Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 110
Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:19:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ đạt
Thẩm Dư sáng sớm thành.
Đương nhiên, nam nhân nào đó ở riêng với Thẩm Dư, tự nhiên sẽ bỏ qua cơ hội .
Chàng khăng khăng giành lái xe ngựa, mấy tiểu nhãi con thấy , đều mắt tròn xoe cạnh xe ngựa.
Chúng cũng thành a!
Đặc biệt là ba đứa nhỏ nhất, nhị ca thành thi cử, chúng ngưỡng mộ, chỉ là tỷ tỷ bán đồ, còn dẫn theo chúng, chắc chắn sẽ mệt a!
“Tỷ, cũng xem đậu , là tỷ dẫn theo !”
Lão nhị từ sáng hôm nay kết quả, luôn tập trung, ngay cả sách cũng chẳng tâm trạng.
“Cái đó, tỷ tỷ, cũng thành a, tiểu Quý trong thành vui lắm!”
Lão tứ thực là nhiều đồ ăn ngon, nhưng sợ thì chút hy vọng thành cũng còn.
“Còn nữa, cũng !”
“Mạn Mạn cũng !”
Thấy lão nhị và lão tứ dẫn đầu, lão tam và Mạn Mạn còn thể thờ ơ, đồng thời suy nghĩ thật lòng của .
Nhìn từng đôi mắt khao khát của mấy tiểu đậu đinh.
Thẩm Dư đồng ý, đây nàng từng , nếu điều kiện gia đình hơn, sẽ đưa chúng thành chơi.
Tiền thì kiếm , chỉ là xe thì bất tiện, bây giờ xe ngựa cũng , chi bằng chọn ngày bằng gặp ngày, hôm nay liền .
“Được, tỷ đồng ý !”
Lời Thẩm Dư thốt , mấy đứa nhỏ đều vui mừng nhảy cẫng lên.
“Ye! Tốt quá ! Ta thể thành !”
“Ta sẽ còn là cái tiểu thổ bao tử từng thành nữa!”
“Ta thành xem tạp kỹ, ăn đồ ngon!”
Vốn dĩ Thẩm Dư định bế mấy tiểu nhãi con lên xe ngựa, nhưng La Từ cướp mất.
“Để cho, nàng lên tiếp lấy chúng!”
“Ừm!” Đôi chân nhỏ nhắn nhẹ nhàng nhảy lên, tới xe ngựa.
Bốn tiểu gia hỏa đến ngây , cảm thấy tư thế của đại tỷ thật ngầu, chúng cũng học võ thật giỏi, cũng ngày sẽ bay lên xe ngựa như .
Đám trẻ bế lên xe, Thẩm Dư chào hỏi chúng cho ngay ngắn, La Từ thì chào hỏi mẫu , đó cả nhà đông đúc thẳng tiến về trấn.
Xe ngựa cải tạo, bên trong khoang xe vốn đơn giản, bằng những chiếc ghế dài và bàn chất lượng cao.
Phủ lên một lớp đệm dày, mềm mại vô cùng, cộng thêm bánh xe khá rộng, khả năng chống sốc .
Suốt đường , dù Tốc Vân chạy nhanh như bay, năm tỷ xe cũng cảm thấy xóc nảy.
Cứ như , chẳng mấy chốc sự tò mò của đám trẻ, xe trấn.
Trong trấn vẫn tấp nập xe cộ ngựa xe, nhưng còn đông đúc như ngày thi cử. Xe ngựa một mạch chạy đến cửa Hành Nam Thư Viện.
Từ xa, Thẩm Dư thấy tường viện vây kín mít như nước chảy lọt.
Xem , đến sớm hơn bọn họ nhiều a!
“Lão nhị, bảng vàng đông quá, dẫn lão tam và các chờ trong xe, tiến lên xem!”
Đang định vén rèm ngoài, cánh tay thon dài cường tráng của La Từ chặn mặt nàng.
“Cứ để ! Nàng thấp bé, thấy !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-110.html.]
Quạc quạc quạc!
Một đàn quạ bay qua, cao thì ho lắm !
Thấy biểu cảm của tiểu nha đầu chút kỳ lạ, La Từ ngứa tay, nhịn đưa tay lên xoa đầu nàng.
Lần , Thẩm Dư né nhanh, nàng vui , “Muốn thì nhanh lên, đừng ở đây mất thời gian, lát nữa còn việc đấy!”
Gà Mái Leo Núi
Cái kiểu xoa đầu c.h.ế.t tiệt, nàng thực sự thích chút nào !
