KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-12-13 01:37:35
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Tam Tư ở tầng 5 của nhà hàng đối diện, cứ mãi xuống tầng . Cậu đang định ăn cái gì đó thì đột nhiên thấy một chiếc xe đạp màu vàng.

Anh trai đạp xe chở chị gái, đều là quen cả.

Nó giống như trong bộ phim.

Tạ Tam Tư thấy cảnh như , trợn mắt há hốc mồm.

Giang Thu Thu nuốt tôm trong miệng xuống, vươn đầu tò mò: “Anh Tiểu Tạ, đang cái gì ?”

“Không gì.” Tạ Tam Tư vội vàng kéo rèm .

Không dành cho thiếu nhi xem.

Giang Thu Thu tự nghịch b.í.m tóc, thở dài như bà cụ non: “Sao của em vẫn ? Anh ?”

Tạ Tam Tư: “Đi tán…”

Đột nhiên im bặt.

Giang Thu Thu mở to mắt: “Tán cái gì ạ?”

Tạ Tam Tư toét miệng : “Muốn ăn kẹo cao su ? Trong túi .”

Giang Thu Thu bĩu môi: “Không ăn.”

“Vậy uống thêm chút canh , ồ, vẫn còn miếng mề gà .” Tạ Tam Tư khó khăn lắm mới dỗ bạn nhỏ, cứ như già hẳn năm ba tuổi. Anh Tùy bắt đầu lo chuyện bao đồng .

Tạ Tam Tư nghĩ, đây đúng là sự đổi thể coi như kỳ diệu. –

Giang Tuỳ phanh xe cửa siêu thị nhỏ: “Xuống .”

Trần Ngộ nhảy xuống khỏi yên .

Giang Tùy duỗi chân gạt chân chống xe đỗ xe sang bên cạnh. Anh cúi đầu cô gái mặt, nhíu mày đang nghĩ gì.

Cạnh bên siêu thị là một cửa hàng chuyên bán các loại sản phẩm cao cấp, tiếng nhạc phát từ bên trong phát thật ồn ào.

《Trận Tuyết Đầu Tiên Năm 2002》 kết thúc, tiếp theo là bài《Chuột Yêu Gạo》.

Ca khúc của Đao Lang bài hát phá vỡ trong mùa hè năm nay, bài hát bùng nổ, vô cùng mạnh mẽ, mở một thời đại mới của các bài hát mạng.

Nói đến trình độ gây nghiện thì mỗi bài đều tinh hoa riêng của nó.

Cả một năm nay, Đao Lang c.h.é.m g.i.ế.c với Chuột từng con phố, trong từng con hẻm, tình hình chiến đấu thể là dữ dội hung tàn.

Giang Tùy giai điệu đến mức sắp ói luôn.

Anh đang đổi sang chỗ khác thì thấy cô gái đang nghiêm túc nhạc, lời đến bên miệng chuyển hướng.

“Em tiếng , lòng em chợt những cảm giác thật đặc biệt.”

“khiến em thể thôi nghĩ về , đủ dũng khí để quên ……”

“……”

Lời bài hát nhẹ nhàng tình cảm như lời yêu thủ thỉ bên tai. Trần Ngộ lấy balo trong giỏ xe , kéo khóa : “Quả lê nát.” Sắc mặt Giang Tùy tối sầm: “Cậu chỉ quan tâm đến quả lê nhỏ của thôi ?” Trần Ngộ cầm một quả lê cho xem: “To mà.”

Giang Tùy lạnh: “Wow, đúng ha.”

Trần Ngộ khẽ mím môi, đôi lông mi như lông vũ chớp chớp. Giang Tùy chờ đợi lâu cũng thấy cô phản công, cảm thấy mới lạ. “Và em sẽ nhẹ nhàng ở bên tai , với rằng……”

Tiếng hát trong cửa hàng cao cấp vẫn vang lên, ánh mắt của Giang Tùy dừng đôi môi đang hé khép của cô gái nhỏ, đang ?

Anh rõ.

Tiếng hát trìu mến vang lên: “Em yêu , em yêu như chuột yêu gạo. Cho dù bao nhiêu phong ba bão táp……”

Giang Tùy chằm chằm vành tai trắng nõn của cô gái lúc vén tóc, mất tập trung: “Cậu cái gì?”

Trần Ngộ lặp : “Cảm ơn.”

