"Bệ hạ!"
Ta đỡ Hạ Hồng Diệp dậy,  đồng tình thở dài: "Thần    sốt ruột nhưng  đừng vội."
"Nàng  ý gì?"
Hạ Hồng Diệp nước mắt lưng tròng  Lý Viễn: "Bệ hạ, hương nang  là do đường  tặng ."
Hạ Miên Miên đang thút thít,  câu  lập tức ngây , cũng quên mất giả vờ đáng thương:
"Ngươi  bậy!"
"Càn rỡ!"
Tiểu Thúy  tay lúc nào cũng đúng lúc, Hạ Miên Miên  ăn một cái tát!
Lý Viễn  phản chuyển liên tục  cho kinh ngạc, còn  kịp phản ứng, trơ mắt  Hạ Miên Miên  tát.
Đánh chó còn  nể mặt chủ, Tiểu Thúy là  của ,  dù trong lòng khó chịu, cũng  nhịn.
Đương nhiên,    ý  Tiểu Thúy là chó.
Hải Đường thấy Hạ Miên Miên chỉ  , đành  cứng đầu lên tiếng: "Hương nang  qua tay nhiều , cũng  thể chứng minh độc là do Bảo lâm hạ, bệ hạ!"
Hạ Miên Miên như tỉnh mộng: " đúng đúng,  chừng là đường tỷ hạ độc hại ."
Lý Viễn nhíu mày, do dự  .
Không  là đúng , bản cung  việc còn  thể để ngươi bắt  sơ hở ?
Ta  hiệu cho thái y,   tiếp tục : "Bệ hạ, điều   thể nào."
"Thuốc   mạnh, nếu là thêm  , Quý phi e rằng  gặp bất trắc từ lâu, chỉ  thể là lúc may vá  ngâm vải  thuốc  phơi khô."
"Như , liều lượng nhẹ, mới  thể từ từ g.i.ế.c  vô hình."
Nước mắt Hạ Hồng Diệp  rơi liền rơi: "Miên Miên,  ngươi  thể hại  như ?"
Lý Viễn lúc  mới phản ứng , đây là một vở kịch liên ,  sự diễn xuất đầy nhiệt tình của , Hạ Miên Miên    ngõ cụt.
"Ta  , bệ hạ!"
Lý Viễn lộ vẻ  đành lòng, do dự : "Trong chuyện    còn  hiểu lầm gì , Hạ Bảo lâm xưa nay yếu đuối ——"
"Bệ hạ!"
Hạ Hồng Diệp mắt ngấn lệ  Lý Viễn: "Nhân chứng vật chứng đều đủ,  vì ?"
Lý Viễn     lời tàn nhẫn, lúc  đối mặt với ánh mắt ai oán của Hạ Miên Miên, còn  Hạ Hồng Diệp chất vấn,  đúng là cưỡi hổ khó xuống.
Ta  Hạ Miên Miên, mỉm  đầy ác ý:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-lam-hoang-hau-nua-aomw/chuong-6.html.]
"Chuyện quan trọng,  thể qua loa cho xong."
Lý Viễn khích lệ  ,  lẽ nghĩ rằng  và Hạ Hồng Diệp xưa nay  hòa thuận, bắt đầu mong đợi  và Hạ Hồng Diệp lập tức đại chiến một trận, đem  trong lòng của  cứu  khỏi vũng bùn.
Không ngờ tới   bệ hạ, Hoàng hậu và Quý phi của  là cùng một giuộc!
"Hạ Bảo lâm trẻ tuổi,   thể nghĩ  chuyện như ? Có lẽ là   khác che mắt cũng  chừng?"
"Mưu hại Quý phi, tàng trữ thuốc độc là tội chết, Hạ Bảo lâm ngươi  nghĩ kỹ  , nếu  ai cũng  cứu  ngươi."
Nếu Hạ Miên Miên chỉ là đầu độc Quý phi, Lý Viễn đương nhiên  cách chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa  nhưng hiện tại   giường là Thái hậu,  thì  thể qua loa cho xong.
Hạ Miên Miên kinh ngạc bất định  , tiểu nha đầu bên cạnh lén lút kéo ống tay áo nàng ,   thầm thì một câu gì, Hạ Miên Miên mắt sáng lên, lập tức lớn tiếng : "Là, là Hải Đường !"
"Cái gì?!"
"Bảo lâm?"
Lý Viễn và Hải Đường đều  Hạ Miên Miên  cho kinh ngạc,  suýt chút nữa bật .
Ta   , chỉ cần dẫn dắt ,  ngu ngốc  thể phát huy sức mạnh cực lớn, Hạ Miên Miên  bao giờ   thất vọng.
Hạ Miên Miên  mặt   dám  Hải Đường: "Hải Đường, Hải Đường nàng  oán hận tỷ tỷ, mới   chuyện như . Bệ hạ,   hề  ."
Nếu   thời cơ  thích hợp, Lý Viễn chắc chắn sẽ mắng .
Hắn mặt mày tái mét, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, kìm nén nửa ngày cũng   nên lời.
Ây da, tình yêu khiến   mù quáng, ánh mắt của Lý Viễn,  thật sự  dám khen ngợi.
8
Ngay lúc ngoài phòng loạn thành một đoàn, Thái hậu tỉnh .
Tỉnh đúng lúc, Thái hậu đúng là một kỳ nữ.
Ta   bà  tuổi cao sức yếu  mà,  mới trúng độc tỉnh   trung khí mười phần.
"Là ai, là ai  hại ai gia!"
Tiểu Thúy tiến lên, tường thuật  sự việc, Thái hậu lập tức nổi giận:
"Tiên đế còn tại thế  , hậu cung  thể lưu  kẻ vô liêm sỉ, Hạ Bảo lâm ở ngự hoa viên quyến rũ hoàng đế, hiện tại còn hạ độc hại , đày  lãnh cung xử tử!"
"Mẫu hậu! Miên Miên nàng   đáng tội chết!"
Thái hậu ho khan hai tiếng, trầm giọng : "Hoàng thượng, con hồ đồ ! Tiện nhân như  con  để  gì?"
Lý Viễn vẫn  hiểu rõ  ruột của , Thái hậu của chúng , lúc tiên đế còn sống   sủng ái nhưng may mắn sinh  đứa con trai  tiền đồ,  dựa  con mới  ngày hôm nay.
Bình thường gặp  giống như gặp kẻ thù, nếu   lễ pháp  hợp,  còn nghi ngờ bà   tự  tái giá cho con trai, hưởng thụ quyền thế của Lý Viễn một cách tối đa.
Hiện tại thấy Lý Viễn bảo vệ một nữ nhân như ,   thể chịu ?