KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-12-12 14:30:26
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài cô, trong phòng vẽ còn một nữ sinh khác là tên Phan Lâm Lâm, học cùng trường với cô. Gần đây cô xin nghỉ phép đến, còn những nam sinh khác cô đều quen nên lặng lẽ việc của

Giai điệu của bài hát《Thiên Đường》vang lên trong sảnh lớn bên ngoài. Cả thế giới dường như bỗng trở nên trống rỗng và xa vời. 

“Cuộc sống thật khó khăn.” 

Tạ Tam Tư giải quyết bữa sáng lải nhải: “Thật dễ dàng gì mới sống qua những năm tháng thực hành việc sắp xếp các đường thẳng, tiếp đón khối hình học.” 

“Mẹ kiếp, hình vuông và hình tam giác đáng yêu bao, hình chữ nhật và hình

chóp tam giác là do con vẽ ?” 

“Còn vẽ các đường phối cảnh nữa, f.u.c.k!” 

Ngoại trừ Giang Tùy thì hai trai còn đều đang Tạ Tam Tư than phiền, chỉ là họ học cùng cấp ba, quan hệ bình thường nên tham gia cuộc trò chuyện nhưng trong lòng thì thấu hiểu. 

Mỗi vẽ một khối hình học, dù thế nào nữa thì đều cảm thấy nó hảo. khi những đường phối cảnh trong bóng tối thì mới thấy chẳng cái nào hồn cả, đều vẽ sai. 

Điều đáng sợ nhất là vẽ tờ giấy khổ lớn 4K nên các đường nét thẳng và chính xác. Nhiều khi sự hiểu của về phối cảnh là đúng, nhưng đến khi vẽ đường nét thì cầm bút, nín thở, đưa bút, di chuyển bút, đó tay run như co giật, thế là đường nét lệch. 

Học vẽ thật khó. 

Vẽ tĩnh vật, thạch cao, vẽ vật thực các thứ đều dám nghĩ đến.  

Sau khi Tạ Tam Tư phàn nàn xong mới phát hiện ai quan tâm đến . Cậu buồn bã thở dài, thế quái nào nhớ sự mặt dày của Phan Lâm Lâm? 

“Anh Tùy?” 

Tạ Tam Tư gõ lên tấm bảng vẽ sạch sẽ của Giang Tùy: “Hôm nay định nghỉ ngơi ?” 

“Nghỉ.” Giang Tùy đeo tai

Tạ Tam Tư cảm kích, em, may là đội sổ. 

Buổi sáng sắp tan học, Lưu Kha ở phòng vẽ một ghé qua: “A Ngộ, nét vẽ của vẫn cần luyện thêm đấy.” 

cầm lấy bút chì của Trần Ngộ, xếp các đường bên cạnh hình tròn giấy vẽ của cô. 

“Hai bên mỏng và trung tâm dày, điểm cơ bản , nhưng khi sắp xếp các đường nét từ mỏng đến dày, từ đậm đến nhạt vẫn .” 

Lưu Kha khua bút chì, giọng pha lẫn trong âm thanh xào xạc sắc bén do đầu bút chì ma sát với giấy vẽ tạo : “Khi vẽ các nét dứt khoát, thả lỏng, tư thế cầm bút của chuẩn, chắc chắn thể nét .” 

Trần Ngộ những đường nét do Lưu Kha vẽ, chúng gọn gàng, ngăn nắp và sắc nét, cô chăm chú một lúc : “Buổi tối về tớ sẽ luyện thêm.” 

Lưu Kha trả bút chì, gục đầu vai cô, thấp giọng : “ , tớ về chuyện của và Giang Tùy.” 

Trần Ngộ: “Chuyện gì?” 

Lưu Kha: “Nói hai các một chân *.”  

(*Có một chân: quan hệ mập mờ, bất chính.)  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-2.html.]

Trần Ngộ vỗ vỗ chân : “Hai chân.” 

“…” Lưu Kha: “Đi, wc .” 

Trần Ngộ và Lưu Kha tới phòng vệ sinh thì chạm mặt Giang Tùy đang rửa tay ở bồn rửa. 

Móng tay cắt tỉa gọn gàng, xương ngón tay trắng thon gọn. Đường nét cổ tay và bàn tay vô cùng mượt mà. 

Cảm nhận hai ánh mắt ở phía , Giang Tùy nghiêng đầu, chỉ liếc qua một cái thản nhiên mặt tiếp tục rửa tay. 

Lưu Kha hừ lạnh: “Kênh kênh kiệu kiệu như kéo nhị ngũ bát vạn .” Trần Ngộ tới nhà vệ sinh nữ. 

Lưu Kha theo : “A Ngộ, để tớ cho ……” 

Một lúc , Trần Ngộ rửa tay mới phát hiện Giang Tùy vẫn còn ở đó vẫn . Anh cúi thấp lông mày thỉnh thoảng lắc lắc sợi lắc bạc cổ tay. 

Mười ngón tay ánh lên sắc màu lạnh lẽo. 

Trần Ngộ mở vòi nước, Giang Tùy hé môi: “Ê, Bé Tóc Vàng.” Trần Ngộ – bẩm sinh mái tóc màu vàng nheo mắt , quan tâm.

Có tiếng bước chân đến gần, mang theo một mùi thơm thoang thoảng rõ là mùi bột giặt trầm hương xông mũi cô. 

Trần Ngộ tắt vòi nước xoay , ngẩng cao khuôn mặt trái xoan với chiếc cằm nhọn, thấy rõ mạch m.á.u màu xanh mờ mờ. 

Giang Tùy dừng bước, nheo mắt. 

Cô gái cao ngang n.g.ự.c , dáng mảnh khảnh, khuôn mặt trắng nõn, lông mi rậm, đôi mắt đen láy. Khi cô khiến ảo giác rằng những bông tuyết đầu mùa đang vuốt ve khuôn mặt

Vừa rét lạnh. 

Giang Tùy l.i.ế.m hàm răng, đút hai tay túi, cong lưng xuống: “Nói , bánh bao súp ngày mai cần mua nữa, việc dọn dẹp nhà vệ sinh tự .” 

Trần Ngộ liếc nhà vệ sinh. 

Gạch lát sàn loang lổ những vết bẩn do bút chì từ phòng vẽ thật bẩn thỉu. 

Trần Ngộ nhanh chóng bác bỏ đề nghị của Giang Tùy và đưa ý kiến của : “Cậu chịu trách nhiệm dọn nhà vệ sinh, ngày mai mang cho hai cái bánh bao súp.” 

Không đợi Giang Tùy trở mặt phát hỏa, Trần Ngộ nhẹ nhàng thêm: “Còn ngon hơn so với tiệm mua lúc sáng.” 

Giang Tùy mê đắm bánh bao súp d.a.o động, trầm ngâm một tiếng: “Cậu thì sẽ tin ?” 

Trần Ngộ mở vòi nước, với lấy cục xà phòng cạnh bồn rửa cọ nhẹ mép ngoài ngón út của bàn tay và lau lớp bụi bút chì còn sót

lúc thì Lưu Kha , Trần Ngộ nhường chỗ cho cô

Giang Tùy yên tại chỗ, bất động, đang nghĩ tiệm bánh bao súp nào ở thành phố C từng ăn nên nhất thời rời

Bàn chân Trần Ngộ dẫm lên giày thể thao của

Giang Tùy, yêu giày như mạng sống liếc dấu chân mới in ,chết lặng. 

Hưởng dương mười tám tuổi. 

Loading...