Mở mắt tỉnh dậy, ngoài trời  là ban ngày.
 
Thi triển Yểm Mộng vô tận khiến mắt  cay xè mờ mịt.
 
Ta lấy nước lạnh đắp lên mắt, nghỉ một lát mới  dậy.
 
Mới dùng cơm trưa   bao lâu, Lạc Ninh cũng   khỏi ngục .
 
Nghe  lúc Sở Vô Yếm đến ngục, đúng lúc bắt gặp Lạc Ninh đang cầm viên đá tự đập đầu, m.á.u chảy  ngừng từ trán.
 
Lúc đó, Lạc Ninh  cực kỳ vui vẻ, nửa khuôn mặt đầy máu,  trong ngục  ngừng  to.
 
Ai  thấy cũng đều nghĩ rằng nàng   điên .
 
Thái y viện cũng chẩn đoán như .
 
Hoàng đế để hoàng hậu đón Lạc Ninh  ngoài để tĩnh dưỡng, nhưng  cho nàng   về nơi ở của quý phi, mà chỉ cho ở tạm trong cung của hoàng hậu.
 
–
 
Tại Phượng Nghi cung,   ít  đến thăm bệnh.
 
Ta và Lan Tiêu cũng tới.
 
"Hoàng hậu xưa nay  thích nơi đông ,  càng  ưa ,  ngờ hôm nay  cho ." 
 
Lan Tiêu  đầu  tò mò hỏi: "Sao tỷ đoán chắc    uổng công?"
 
"Rất đơn giản. Cho dù Lạc Ninh giả điên, hoàng hậu cũng sẽ   chịu trách nhiệm. Cho nên  đến càng nhiều càng ."
 
Lạc Ninh  an trí tại thiên điện, lúc  cửa cung   kẻ , bên trong ồn ào náo nhiệt.
 
Khi  và Lan Tiêu đến cửa thì vài vị tần phi   ,  trò chuyện cùng Lan Tiêu, bảo chúng  khỏi cần  nữa.
 
Nghe  Lạc Ninh thật sự phát điên, bao nhiêu  cùng đè cũng  ép nàng   xuống nổi.
 
Hơn nữa, nàng  nhất định đòi hoàng hậu lấy loại hương nàng  thường dùng, còn  để một chiếc gương bên gối mới chịu yên tâm nghỉ ngơi.
 
Lan Tiêu lập tức nhập hội cùng bọn họ, trò chuyện rôm rả,  khéo va  một tiểu cung nữ đang vội, khiến hộp hương  tay nàng  rơi xuống đất.
 
Tiểu cung nữ  chính là   sai  lấy hương cho Lạc Ninh, lúc  hộp hương vỡ tan tành.
 
Mọi  đều  hoàng hậu đang sốt ruột,  sợ Lạc Ninh  phát điên, may  Lan Tiêu nhặt vài mảnh lên ngửi thử,  hương  giống với trầm hương  Hoàng thượng ban,  bảo cung nữ cứ đến cung của nàng lấy dùng tạm.
 
Lan Tiêu đến cáo từ .
 
Khi lướt qua , nàng lén giấu đồ  tay áo của .
 
Ta một   trong Phượng Nghi cung, dựa theo lộ tuyến trong mộng, tìm kiếm mộng tâm của Lạc Ninh.
 
Chưa   bao xa, phía    gọi .
 
"Khương quốc sư."
 
Ta  đầu , là hoàng hậu Từ Trĩ.
 
Từ Trĩ và Từ Chẩn là   ruột, dung mạo  ba phần tương tự, đều là mỹ nhân nổi bật. 
 
 nếu Từ Chẩn như ngọc, ôn hòa  lộ sắc, thì   Từ Trĩ  sắc sảo hơn hẳn.
 
"Gần đây   Quốc sư lâm bệnh  liệt, bản cung vốn định đến thăm, ai ngờ Trường Lăng xảy  chuyện, kéo dài đến tận bây giờ."
 
"Đa tạ nương nương quan tâm."
 
" Quốc sư  khỏe , thì Quý phi  đổ bệnh, quấy rầy hồi lâu, mãi mới ngủ ." 
 
