Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:14:12
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Từ ca ca như núi lớn

La Từ chỉ ba hai cái g.i.ế.c xong gà ném chậu, m.á.u gà đầy ắp đổ hai bát lớn.

Tự đến bên bếp, múc mấy gáo nước sôi dội lên gà, đó bưng ngoài xử lý.

Thẩm Dư sợ , giả vờ múc nước, xách một cái thùng theo, chỉ thấy lông gà đủ màu sắc bay lượn trong nước của , nhanh chóng nhổ sạch trơn…

Không thể ngờ đấy nha, tên tay nghề khá đấy chứ!

Lần , Thẩm Dư cũng yên tâm, an tâm bếp việc của .

Sau một khắc, La dì cũng , tóc chải và búi gọn gàng, mặt cũng rửa sạch, hai tay chút bất an níu lấy vạt áo.

“Nha đầu Dư, là để giúp con rửa rau nhé?”

“Không cần , cần , La dì, ngoài nghỉ ngơi ạ!”

Lúc lời , Thẩm Dư đang cúi đầu thái khoai tây, mí mắt cũng nhấc lên, trong giọng bất kỳ cảm xúc nào.

La dì còn tưởng Thẩm Dư giận , lập tức quỳ xuống mặt Thẩm Dư.

“Nha đầu Dư, con đừng giận, tuy đây , nhưng sẽ học tập nghiêm túc, cầu xin con đừng đuổi chúng , cầu xin con giải độc cho A Từ…”

“Nương! Người dậy , đừng cầu xin nàng , cùng lắm là con cần cái mạng nữa, đổi lấy tự do cho nương!”

Bởi vì luyện võ, thính lực của La Từ kinh , khi tiếng mẫu quỳ xuống, lập tức vứt gà, xông .

Khi thấy mẫu từng cao quý như , quỳ gối thôn cô , cầu xin nàng giải độc cho .

Trong hốc mắt đỏ ngầu của mang theo sự phẫn hận và cam lòng, đều trách khả năng, mới khiến mẫu lưu lạc đến nông nỗi .

Thẩm Dư vốn đang thái rau nghiêm túc, hai con gây náo loạn, dọa đến mức suýt chút nữa cắt ngón tay.

Gà Mái Leo Núi

Nàng khỏi xoa trán, hiểu giận từ khi nào?

Nàng gì đáng để tức giận chứ?

“La dì, mau dậy, giận, cũng ý định đuổi hai , ?”

“Thật , ghét khác cứ động một tí là quỳ xuống , khiến cứ như đang bắt nạt !”

Vốn dĩ nàng câu , nhưng đôi mắt lạnh như băng của tên bệnh hoạn gắt gao chằm chằm nàng, dường như nàng điều gì đó tày trời với mẫu .

Vừa thấy giọng điệu , La dì cũng dám quỳ nữa, nương theo sự đỡ của nhi tử mà dậy.

Thẩm Dư lúc trong lòng chút phiền não, cũng lười thêm gì với họ, tự thái tiếp khoai tây.

La dì thấy , vội vàng đẩy đứa nhi tử mang khí chất lạnh lùng bức ngoài, lầm bầm vài câu trong sân mới .

Thấy lửa trong lò nhỏ dần, cũng dám hỏi nhiều, quỳ xuống lấy một khúc gỗ lớn định nhét .

“Khoan !”

Thẩm Dư may mà còn qua một cái, nếu thì khúc củi lớn bằng eo mà nhét , cháy đành, khói đen bốc lên, còn tưởng nhà bếp cháy.

“Sao ? Nha đầu Du.”

Tay La dì khựng , cứng đờ dừng giữa trung, dám nhúc nhích.

“Khúc củi đó lớn quá, thể đốt , chẻ nhỏ mới dùng , một khúc nhỏ hơn .”

“Ồ, , đổi ngay!”

Quả nhiên khi đổi một khúc nhỏ hơn, củi liền nhanh chóng đốt cháy.

“Cháy , cháy lên !”

La dì hưng phấn reo lên với Thẩm Dư.

Thẩm Dư đáp nàng một nụ nhạt, “Không tồi! Thục năng sinh xảo (quen tay việc), bất luận chuyện gì, chỉ cần tìm đúng phương pháp, thêm vài , nhanh sẽ thành thạo thôi!”

“Vâng ! Nha đầu Dư, , con thể dạy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-71.html.]

Bởi vì nhận lời khẳng định, La dì lớn mật hơn, hỏi Thẩm Dư.

“Đương nhiên là !”

