khác với nhà quyền quý. Ta cứu dì và biểu ca về, hề coi hai là hạ nhân. Tuy rằng hai đến nhà lâu, nhưng tình cảm dì dành cho chị em chúng , đều thấy rõ. Từ nay về , dì chính là di nương thiết của chúng , đừng bao giờ coi là hạ nhân nữa, nếu sẽ tức giận đấy!”
Thẩm Dư giả vờ giận dỗi, Dì La còn vẻ lo lắng như , trái trong lòng ấm áp vô cùng, chỉ thiếu chút nữa là rơi lệ.
“Sau các con chính là cháu ruột của Dì La, quần áo dì sẽ may cho tất cả!”
“Được!”
Thẩm Dư cũng thêm lời nào từ chối may quần áo cho và các em, chỉ sợ Dì La ngại ngùng may, nên thuận miệng đồng ý.
Nói chuyện vài câu, cả nhà tề tựu bên bàn ăn.
Từng bát mì hầm đậu que bưng lên bàn, mấy đứa nhỏ đều thèm đến chảy cả nước miếng, Thẩm Dư vội vàng bảo bắt đầu ăn.
Sau bữa cơm, Dì La phụ trách dọn dẹp, còn Thẩm Dư thì gian. Nghĩ đến những lời tục tĩu mà Từ thị và Hồ thị thốt xe bò hôm nay, nàng hứa với La Từ sẽ báo thù cho .
Chuyện , nàng quên. Vào gian, nàng hái vài cây độc thảo, chế thành t.h.u.ố.c bột cho lọ thuốc.
Thấy trời còn sớm, nàng định ngay, mà thu hoạch kén tằm, chế thêm một lúc thuốc. Thấy thời gian gần đến, nàng mới nhẹ nhàng cửa.
Lúc là canh ba nửa đêm, dân làng sớm ngủ say, chìm mộng .
Một bóng dáng thanh thoát nhẹ nhàng, chỉ vài bước nhảy vọt, từ mái nhà đáp xuống mái nhà khác.
Nàng rằng, lâu khi nàng khỏi, La Từ sợ nàng gặp nguy hiểm, cũng theo .
Khi thấy dáng nhẹ tựa cánh bướm bay lượn đó, khỏi thầm thở dài, khinh công của nha đầu quả thực tồi.
Nhiều năm qua, đây là đầu tiên thấy một nhỏ tuổi thủ xuất chúng như .
Hắn vội chậm, lặng lẽ theo nàng từ đầu làng đến cuối làng.
Tất cả đều sống trong cùng một ngôi làng, Thẩm Dư hề xa lạ với nơi ở của Từ thị, còn lão Thẩm gia thì càng cần .
Đến nhà Từ thị tiên, Thẩm Dư thuần thục trèo qua tường, quan sát một chút.
Cha bà bà của Từ thị qua đời hai năm , sân viện của nhà họ vẫn còn rộng rãi, phu thê họ sống trong chính sảnh. Mũi chân nhẹ nhàng chạm đất, nàng lặng lẽ tiến thẳng phòng.
Để ngăn ngừa việc nàng tay lát nữa mà tỉnh giấc, nàng hết từ cửa sổ dán giấy khoét một lỗ nhỏ, thổi một ống mê yên bên trong.
Nàng mới dám mạnh dạn đẩy cửa bước .
Vừa bước , một mùi nước tiểu nồng nặc khó chịu xông tới, nàng suýt nôn.
Mẹ kiếp, nhà Từ thị cũng quá bừa bộn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-101.html.]
Trong phòng quá tối, may mà mắt nàng khả năng thích nghi với bóng tối khá , rõ dáng ngủ xiêu vẹo méo mó của phu thê Từ thị, xem mê yên của nàng vẫn hiệu nghiệm.
Đá hai một cước, họ vẫn nhúc nhích chút nào, ngủ say như chết.
Nàng hài lòng rút lọ t.h.u.ố.c từ trong túi áo , ghé sát mặt Từ thị, loáng cái đổ nửa lọ t.h.u.ố.c bột xuống.
He he!
Ngày mai sẽ trò để xem !
Nghĩ đến đó, Thẩm Dư cảm thấy vui vẻ, mãn nguyện rời , còn cẩn thận đóng cửa .
Ngay đó, nàng nhanh nhẹn bay về phía lão Thẩm gia, La Từ vẫn theo . Vừa sợ Thẩm Dư phát hiện, dám đến quá gần nhà Từ thị.
Chỉ là từ xa tường đại khái một chút.
Lúc , nha đầu quen đường quen lối giở chiêu cũ, thầm nghĩ ngày mai trong làng lẽ sẽ một chuyện náo nhiệt xảy !
Tuy nhiên, nhớ ban ngày hôm nay xe bò, nàng với về chuyện báo thù, vốn dĩ để tâm.
Chỉ là mấy phụ nữ thôn quê vô tri, lúc đó chỉ vì quá tức giận, mới kìm mà tay.
Nha đầu bụng như , các ả thật độc ác, thốt những lời lẽ khó . May mà nàng ngăn , khiến kìm ý xé xác các ả ngay tại chỗ.
Sau khi rải t.h.u.ố.c cho Hồ thị xong, Thẩm Dư nhẹ nhõm trở về nhà. Giữa đêm khuya, nếu sợ gây tiếng động chiêu dụ khác.
Nàng hát vài câu để ăn mừng việc tối nay !
Mãi đến khi trở về phòng và gian một lúc, La Từ mới nhảy qua tường từ ngoài sân hậu viện.
Dù Thẩm Dư ngủ, từ hậu viện, cũng chỉ lầm tưởng xả, sẽ nghi ngờ việc theo dõi và hai chuyện lớn!
La Từ cánh cửa chính sảnh đóng chặt, ở ngoài sân một lúc lâu.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, vẽ nên một đường cong mắt, ánh trăng chiếu rọi, gương mặt vốn tuấn mỹ phi phàm của càng thêm đến lạ lùng, như phủ một lớp ánh bạc, lấp lánh rạng ngời.
Trái tim vốn yên tĩnh như mặt nước, giờ phút tràn đầy vui sướng.
Nha đầu ban ngày báo thù cho .
Vậy là trong lòng nha đầu cũng sự tồn tại của ?
Hay chỉ là sự bao che đơn thuần, chỉ coi là biểu ca?
Nghĩ đến đây, hàng lông mày đẽ của khẽ nhíu !
Có nha đầu tuổi còn nhỏ, nghĩ đến chuyện nam nữ?
Hay chỉ là đơn phương tương tư?
Hay là do bình thường đối xử với nàng quá lạnh nhạt?
mà, cũng là đầu tiên thích một , thế nào để lấy lòng nữ nhi.
Gà Mái Leo Núi
Giá như hôm nay hỏi tiểu thúc, thế nào để lấy lòng nữ nhi đây?
Chà?
Dù trấn tử cách đây cũng xa, Tốc Vân cũng ở đây, chi bằng …
Nghĩ là , La Từ đến chuồng ngựa, dắt Tốc Vân khỏi sân, cưỡi lên ngựa phóng nhanh về phía Trường Hà trấn.
…
Ngày thứ hai, khi Thẩm Dư thức dậy, trời sáng rõ. Vì lâu ngủ, nàng cảm thấy mệt mỏi, vốn định giường nghỉ ngơi một lát.
Không từ lúc nào ngủ !