Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:14:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất kể là chất liệu vải, hoa văn quạt, tất cả đều khiến nàng kinh ngạc thôi.

"Nha đầu Thẩm, những chiếc quạt tròn của nàng hết, nàng cứ giá ! Còn loại vải nàng tự dệt thì bán thế nào, cũng cho một ít!"

Chợt, cánh tay Thẩm Dư Trần Như Ý nắm chặt.

"Không thành vấn đề! Trần dì cứ buông , chúng sẽ bàn về giá cả!"

Trần Như Ý lúc mới sực tỉnh, nhận quá khích, vội vàng buông tay , xin , "Thật ngại quá, nha đầu Thẩm, thấy những món đồ , quá kích động, xin nàng lượng thứ!"

"Không cả!"

đối với nàng, chút sức lực chẳng là gì, chỉ là nắm khó chịu một chút mà thôi.

, Trần dì, đây những chiếc quạt tròn bán trong tiệm dì giá bao nhiêu một chiếc?"

Thẩm Dư nghĩ vẫn nên hỏi giá thị trường, để nàng còn tính toán lợi nhuận của những chiếc quạt do nhà sản xuất.

"Nàng những chiếc quạt tròn thông thường bên ngoài , loại vải và hoa văn thì năm trăm đến tám trăm văn tiền, loại bình thường thì cũng chỉ hai ba trăm văn tiền thôi! nếu gặp hàng cao cấp, thì năm lạng bạc một chiếc!"

Thẩm Dư nghĩ đến bốn bức tú phẩm bán cho Trần Như Ý mấy hôm , "Trần dì, bốn bức tú phẩm 'Giang Nam Thủy Hương' ban nãy, chắc bán hết chứ?"

Vừa nàng tiệm, kỹ tất cả các món đồ bên trong, nhưng tìm thấy mấy bức tú phẩm đó.

"Chà, giấu gì nàng, bốn bức tú phẩm nàng bán cho , cũng cho thành quạt tròn, vì hiếm , mỗi chiếc bán sáu lạng bạc, chỉ trong một buổi sáng giành mua hết sạch."

Nàng dừng một chút tiếp lời, "Mấy ngày nay khách trong tiệm đột nhiên đông lên, cũng là vì mấy bức tú phẩm đó tạo dựng danh tiếng!

Nàng xem đó, nàng cũng thấy, khách vây kín trong ngoài quầy hàng, đều là đến mua quạt tròn, thật trùng hợp là nàng đến ! Cuối cùng cũng thể giải quyết tình thế cấp bách !"

Nghe sáu lạng bạc một chiếc mà vẫn giành mua, Thẩm Dư càng thêm chắc chắn rằng, loại thêu song diện tam dị tú mà nàng cung cấp quả thực là độc nhất vô nhị trong thời đại !

Xem , mùa hè dựa việc bán quạt tròn mà phát tài, vẫn còn nhiều hy vọng!

Hai bàn bạc về các loại chi phí nhân lực, vật lực, tài chính, cuối cùng thống nhất giá cả.

Quạt tròn thêu bằng vải bông, bán sỉ cho Trần Như Ý, bốn trăm văn tiền một chiếc; quạt tròn thêu bằng lụa là tám trăm văn tiền một chiếc; quạt tròn thêu bằng tơ tằm thật là một lạng bạc một chiếc.

Để thể giành tất cả quạt tròn , Trần Như Ý thậm chí dốc hết cả gia sản của .

Tổng cộng một trăm chiếc, tiêu tốn tám mươi lạng bạc!

Đối với nàng, mặc dù đây là một khoản tiền nhỏ, nhưng trong vòng một hoặc hai ngày, tất cả những chiếc quạt tròn đều thể bán hết, và nàng còn thể kiếm lời lớn nữa!

Vô cùng hời!

Để giữ chân Thẩm Dư, nhà cung cấp , Trần Như Ý thể hiện thành ý của , mỗi tháng miễn phí tặng Thẩm Dư ba tấm vải bông mịn, ba tấm vải bông thô.

một điều kiện, ký một hợp đồng bảo đảm, quạt tròn chỉ thể cung cấp cho tiệm vải Trần Thị, đối tác thứ hai.

Mặc dù sáu tấm vải tính cũng bảy tám lạng bạc, nhưng vì những chiếc quạt tròn tinh xảo độc đáo , nàng sẵn lòng.

Rốt cuộc những chiếc quạt tròn là hàng hiếm, mỗi loại bán gấp đôi giá cũng mua, còn lo gì kiếm mấy lạng bạc chứ?

Thẩm Dư vui vẻ đồng ý, hài lòng khi tìm một đối tác tiêu thụ khá như .

