KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-12-13 08:36:55
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Giảng vẽ tranh .”
Giang Tùy cởi áo khoác ném ghế của , xé mở một hộp kẹo cao su Doublemint , lấy một miếng cho miệng: “Không hiểu chỗ nào?”
Giọng của Trần Ngộ chút mơ hồ: “Lúc sáng cũng chẳng vẽ mấy nét.”
“Nói nhảm nhiều , nhanh lên .” Giang Tùy nhai kẹo cao su Doublemint: “Ba khía cạnh, năm tông màu, hiểu chỗ nào?” Giọng điệu thì thiếu kiên nhẫn nhưng câu hỏi chi tiết.
Trần Ngộ ngửi mùi bạc hà trong thở của trai: “Lý thuyết thì .”
“Chỉ thì ích gì, cần hiểu rõ, quan sát và phân tích, tự hỏi nhiều , vì vẽ như , phân tích càng sâu thì vẽ sẽ càng dễ dàng hơn.”
Giang Tùy kéo bản vẽ của cô đến, đặt lên chân, chỉ cho cô xem: “Lấy hình lập phương vẽ ví dụ, điểm sáng ở đây.”
Đầu ngón tay sạch sẽ dính chút màu chì, cũng thèm để ý: “Trắng, xám, đen, ba mặt , dựa theo đó quan sát, vì khác hơn sách hướng dẫn nhiều? Có nghĩ qua ?”
Sắc mặt của Trần Ngộ lạnh nhạt: “Nghĩ .”
Giang Tuy chút nể tình: “ mà nghĩ .”
Trần Ngộ phủ nhận.
“ sẽ cho lý do là tại .”
Giọng mũi của Giang Tùy mang theo tiếng khẽ: “Bởi vì bức vẽ của thống nhất.”
Ánh mắt của Trần Ngộ theo ngón tay , cũng tiến hành sửa chữa và thu nạp âm thanh bay tai .
Giang Tùy đột ngột : “Ngồi xích đây.”
Trần Ngộ phối hợp: “ lãng tai, thấy .”
Giang Tùy lặp nữa và còn nhấn mạnh: “Lại đây.”
Sắc mặt Trần Ngộ lạnh lùng.
Giang Tùy cô gái, khỏi cảm thấy thật thú vị, khóe miệng còn dính chút da bánh tart trứng, như thì thể hù dọa ai. Anh chút để ý mà khẽ: “ đếm đến ba, nếu thì dừng tại đây.”
“Trẻ con.” Trần Ngộ nghiến răng hai chữ, cũng nhích ghế gần.
Giang Tùy thoáng qua cô gái, tiếp tục : “Cho dù là vật thể nào, mỗi một mặt đều liên hệ với , dựa theo đường nét đưa đẩy và đổi, chúng đều một tồn tại độc lập, sự chuyển đổi giữa nhạt và đậm tự nhiên, trong đầu khái niệm .”
“Chỗ .” Đầu ngón tay của chỉ về một chỗ: “Đường nét giao giữa sáng và tối đậm nhất, dựa theo nó thể hiện phản ứng bóng đổ dễ dàng vẽ cứng thô.”
“Tựa như vẽ, cứng thô đến thể cứu nữa.”
Trần Ngộ: “……”
Giang Tùy trả bản vẽ về giá vẽ: “Với trình độ mới học của thì chắc chắn sẽ vẽ cứng thô, bình tĩnh chút.”
Trần Ngộ lộ vẻ thẫn thờ: “Cảm ơn an ủi.”
“Khách sáo .” Giang Tùy : “Còn gì hỏi nữa.”
Trần Ngộ vặn mở bình giữ nhiệt, uống hai ngụm nước đậy nắp : “ các bước cụ thể của một bức vẽ.”
Giang Tùy nhíu chân mày: “Trong sách hướng dẫn nhiều.”
Trần Ngộ bổ sung: “Bức vẽ của .”
Giang Tùy dù bận nhưng vẫn ung dung mà đưa mắt cô một cái, giọng trầm thấp xuống, gằn từng chữ một: “Mơ .”
Trần Ngộ im lặng.
Giang Tuy nhắm hờ mắt, ánh mắt như như mà liếc qua Bé Tóc Vàng, thầm nghĩ, thêm hai câu , ông đây sẽ miễn cưỡng mà đồng ý với .
Kết quả là, đừng là hai câu, ngay cả một chữ cũng .
