Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:08:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhi tử của Châu lão phu nhân nãy chính là viện trưởng Hành Nam Thư viện, Châu Bỉnh Khôn. Ông là nguyên lão hai triều, Thái tử Thái phó, học thức uyên bác, từng liên trúng tam nguyên, thể là điển hình của giới thư sinh thiên hạ!

Nửa tháng , chính là ngày đại chiêu sinh hàng năm của Hành Nam Thư viện.

Vừa , cứu Châu lão phu nhân một mạng ! Nếu của may thi đậu, thật sự còn cách nào khác, thể tìm đến bà , để ba của Hành Nam Thư viện, tiếp nhận tri thức hơn.”

Thẩm Dư lúc mới nghĩ đến khi Châu lão phu nhân nhắc đến Châu Bỉnh Khôn, miệng bà tuy chuyện bình thường, nhưng ngờ vị là viện trưởng đường đường chính chính.

Nàng đang phân vân nên cửa , nhưng nghĩ đến ba rẻ tiền, chỉ lão nhị là cực kỳ thích sách, còn hai đứa , một đứa thì bận rộn theo nàng hỏi về d.ư.ợ.c tính và hiệu quả của d.ư.ợ.c liệu, đứa còn thì suốt ngày ngoài ăn ăn ăn thì chỉ chơi.

Thật sự hề phát hiện nửa điểm dáng vẻ yêu thích sách nào.

“Vậy Cố đại phu, ngoài Hành Nam Thư viện , ông trường học nào khác ở trong trấn, đặc biệt là loại trường mà phu tử phẩm hạnh đoan chính, tính tình hòa nhã, chính trực ?”

“Tất nhiên là . Cách Đức Xuân Đường hai con phố, trong một con hẻm nhỏ một Dục Anh Học Đường, chuyên dạy trẻ em từ bốn tuổi trở lên. Đỗ phu tử trong đó quen mười năm, là một tú tài xuất , phẩm hạnh , hơn nữa học phí cũng đắt, nửa năm chỉ cần ba lạng bạc.”

Thẩm Dư hỏi về những trường học nhỏ là để chuẩn cho hai đứa nhỏ, nếu thật sự , lỡ lão nhị thi đậu, hoặc nàng, một trưởng tỷ, mở cửa cho y, thì cứ tạm thời học ở trường .

bây giờ nhà các nàng cũng thiếu bạc, nàng cũng là loại cổ hủ, sùng bái cái thuyết vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao .

Mặc dù trong thời đại , sách quan là điều đa đều tôn sùng và khao khát, nhưng nàng chỉ hy vọng mấy thể bình an, vui vẻ sống một đời là đủ.

Hai trò chuyện về việc cung ứng t.h.u.ố.c viên và dịch thuốc.

Không gì khác hơn là hiện tại năm trăm bình một ngày cũng đủ, ám chỉ Thẩm Dư tăng sản lượng.

“Không , Cố đại phu, loại t.h.u.ố.c , hiện tại ý định sản xuất lượng lớn. Ông cũng , những loại t.h.u.ố.c đều từ bí phương gia truyền của nhà , chỉ sợ tay nghề lộ, mấy tỷ nhà sẽ mất kế sinh nhai mất!”

Thẩm Dư xong, vẻ mặt đầy bất lực.

Cố đại phu gật đầu, hiểu nỗi khó khăn của tiểu thần y. Nhà trưởng bối thích, với tư cách là trưởng tỷ cha , vạn nhất bí phương thật sự lộ , tỷ các nàng còn chỗ nào để mà an lập nghiệp.

“Vậy , sẽ giữ kín xuất xứ của loại t.h.u.ố.c viên cho tiểu thần y!”

Không lão sợ một cô gái nhỏ như nàng, lỡ danh tiếng truyền ngoài, kẻ để mắt tới, uy h.i.ế.p nàng giao phương t.h.u.ố.c thì !

“Đa tạ Cố đại phu thông cảm, nếu thời gian rảnh, nhất định sẽ thêm vài phần! Hôm nay trời còn sớm nữa, xin cáo từ !”

“Được, tiểu thần y thong thả!”

“Khoan , Cố đại phu, chúng quen lâu như , ông đừng khách sáo nữa, cứ gọi một tiếng Dư nha đầu là !”

“Ôi, Dư nha đầu!”

Cố đại phu vẫn đổi cách gọi, thực lão vẫn thấy “tiểu thần y” dễ hơn, ai bảo y thuật và d.ư.ợ.c vật của nàng thần kỳ đến chứ!

