KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:40:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi Trần Ngộ mới Tiểu Kha và Giang Tùy những gì ở trong phòng bệnh.

Chẳng khác gì già sắp gả con gái thử thách con rể, lải nhải một lúc, còn dặn dò một hồi.

Trần Ngộ cũng đoán đại khái nhưng vẫn thấy dở dở , lúc Tiểu Kha đến trường học gặp cô khi nghỉ Quốc Khánh, cô còn nhắc chuyện .

“Cậu vẫn nhỏ hơn tớ mấy tháng đấy, lo cái gì .”

Lưu Kha cắn hạt dưa, cảm khái: “Định mệnh.”

Trần Ngộ liếc cô bạn một cái, cũng bắt đầu cắn hạt dưa, dáng vẻ nghiêm túc: “Nói đến chuyện thì nếu đổi thành một khác chuyện bí mật như thế với Giang Tùy, tớ cũng sẽ để ý.”

Lưu Kha vui mừng ngậm miệng: “Biết , , hai là ông Giấm và bà Giấm.”

Trần Ngộ: “......”

Lưu Kha đánh giá căn hộ mắt, sạch sẽ gọn gàng, đồ dùng trong nhà đầy đủ, bày trí ấm áp nhưng cũng tinh tế.

Nhìn qua là căn hộ bày trí thông qua sự thống nhất giữa hai .

Cũng xem như là ngôi nhà của họ trong bốn năm tới, bỏ công sức.

Trò chuyện một lúc, Trần Ngộ cắn hết hạt dưa dậy: “Tiểu Kha, tớ dẫn xem phòng dành cho khách.”

Lưu Kha vỗ tay để vỏ hạt dưa tay rơi xuống thùng rác: “Tối nay tớ ở đây thật ? Tớ thấy vẫn nên tới khách sạn thì hơn.”

“Cậu cứ ở đây .” Trần Ngộ về phía phòng dành cho khách: “Đã trải sẵn drap giường cho .”

Nghĩ đến điều gì đó nên cô thêm: “Giang Tùy mà, ý kiến.”

Lưu Kha tự nhủ trong lòng, là tớ sợ ý kiến gì, tớ chỉ sợ buổi tối sẽ thứ gì đó thôi.

Thế thì sẽ lúng túng lắm.

“Có suy nghĩ nhiều ?”

Bỗng nhiên Trần Ngộ dừng , đầu : “Cậu nghĩ cái quái gì ?”

Lưu Kha bày vẻ mặt mập mờ: “Ví dụ như?”

Trần Ngộ trợn mắt: “Không , yên tâm .”

Lưu Kha tin: “Hai ngủ chung còn gì.”

Trần Ngộ chớp mắt: “Ai ?”

Khuôn mặt tròn đầy của Lưu Kha đầy mấy chữ ngạc nhiên: “Không hả?”

Trần Ngộ lắc đầu: “Dĩ nhiên .”

“Còn kết hôn.” Cô lẩm bẩm: “Ở cái tuổi thì ai cũng tò mò, năng lượng còn đang đầy tràn, ngủ chung sẽ dễ xảy chuyện. Cho dù tự chủ , thể nhịn , nhưng tớ cũng chắc .”

Lưu Kha rõ hầu hết câu chữ: “......”

Trần Ngộ với Lưu Kha rằng, nếu gì bất ngờ xảy thì bình thường Giang Tùy đều ngủ ở một phòng khác.

Cái gọi là ngoài ý là cái gì thì thể nào .

Mỗi đều khác .

Ví dụ như , họ Giang nào đó gặp ác mộng, dám ngủ

một .

Lưu Kha xem phòng của Giang Tùy, phòng của bạn cũng xem. Vì cô chắc bên trong bao nhiêu bí mật riêng tư của họ, thích hợp, kể cả là bạn nhất thì cũng .

Khoảng cách thích hợp vẫn .

Lưu Kha chỉ xem phòng dành cho khách, so với tưởng tượng của cô thì rộng hơn. Chính xác mà , căn phòng lớn gấp ba căn phòng cô từng ở lúc còn sống ở thành phố C và lớn gấp đôi căn phòng cô đang ở.

“Đệch, phòng dành cho khách cũng thế ? Rèm cửa là ai chọn ? Màu sắc tác dụng thôi miên đó, thấy buồn ngủ .”

“Tớ chọn đấy.” Trần Ngộ vỗ nhẹ lên bình tiết kiệm tròn vo cửa sổ: “Tiểu Kha, cái cho .”

Lưu Kha lên, là một hũ đựng hình dưa hấu, mới lạ, cô cầm nó lên sờ sờ, yêu thích buông tay: “Cậu mua ở ?”

Trần Ngộ lời khiến khác kinh hãi: “Giang Tùy ném vòng trúng đó.”

Lưu Kha lập tức cảm thấy đang cầm vũ khí hạt nhân: “Vậy mà đưa cho tớ? Cậu sẽ giận chứ?”

Sức ghen của tên thì cô trải nghiệm qua , trải nghiệm sâu sắc, một lời khó mà hết .

“Sẽ , hiểu mà, tớ để vài hũ tiết kiệm , đủ để chứa tiền xu trong bốn năm.” Trần Ngộ : “Cậu cần cái gì khác , tớ nhiều gấu bông, sàn nhà sắp còn chỗ chứa nữa .”

“Còn cả ly mới dùng đến, vở ghi, bút, đồ trang trí với vài thứ linh tinh khác.”