Từ Trĩ lo lắng  tựa lan can  về phía xa,  bỗng    : 
 
"Quốc sư, ngươi  xem, trong cung     yêu tà  loạn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-mong-su/chuong-23-thanh-tuyet-dem-dua-tinh-lang-vao-giac-mong.html.]
 
"Hoàng hậu nương nương, thiên hạ   yêu tà, chỉ  kiếp  định sẵn."
Hồng Trần Vô Định
 
Nàng nghĩ ngợi một lát: "Quốc sư định  ?"
 
"Ta cảm thấy trong Phượng Nghi cung  một luồng sát khí,  theo mà đến nơi ."
 
Từ Trĩ   cùng   một chuyến.
 
Dọc đường gặp  Thái tử điện hạ, đang  đường đến vấn an Hoàng thượng.
 
 Lý Thừa Đức mười tuổi, dáng vẻ tuấn tú, tiến lên hành lễ:
 
"Thỉnh an mẫu hậu."
 
Dung mạo của nó quả thật giống Hoàng hậu Từ Trĩ như đúc từ một khuôn.
 
Từ Trĩ dịu dàng dặn dò nó: "Đi sớm về sớm."
 
Rất nhanh  tới nơi Lạc Ninh từng trốn  trong mộng, trong sân quét tước sạch sẽ, nhưng cửa sổ đóng kín,    ở.
 
Hoàng hậu thấy  dừng  lâu:
 
"Quốc sư, nơi   gì   ? Mười năm , bản cung và Quý phi đều sinh nở ở đây, hẳn là đất lành."
 
"Trùng hợp thế ? Cùng lúc, cùng nơi?"
 
"Nghe qua thì trùng hợp  thôi." – Từ Trĩ thản nhiên .
 
Năm đó là tiệc Trung Thu, Đế hậu tần phi đều  mặt. 
 
Quý phi Lạc Ninh ăn nhầm đồ kỵ, suýt sẩy thai ngay tại chỗ, khiến Hoàng hậu cũng kinh hoảng mà động thai theo.
 
Ta  sững .
 
Nếu theo lời nàng , năm đó hẳn là Tam hoàng tử sinh , nhưng giờ đây Thái tử  là đích trưởng… thoáng chốc  cũng hiểu , hiện tại Hoàng đế chỉ  hai hoàng tử, Hoàng hậu  cướp  thứ tự của Lạc Ninh.
 
"Hoàng hậu nương nương, dường như chính là nơi . Không   thể cho  xem chỗ Quý phi hạ sinh ?"
 
Từ Trĩ cho  mở phòng.
 
Ta liếc mắt  thấy  bàn trang điểm bên cửa sổ  đặt một chiếc gương.
 
Hoàng hậu thấy sắc mặt  như chợt hiểu  điều gì: "Sao ?"
 
"Nương nương, nơi  là chốn sinh linh chào đời, bàn trang điểm  đặt ở phương Đông Nam, mà mặt gương  chiếu về phía Tây. Vậy nên Quý phi mới nhiều tai họa như thế."
 
Hoàng hậu lập tức cho  đem gương .
 
Ta  cửa sổ  khóa   nữa.
 
"Như , Quý phi sẽ sớm bình phục thôi."
 
Chương 9: Thanh Tuyệt – Đêm đưa tình lang  giấc mộng
 
Dạo một vòng quanh Phượng Nghi cung, trời  sẩm tối, bên ngoài cũng vắng  hơn nhiều.
 
Trước cửa thiên điện  một thiếu niên áo tím đang thấp giọng trò chuyện cùng cung nữ, trông thấy  và Từ Trĩ  đến, thiếu niên  bước lên hành lễ, gọi nàng là mẫu hậu.
 
Hắn chính là Tam hoàng tử Lý Thừa Ân  theo Phùng Thông trở về, cố ý đến thăm Ninh quý phi.
 
Dung mạo của Lý Thừa Ân  giống Lạc Ninh, cũng chẳng giống Hoàng đế, trái    vài phần giống với Tiên đế.
 
Từ Trĩ sai  thông báo.
 
"Quý phi nương nương vẫn  tỉnh."
 
Cung nữ nhẹ giọng liếc  Hoàng hậu.
 
Chưa kịp để Hoàng hậu lên tiếng, Lý Thừa Ân   Quý phi nên nghỉ ngơi dưỡng bệnh cho , hôm khác  sẽ   thỉnh an,  hành lễ lui .