Giang Tùy cảm thấy n.g.ự.c đang nén một chùm lửa giận, thiêu đốt đến bên cạnh, chỉ lung tung len lỏi trong cơ thể , nên trò trống gì, trưng vẻ mặt c.h.ế.t chóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-24.html.]
“Được , , ông đây vẽ cho xem.”
–
Trần Ngộ đột ngột đầu .
Giang Tùy cũng cô, lấy khăn giấy phun bã kẹo cao su, tay vươn : “Bút, 2B.”
Trần Ngộ mở thùng dụng cụ bên chân , lấy một cây bút chì 2B chuốc sẵn sử dụng , nhẹ nhàng đặt lên bàn tay khớp xương ngón tay đều đặn rõ ràng của trai, kèm theo là một cục gôm tẩy màu xanh đậm.
Giang Tùy xoay bút chì hai , đôi chỗ giống chó gặm, gọt cũng . Anh chỉ bản vẽ trống bên cạnh: “Trải giấy vẽ lên .”
Trần Ngộ nhanh chóng trải .
“Bước đầu tiên là vẽ kết cấu, bình thường đều dùng bút 2B, ngòi bút cứng, đường nét tương đối gọn gàng……”
Giang Tùy vẽ nhanh, ngòi bút cọ xát soàn soạt giấy vẽ, tiếng vang dứt khoát trôi chảy.
Trần Ngộ vẽ cái…… bánh tart trứng.
Chân mày cô nhíu : “Cậu vẽ bóng thì dùng 6B .”
Giang Tùy chút do dự mà tiết lộ thói quen của với cô: “Tô một lớp 4B dùng 6B, chỗ giao giữa sáng và tối cũng như .”
Trần Ngộ trầm ngâm lẩm bẩm: “Vậy .”
Bút chì trong tay Giang Tùy đột ngột dừng , quá để ý đến cô ?
Ngay đó tiếp tục vẽ từng đường.
Bánh tart trứng vẽ xong, Giang Tùy cũng giải thích đến miệng khô lưỡi đắng, đầu chút choáng, ngủ. Anh rửa tay tìm một chỗ nào đó nghỉ ngơi một chút. Trong lúc vô tình lướt qua cái gì đó, lúc mới nhớ để sót một chuyện.
“Cái quệt?” Giang Tùy dùng bút chì chỉ bóng đổ bức vẽ của cô, rõ còn cố hỏi, giọng điệu vẻ vô cùng ghét bỏ.
Trần Ngộ ăn ngay thật: “Là Vu Miêu ở phòng vẽ hai, lúc thấy ?”
Giang Tùy trợn mắt dối: “Không thấy.”
Trần Ngộ thêm gì nữa.
Giang Tùy : “Tranh của cứ thế tùy tiện để vớ vẩn sửa ?”
Trần Ngộ: “???”
Giang Tùy hận rèn sắt thành thép nhíu chặt mày: “Đối với họa sĩ mà , mỗi bức tranh đều là đứa con của .”
Trần Ngộ bình tĩnh : “ vẫn thành họa sĩ.”
Trên thái dương của Giang Tùy giật nhẹ: “Cậu ý thức , hiểu ?”
Trần Ngộ thấy mệt mỏi, .
Có lẽ Giang Tùy cũng vẻ ngốc nghếch của cho tức giận, tay chống lên chân, hơn nửa bàn tay che gương mặt, một lúc lâu vẫn gì.
Áp suất xung quanh hạ xuống thấp, từ đầu đến chân tỏa vài phần tối tăm.
Trần Ngộ lên thì một chân duỗi tới, móc lấy giá vẽ của cô, mặt đất phát âm thanh chói tai.
Giang Tùy xóa bóng đổ .
Sắc mặt của Trần Ngộ lập tức đổi, đang gì đó thì trai một câu: “bóng đổ cũng thoáng khí.”
Ánh mắt cô hiện lên ánh sáng, lập tức mím môi.
Giang Tùy ném cục gôm lên đùi cô, vẽ bóng đổ cho cô, giọng điệu nhàn nhã : “Tranh cũng giống với , cũng cần thở.”
Trần Ngộ kết hợp với những đường vẽ của , lý giải những lời .
Giang Tùy vẽ mấy đường thì vẽ xong, ném bút chì cho cô: “Sau đừng tùy tiện để khác sửa tranh của nữa.”