La Từ nàng , những giận, mà còn tủm tỉm bỏ , “Đợi về nhé!”
Cao lớn đúng là ưu thế, đầy một khắc, .
“Thế nào? A Từ ca ca, thi cử ?”
Lão nhị đang ván gỗ bên ngoài xe ngựa, vội vàng kéo vạt áo .
Chẳng thể tả hết vẻ căng thẳng của , tay toát mồ hôi ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó , sợ hãi vô cùng khi tin tức đáng sợ.
“Lần tổng cộng chiêu mộ một trăm học tử, sẽ chọn một trăm đầu theo thứ tự điểm từ cao xuống thấp.” La Từ bình thản , ánh mắt lướt qua gương mặt Thẩm Dư và lão nhị.
“Rồi nữa?”
Thẩm Dư chút nóng lòng!
“Lão nhị trong một trăm đó!”
Lời dứt, gian giữa hai tỷ dường như bỗng chốc tĩnh lặng.
chỉ là vài giây ngắn ngủi.
Vạt áo Thẩm Dư chợt căng lên, “Tỷ, tỷ thấy chứ, thi đỗ , đỗ !”
Giọng phấn khích truyền từ xe ngựa, những đường xung quanh liếc một cái chuyển ánh mắt .
Tuy nhiên, những đến đây, đa phần đều là thí sinh, hoặc bằng hảo hữu của thí sinh, bọn họ chỉ một mục đích duy nhất, đó chính là xem bảng điểm.
Đối với niềm vui của hai tỷ , ai phản ứng quá mạnh.
Tuy nhiên, với Thẩm Dư, một hiện đại, việc hò reo vui mừng là hết sức bình thường, nào cảm thấy ngại ngùng gì.
lão nhị, một tiểu tử bản địa, vài phút đầu, cũng chợt nhận , cảm thấy chút ngượng ngùng.
“La Từ ca ca, bảng danh sách thư viện khi nào thì đăng ký nhập học và các việc liên quan ?”
Sau khi thi đỗ, cánh cổng thư viện cao lớn nghiêm cẩn, lão nhị vô cùng mong chờ ngày nhập học.
“Chuyện sắp , ba ngày nữa sẽ là ngày đăng ký nhập học, hãy để gia đình học tử chuẩn sẵn mười lạng tiền học phí, phí đồng phục và ăn ở một năm mười lăm lạng, phí sách vở bút mực một năm mười lăm lạng.”
La Từ xong, lão nhị nhẩm tính, học ở thư viện một năm, ít nhất mất bốn mươi lạng.
Khoản học phí quá đắt, bốn mươi lạng bạc đủ cho tỷ bọn họ ăn uống lo mười năm, đủ cho một gia đình thôn quê bình thường xây một căn nhà mới, còn đủ tiền sính lễ cưới vợ cho ba bọn họ nữa…
Nhìn thấy sự đổi gương mặt lão nhị, Thẩm Dư chỉ cần dùng ngón chân cũng đoán , đang nghĩ gì.
“Lão nhị, đừng tính toán nữa, hiện giờ nhà chúng thiếu bạc cho ngươi sách, đừng bốn mươi lạng, dù là một trăm lạng, tỷ cũng thể dễ dàng chu cấp cho ngươi học, lão tam lão tứ cũng !”
“ mà, tốn tiền đó!”
Lão nhị khẽ lầm bầm một câu.
“Quả thực là tốn tiền một chút, nhưng ngươi thử nghĩ xem, nhà chúng đất đai nhiều, mỗi năm nộp năm lạng bạc thuế, nếu ngươi thể học hành thật , thi đậu công danh, thuế nhà sẽ miễn.
Lại còn lão Thẩm gia luôn ỷ Thẩm Tứ Lang công danh mà ức h.i.ế.p nhà chúng , tuy hiện tại chế phục bọn họ, nhưng đây chỉ là tạm thời, vạn nhất Thẩm Tứ Lang thi đậu Cử nhân, quan lão gia, mượn quyền thế quan chức ức h.i.ế.p nhà chúng , thì đây!
Xưa nay dân thể đấu quan, ngươi sách, hẳn là hiểu rõ, nếu ngươi cũng thi đậu công danh, ngươi xem lão Thẩm gia còn dám ức h.i.ế.p chúng ?”
Lão nhị xong, lời trưởng tỷ quả thật lý, dựa bản tính của lão Thẩm gia, chuyện gì mà bọn họ dám .
Nay điều kiện gia đình khá hơn, quả thực học hành thật , thi đậu công danh để tự cường, như ai cũng dám ức h.i.ế.p tỷ của nữa.