Thẩm Dư và Lý đại bá rời khỏi y quán, nàng dặn Lý đại bá đợi ở cổng thành, còn thì định mua một ít bút mực giấy nghiên, cho mấy đứa nhỏ trong nhà sách chữ.

nhà cửa xây xong, môi trường học tập cũng , việc học hành thể bỏ bê.

Thẩm Dư đang ở phố, vì bình thường khi phố chỉ mua sắm đồ ăn thức uống, nàng để ý chỗ nào tiệm sách, lúc đang ngó nghiêng khắp nơi.

Bất chợt, những đường bên cạnh đều vội vã, tất cả đều đổ dồn về phía , Thẩm Dư tìm mãi thấy chỗ, bèn kéo tay một bà đại nương ngang qua.

“Đại nương, hiệu sách ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-66.html.]

“Hiệu sách , ngươi thẳng hai trăm mét, rẽ trái là thấy. Ta việc, đây!”

Bà đại nương xách giỏ, vội vã về phía .

Chỉ chốc lát, dòng vốn thưa thớt bỗng chốc tụ tập , đang xì xào bàn tán điều gì đó.

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Dư vốn hóng chuyện, nhưng kìm sự tò mò, nghĩ bụng dù cũng sẽ qua đó, xem thử chuyện gì!

Vừa nghĩ nàng nhanh chân về phía đó, xuyên qua đám đông, chỉ thấy một đàn ông mặt đầy thịt xệ, tay túm cổ áo một đàn bà, bốp bốp vả mặt nàng .

“Mụ tiện nhân nhà ngươi, nha hành của bọn mà còn dám trốn chạy, hôm nay đ.á.n.h cho ngươi phục tùng, lão tử mang họ Trương...”

Những lời thốt từ miệng đàn ông ngày càng trở nên ghê tởm.

“Buông , ngươi buông nương của ... A... Buông nàng ...”

Phía đàn ông, mấy tráng hán đang vây đ.á.n.h một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi.

Lúc đầu, thiếu niên còn dư sức đối phó với mấy , nhưng đột nhiên, y ôm n.g.ự.c đau đớn, khóe miệng rỉ chút m.á.u đen, bước chân cũng bắt đầu loạng choạng.

Mấy tráng hán thấy , liếc một cái, “Lên, thừa lúc đ.á.n.h c.h.ế.t tiểu tạp chủng !”

Trong lúc chuyện, nắm đ.ấ.m và chân giáng xuống thiếu niên.

“Để ngươi cái tiểu tạp chủng còn dám lộn xộn, xem ông đây đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!”

Không lâu , đàn bà đ.á.n.h cho sưng vù mặt mũi, khổ sở cầu xin, “Cầu xin các ngươi, đừng đ.á.n.h con nữa, bằng lòng theo , cầu xin các ngươi tha cho con ... hức hức...”

“Phì! Tha cho ? Ngươi quá nhỉ, nha hành của lão tử suýt chút nữa mất ba mươi lạng vì , tha cho , thôi, đưa tiền đây!”

Tráng hán cầm đầu vây đ.á.n.h nhổ một bãi nước bọt lớn xuống đất chân đàn bà.

“Ngươi yên tâm, chỉ cần các ngươi tha cho con , con ăn xin cũng sẽ gom đủ tiền trả cho các ngươi!”

Người đàn bà trực tiếp quỳ xuống, ôm chân đàn ông van xin, cam đoan hết đến khác.

“Cút!”

Thấy đàn ông định đ.á.n.h đàn bà, thiếu niên chống đỡ những cú đ.ấ.m đá của đám tráng hán, một tay ôm đầu, một tay bấu víu mặt đất, dịch chuyển về phía đàn bà.

“Đừng đ.á.n.h nương của , buông ... buông nàng ...”

Lời dứt, thiếu niên ngất .

“A Từ, A Từ của !” Người đàn bà thấy nhi tử bất tỉnh bất động, nước mắt lập tức tuôn như suối, liều c.h.ế.t cũng chạy về phía y.

Nào ngờ đàn ông ghì chặt hai cánh tay...

“Ôi! Thật đáng thương, bán nha hành, đời sống còn bằng chó, mua bán , ngày nào đó mạng cũng mất!”

“Ta thấy, con bọn họ cũng tự nguyện bán , mê hoặc, lén lút bán cho nha hành!”

“Ôi? Ngươi ?”

“Biểu ca xa nhà tiểu tư trong nha hành, kể qua, còn loại chuyện buôn phổ biến!”

 

Loading...