Lưu Kha bối rối: “Đều là ném ?”

Trần Ngộ bộ: “Tuần nào chúng tớ cũng dạo ít nhất một , cái gì cũng chơi, ném vòng, gắp thú, b.ắ.n bóng, ném lon…….”

Lưu Kha: “…….”

Bạn trai ham chơi như mà vẫn còn thể khống chế , sẽ chuyện chơi xong chạy theo khác luôn chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-108.html.]

Lưu Kha khỏi chút lo lắng cho bạn .

suy nghĩ một chút thì vẫn thể hiểu , bạn trai của bạn cũng chỉ mới 19 tuổi, đang thời kỳ hăng hái nhất.

“Giang Tùy thích chơi game nhỉ.” Lưu Kha đặt hũ đựng tiền tiết kiệm xuống: “Nghiện nặng ?”

Trần Ngộ lời gây sốc: “Hình như hồi tập huấn thì chơi truyền kỳ, đó chơi nữa, là bỏ .”

Lưu Kha cảm thấy giống như truyện hư cấu: “Cái cũng thể bỏ hả?”

Các trai còn thể từ bỏ trò chơi vốn còn quan trọng hơn cả bạn gái của ư?

Còn khó hơn heo leo cây.

“Lúc đầu tớ cũng tin, ngờ thật sự bỏ , trong điện thoại di động cũng trò chơi nào.” Trần Ngộ : “Bắn s.ú.n.g cũng .”

Còn kiên trì ăn chay, khó mà tưởng tượng nổi.

Bạn trai của cô qua thì vẻ là một con quỷ ngây thơ, nhưng cũng một mặt trưởng thành.

Lưu Kha giường, sự mềm mại khiến cô kiềm chế mà ngã về phía , ngửa mặt lên trần nhà: “Tớ thấy trong bếp mấy cái nồi niêu xoong chảo, hai nấu cơm ?”

Trần Ngộ cũng lên giường bên cạnh cô : “Ừ.”

Lưu Kha lập tức đầu qua: “Cậu nấu ?”

Trần Ngộ gì, cô cũng thế lắm nhưng trong phòng bếp chỗ của cô.

Bạn trai nắm dày cô.

Giai đoạn huấn luyện quân sự mệt như chó, nhưng vẫn luôn chuẩn cho cô ba món mặn một món canh.

Không bàn đến hương vị.

Từ khi khai giảng đến nay, dày của cô ngừng gặp nạn, chẳng khác nào câu chuyện Đường Tăng thỉnh kinh, trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn mới thể lấy kinh thư.

“Giang Tùy nấu đấy.” Trần Ngộ .

Lưu Kha sợ hãi hồi lâu, hỏi một câu khiến khác hít thở thông:

“Có thể ăn ?”

“Nấu chín .” Trần Ngộ thở dài.

Bả vai của Lưu Kha run rẩy: “Cho đứa con lớn của cơ hội học tập để trưởng thành, .”

Khóe miệng Trần Ngộ giật giật.

Không tại nhớ tới một câu trong tình yêu khá cũ kỹ, mối tình đầu dạy con trai từ ngây ngô trở nên trưởng thành, quá hời cho đến .

Trần Ngộ lạnh mặt, đến cô thì chuyện khả năng, mơ .

Con trai lớn – Giang Tùy lúc đang ở câu lạc bộ tennis, hắt một cái: “Vợ nhớ , về đây.”

Tạ Tam Tư, Trương Kim Nguyên học trường khác nhưng vẫn trong cùng một thành phố, chỉ cần một chuyến tàu điện ngầm là thể gặp mà từ khi khai giảng đến giờ mới gặp một : “......”

Đệch.

Không thể em nữa !

Gọi em đang yêu đương chơi khó đến ? Không hề.

Vương Phong Thuận bao giờ thế .

Dù là hôn tới giường, một cuộc điện thoại gọi tới thì vẫn mặt thú mà bỏ tụ tập.

Các bạn học đang hẹn hò ở xung quanh cũng thế , chỉ Tuỳ là trường hợp đặc biệt.

Ra ngoài chơi nhưng thể rời khỏi vợ quá ba câu.

Như thể cả thế giới chỉ vợ .

Hay ho lắm đúng ?

Chẳng chỉ là một nàng tiên thôi , khoe khoang cái gì chứ?!

Chuyện đối với đám độc bọn họ lực sát thương lớn đến mức nào cơ chứ? Không thể một bình thường ?

Tạ Tam Tư đặt vợt đánh bóng lên cái ghế bên cạnh, đặt m.ô.n.g xuống, thở hổn hển: “Anh Tuỳ, chỉ hắt một cái thôi, đây là nhớ mà là đang mắng đấy, hai cái mới là nhớ.”

Giang Tùy qua đá cho một cước: “Nhảm nhí.”

“Thật mà.” Tạ Tam Tư kéo cái m.ô.n.g đạp bay một nửa trở về:

“Bà nội em với em đấy, Nguyên cưng, xem.”

“Thực cái đó đều là mê tín thôi.”

Học sinh giỏi Trương Kim Nguyên bắt đầu phân tích: “Hắt là hình thức tự bảo vệ của đường hô hấp, bài trừ viêm mũi, tính phản xạ......”

“Được , .”

Giang Tùy và Tạ Tam Tư ngăn cản tiếp tục , nó ai những thứ chứ, biến .

Loading...