Ban đầu, nàng nghĩ đến việc tự thuê một cửa hàng để kinh doanh riêng, nhưng khi nghĩ đến việc sản phẩm thêu mới chỉ bắt đầu, nhà còn một xưởng nhỏ, nàng còn thuốc, còn chăm sóc các , còn nhiều việc khác, phân vô thuật!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-95.html.]

Thà tìm một đối tác tiêu thụ sẵn, nàng bên chỉ cần phụ trách cung cấp hàng là xong, đỡ một đống phiền phức!

Trong lòng nàng cũng ngầm tính toán một lượt, thực , bây giờ những con tằm nàng nuôi trong gian, cho đến khi dệt thành lụa là gấm vóc, chi phí chủ yếu là tiền công nhân.

Trong thời đại , một tấm vải dài mười mét, một thước vải là ba mươi centimet, giá lụa là rẻ nhất cũng một lạng bạc một thước.

Bất kể loại vải nào, đều ưu nhược điểm, lụa là cũng .

Lụa là trong tiệm vải Trần Thị, loại một lạng bạc, hai lạng bạc, ba lạng bạc.

Thẩm Dư cũng so sánh một lượt, những loại lụa là từ xưởng gấm Giang Nam, so với của nàng, quả thực kém xa mấy bậc.

“Thẩm cô nương, tấm lụa là của , dù bán năm lạng bạc, cũng là xứng đáng. Trước đây từng đến Kinh Châu xem qua, lụa là trong các tiệm vải lớn ở đó, bán năm lạng bạc một thước, cũng thể sánh bằng lụa của !”

“Vật hi thì quý. Dì Trần, lòng phát triển việc kinh doanh lụa là , bản cũng nắm giữ kỹ thuật. Ta sớm tiêu thụ hết lụa do tự sản xuất, thì thể bán đắt đỏ như !”

“Ta tự định một giá thị trường. Sau , bất kể ai đến chỗ để bán buôn, chỉ thể bán theo giá định! Dì xem, nếu bên dì đồng ý, ngày mai sẽ cho đưa một đợt hàng đến!”

“Không định giá bao nhiêu?”

“Lụa là thượng hạng, bán buôn cho các dì, ba lạng bạc một thước; loại chất lượng bình thường thì hai lạng bạc một thước. Giá bán lẻ ngoài của các dì, cả hai loại đều quá năm lạng bạc!”

“Đồng ý! Ta đồng ý với giá của !”

Trần Như Ý cảm thấy vớ món hời lớn.

Những tấm lụa là mà tiệm nàng nhập từ bên ngoài đều tốn ít bạc, nhưng giá bán chỉ cao hơn giá nhập vài chục văn, căn bản kiếm tiền lớn.

Giờ Thẩm Dư, vị kim chủ lớn , nhiều báu vật trấn tiệm như , nàng tin thể thu hút khách hàng!

Hắc hắc!

Biết sẽ đ.á.n.h bại tiệm vải lớn nhất trấn, đó là chuyện chỉ còn chờ ngày thôi. Đến lúc đó nàng sẽ…

Rất nhanh, tiệm vải họ Trần mở cửa trở !

Trần Như Ý nồng nhiệt tiễn Thẩm Dư tới cửa, mặt nở nụ tươi rói, rao to khắp phố phường!

“Tiệm vải họ Trần mắt quạt tròn mới, giúp các cô nương phu nhân xinh mát mẻ! Vật phẩm thể thiếu mùa hạ, hoan nghênh đến chọn mua!”

Thẩm Dư thấy tiếng rao , ít nữ tử đang đợi phố, như đàn cá thấy mồi, điên cuồng ùa tiệm vải.

May mà nàng ở cửa tiệm, nếu chẳng sẽ chen bẹp dí !

Gà Mái Leo Núi

Thế nhưng, ôm tám mươi lạng bạc, nàng vẫn hài lòng.

Học viện Hằng Nam chiêu sinh vô cùng nghiêm ngặt, tổng cộng ba vòng. Vòng đầu tiên chính là nhận mặt chữ.

Học trò học viện, liền thấy mấy vị phu tử thành một hàng, cho các thí sinh đang xếp hàng nhận mặt chữ. Nếu ai sai hoặc nhận , sẽ loại ngay tại chỗ.

Cứ như , khi vòng thi đầu tiên kết thúc, Thẩm Dư đến cửa học viện liền thấy học trò bước .

Những cùng như nàng tình hình thế nào, cho đến khi thấy một nhóc mập bên cạnh, ôm lấy òa .

“Oa hu hu… Chữ khó quá, con nhận , phu tử liền cho con ngoài, cho con thi tiếp vòng hai… hu hu…”

 

Loading...