Giang Tùy vẫn thấy, nhưng sẽ thừa nhận là tập trung. Anh hung hăng hướng về phía cửa hàng cao cấp mắng một câu: “Mẹ nó, ồn chết.”

“Cậu” Anh như như chỉ chóp mũi của cô gái: “Nói to lên, nữa cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-10.html.]

, “

Trần Ngộ kiễng chân ghé đến gần tai , mặt cảm xúc hít sâu một , lớn tiếng từng chữ một: “Cảm —— ơn —— “

Giang Tùy ù tai giật cả , linh hồn như thể suýt bay khỏi xác.

… Đệch.

Thính giác của Giang Tùy khôi phục, bài con chuột cũng phát xong, đó đổi thành nhạc của Đao Lang, là bài 《Khởi Động Sự Trừng Phạt》.

Má nó, sắp điên .

Giang Tùy định về nhà hàng, còn uống canh xong nữa: “Đi đây.”

Nói xong, còn mấy bước dừng , gãi gãi gáy xoay : “Lúc ở trong hẻm , gọi như thế, còn như thế với , để bụng ?”

Trần Ngộ lắc đầu: “Không để bụng.”

Giang Tùy thấy dáng vẻ cô như chuyện gì xảy , trong lòng thoải mái lắm, giọng điệu trở nên sắc bén: “Sao hỏi để bụng ?”

Trần Ngộ khẽ nhíu mày: “Không tự đề cập đến ?” Giang Tùy nghẹn lời, xị mặt : “Đấy là biện pháp khẩn cấp.” Trần Ngộ “Ồ” một tiếng hỏi: “Cậu để bụng ?”

Mặt Giang Tùy lạnh tanh: “Để bụng.”

Trần Ngộ im lặng một lúc: “Biết .”

Thái dương của Giang Tùy nảy thình thịch, đây là kiểu trả lời gì thế? Làm như là cô vợ nhỏ cố tình gây sự bằng.

Giang Tùy sờ sờ gáy: “Chuyện xảy trong hẻm nhỏ đó chỉ , .”

Cái mác hùng cứu mỹ nhân can đảm trượng nghĩa giúp vui hợp gắn cuộc đời của .

Chẳng hiểu kiểu gì.

Trần Ngộ nhắc nhở: “Mấy đều .”

“Không bao gồm bọn họ.” Giang Tùy : “Đừng để thứ ba ở phòng vẽ tranh .”

Trần Ngộ thản nhiên: “ cũng nghĩ thế.”

Giang Tùy thì trong lòng càng vui, mơ hồ cảm giác nhồi m.á.u cơ tim.

Thôi quên , ăn canh thôi.

Giang Tùy mới bước gọi . Lúc , một quả lê lớn màu vàng tươi rơi ngay trong tầm mắt .

“Cái cho .”

“Bạn Trần ý gì đây? Cảm thấy một lời cảm ơn suông thành ý nên thêm quả lê ?”

“Tùy nghĩ cũng .”

“……”

Giang Tùy thích ăn trái cây, khóe mắt liếc về phía ngón tay phiếm xanh đang cầm lê của cô gái, quét qua cổ tay nhỏ mảnh mai trong tay áo cô.

Phía đeo một sợi dây màu đỏ, càng cho làn da xung quanh thêm trắng. Trần Ngộ mỏi cả tay, chuẩn bỏ tay xuống thì đột nhiên tay nhẹ bẫng. Quả lê trong tay trai.

“Được , nhận quả lê , chuyện coi như xong.”

Giang Tùy cầm lê xoay về phía , nhấc cánh tay chậm rì rì giơ lên. Trần Ngộ yên tại chỗ một lúc mới đạp xe rời khỏi.

Trong nhà hàng, Tạ Tam Tư dỗ bạn nhỏ lên tầng ba chơi máy tính, chơi đánh bài với cô bé một ván thì trở về phòng bao, định ăn nốt bánh ngô còn thừa .

Mới đến cửa thấy quả lê vàng to đùng bàn.

“Anh Tùy, về ?”

Tạ Tam Tư ở trong phòng hết đông tới tây: “Anh Tùy? Anh…” Giang Tùy từ trong phòng vệ sinh: “Gọi cha .” “Hehe, cái đây?”

Tạ Tam Tư đang cầm quả lê.

“Đặt xuống.” Giang Tùy .

Loading...