Miệng thì đáp lời, trong lòng càng thêm khẳng định , phu nhân xinh , đây chắc chắn là một phu nhân quý tộc, hơn nữa là loại kim chi ngọc diệp, cho nên mười ngón tay dính nước dương xuân, cái gì cũng !

Chẳng mấy chốc, lão Nhị trở về, Thẩm Dư liền để tiếp quản công việc nhóm lửa của La dì.

Còn thì dạy La dì rửa rau thái rau, dù sớm muộn gì cũng dạy, chi bằng bắt đầu từ bây giờ, đợi nàng quen tay , thể dần dần rút lui khỏi bếp núc.

Nói chừng, một tháng , nàng từ bên ngoài trở về, là thể ăn những món ăn nóng hổi .

Nghĩ như , tâm trạng Thẩm Dư càng thêm vui vẻ, lúc dạy La dì, cũng càng tỉ mỉ hơn.

Bởi vì giữ thái độ học tập nghiêm túc, La dì học chăm chú, gặp chỗ hiểu, hỏi vô cùng nhiệt tình!

Không khỏi khiến Thẩm Dư nhớ những học sinh tiểu học chăm chỉ hiếu học của kiếp .

Thế là, hai hợp sức xong bữa tối .

Cơm nước dọn lên bàn, Thẩm Dư bận rộn gọi mấy tiểu tử rửa tay, La dì sợ chúng rửa sạch, còn đặc biệt tự tay rửa cho mấy tiểu gia hỏa.

“Tay dì rửa thơm ơi là thơm! Tỷ mau ngửi thử!”

Man Man nhón chân, cố gắng đưa bàn tay nhỏ mũm mĩm đến mũi Thẩm Dư.

Thẩm Dư thấy tiểu gia hỏa vất vả, phối hợp cúi đầu xuống, ngửi hai cái, một mùi xà phòng thơm nhàn nhạt xộc mũi.

“Oa, thật sự thơm, thơm quá !”

“Tỷ, của , còn của nữa!”

Tiểu Tứ thấy tỷ tỷ khen ngợi, cũng vội vàng đưa tay .

Thẩm Dư bất đắc dĩ lắc đầu, “Ừm! Tay Tiểu Tứ cũng thơm thơm!”

Trêu chọc khiến hai tiểu gia hỏa khúc khích .

“Tiểu Tứ, con gọi A Từ ca ca đến ăn cơm.”

“Ừm! Đi ngay đây!”

Bởi vì khách khứa nào, từ khi Thẩm Dư dọn nhà mới, ăn cơm liền áp dụng nguyên tắc tiện lợi, ăn ngay trong bếp.

Khi đó, lúc xây bếp, Thẩm Dư đặc biệt cho nó lớn rộng rãi, thế là, đặt một cái bàn cho bảy tám , vẫn dư dả.

“A Từ ca ca, ăn cơm thôi!”

Tiểu Tứ bước những bước chân ngắn ngủn chạy đến mặt La Từ, xong, mới phát hiện ca ca thật cao.

Trên bàn ăn, mấy tiểu tử mới thấy La Từ biểu ca , chúng lâu gặp lạ, đột nhiên thấy một như , mấy tiểu gia hỏa liền đảo tròn đôi mắt lớn, cứ chằm chằm ngừng.

Còn La Từ thì coi như thấy gì, từ nhỏ luôn chú ý, nào thể mấy đứa trẻ con ảnh hưởng chứ!

“A Từ ca ca, cao quá! Cứ như núi lớn , giống cha mà yêu thương chúng ?”

Mặc dù vị biểu ca trông lạnh lùng, trông vẻ thích chuyện, nhưng vẫn bắt chuyện với , ai bảo hơn cả tỷ tỷ chứ!

Đột nhiên, trừ Man Man , tất cả những khác mặt đều sững sờ!

La Từ đang ăn một miếng thịt gà, bất ngờ thấy câu , suýt chút nữa phun một ngụm m.á.u già.

Vẻ mặt lạnh lùng ngàn năm đổi của chút lay động, các món ăn ngon cũng còn mùi vị, mới mười tám tuổi, trông vẻ già đến ?

Hay là cao lớn ?

Chẳng lẽ những cao lớn đều cha của chúng ư?

La Từ vẫn mang theo ánh mắt nghi hoặc, về phía Thẩm Dư.

Là trưởng tỷ của trong cuộc, Thẩm Dư chỉ cảm thấy trán hơn một trăm con quạ bay qua, mỗi tiếng quạ kêu đều lọt sâu thẳm tâm can nàng.

 

Loading...