KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 45
Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:12:18
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tam Tư Và Trương Kim Nguyên sống trong cùng một con hẻm, cùng trò chuyện với dọc đường về.
“Này Kim Nguyên, bây giờ khẳng định học nhiều đến ngốc luôn , nhận rằng khi đến gần Trần Ngộ thì sắc mặt Tùy thối đến mức nào ?”
“Vợ bạn thì động .” Trương Kim Nguyên l.i.ế.m răng khểnh nhỏ:
“Anh theo đuổi thì chắc chắn sẽ tranh giành với .”
Tạ Tam Tư trợn tròn mắt, tranh giành? Cậu cho rằng Tùy là c.h.ế.t ?
“Anh Tuỳ lớn thế mà bình thường đều để ý đến những cô gái xung quanh, đây là đầu tiên mù, thể trúng một , ngày nào cũng chằm chằm, vô cùng mới mẻ, cũng cho thời gian để thích ứng chứ?”
Giây Trương Kim Nguyên còn tỏ ý hiểu mà giây thở dài lo lắng: “Cậu đang lo lắng điều gì ? Điều lo là, để Tùy theo đuổi, lề mề, cuối cùng khác hớt tay .”
“Thế thì nó xong đời luôn, hiểu .”
Tạ Tam Tư nhíu nhíu mày: “Không đến mức đấy, con trai trong phòng vẽ cũng chỉ nhiêu đó, Tùy của chúng một một ngựa , còn những khác, trong đó , đều là binh tôm tướng tép, thể tạo sóng gió gì lớn.”
Trương Kim Nguyên hề yên tâm: “Bên ngoài phòng vẽ thì ?”
Tạ Tam Tư định cũng đến mức đấy, lời đến bên miệng thì nhớ chuyện Trần Ngộ điều tra phòng vẽ cách đây lâu.
Đủ loại biểu hiện thật sự giống như Trần Ngộ thích khiến cô tóm chứng cứ.
Dù thì chắc chắn chuyện gì đó xảy với cô , là thứ gì đó bất thường.
Tim Tạ Tam Tư đập thình thịch.
Trần Ngộ bao giờ xin nghỉ phép, mỗi ngày đều tới phòng vẽ, khả năng gặp gỡ khác trong xã hội là cực kỳ thấp.
Xét về tình hình thực tế thì nhiều khả năng là trong trường.
“Cô học ở THPT 3, chỉ cách trường chúng hai con phố.” Tạ Tam Tư : “Kim Nguyên, thời gian thì ngóng xem.”
Trương Kim Nguyên bấm chuông rẽ khúc cua: “Ra THPT 3 cần mặc đồng phục, lấy đồng phục hả?”
Tạ Tam Tư chân thành : “Học sinh giỏi, rõ thực lực của chính , đừng khiêm tốn thế.”
Trương Kim Nguyên: “……”
–
Kết quả ngóng là kết quả gì.
Trương Kim Nguyên rằng Trần Ngộ là hot girl của THPT 3, tất cả các nam sinh dám theo đuổi cô đều thể kể tên, là những nhân vật ảnh hưởng nhất mỗi lớp.”
chẳng ai trong đó thành công cả, đừng bạn trai cũ, ngay cả đối tượng mập mờ, thậm chí bạn khác giới cũng chẳng .
Đánh giá về Trần Ngộ ở trường là cực kỳ khó theo đuổi, là kiểu lạnh lùng mang nét thần thánh nhiễm khói lửa nhân gian, gì cũng đều lay chuyển , cơ bản là thể.
Cho nên tóm là, kết quả là kết quả nhất.
Suy đoán của Tạ Tam Tư đúng thì lo lắng khác, cầm bát cơm trong tay xổm cửa nhà Trương Kim Nguyên: “Kim Nguyên, xem Trần Ngộ khó theo đuổi đến thế, Tùy sẽ vất vả ?”
Trương Kim Nguyên xổm cạnh , cùng mặt về phía con hẻm, suy nghĩ một lúc gắp một miếng thức ăn nóng cho miệng.
“Khó lắm.”
“Có cái gì khó chứ.” Tạ Tam Tư đồng tình với câu : “ âm thầm quan sát , đôi khi Trần Ngộ Tùy chăm chú, trong mắt là sự sùng bái, hỏi Tùy vẽ tranh lúc nào, chỉ là chính cô nhận mà thôi, giữa bọn họ chắc chắn gì đó.”
Trương Kim Nguyên gắp đùi gà lên, gặm đến miệng đầy dầu: “Khó ý là, nếu chỉ về phương diện hội họa, khi cô gặp vẽ giỏi hơn Tùy thì chẳng mục tiêu của cô sẽ lập tức đổi ?”
Tạ Tam Tư mắc nghẹn , vắt óc mãi mới một câu: “Anh Tùy của chúng còn khuôn mặt!”
Trương Kim Nguyên nhổ xương gà, vỗ vỗ vai em: “ , cố hết sức .”
Tạ Tam Tư: “…….”
“Chuyện tình yêu là đề bài toán học, công thức nào để áp dụng cả, cứ Tùy ” Trương Kim Nguyên toe toét : “Xem khi nào thì giai đoạn mẩy của qua , khi nào thì ngưng màu, đến lúc đó…….”
Còn kịp xong thì gọi bếp bới cơm.
Tạ Tam Tư suy nghĩ, đến lúc đó thì kỳ tập huấn kết thúc .
–
Không chỉ Tùy, chuyện của Kim Nguyên và của Nhất Phàm cũng khiến Tạ Tam Tư lo lắng thôi.
Kiếp của hẳn là một bà già.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-45.html.]
Tạ Tam Tư lo lắng, cảm thấy trong hai đó, một hình như còn thông suốt, còn thì miệng quá cứng, thật gì nữa.
Không ngờ chỉ vài ngày , ngày sinh nhật của bạn nhỏ Giang Thu Thu thì Trần Ngộ cũng đến.
Tạ Tam Tư Giang Thu Thu cách nào mà lôi kéo tới đây, phản ứng của Tùy thì hình như cũng gì.
Cậu khó mà tin , bạn nhỏ là lặng lẽ chuyện lớn.
Không khí vi diệu khó tả.
Giang Tùy lạnh lùng liếc em gái .
Giang Thu Thu phồng má, thế, em mời bạn nhất của đến mừng sinh nhật cùng em thì gì sai ?
Giang Tuỳ gọi Trần Ngộ, hất cằm về phía ao sen cách đó xa: “Qua bên đó vài câu .”
Còn kịp gì thì tay cô nắm lấy, cứng rắn kéo về phía đó.
Trần Ngộ vùng thoát khỏi tay Giang Tùy.
“Cậu hăng hái thế?” Giang Tùy cố kiềm chế cảm xúc: “Lúc nãy ở phòng vẽ, nộp tranh về sớm, hỏi định gì ?”
Trần Ngộ lá sen lớn trong ao: “ đồng ý với em gái .”
Giang Tùy nheo mắt : “Chiều con bé đến ?”
Vậy tại đối xử với trai cô bé như c.h.ế.t ? Giang Tùy nén cảm giác chua xót trong lòng.
Trần Ngộ đưa đáp án, bản cũng bất lực: “Em gái ngoan, cũng hết cách với cô bé.”
Giang Tùy: “……”
“Ngoan con khỉ, con nhóc đó đầy một bụng toan tính, con bé ……”
Cô gái đầu .
Giang Tùy mắt cô, hiểu thật mà dối:
“Muốn bạn của con bé.”
Trần Ngộ nhướng mày: “Thật ?”
Giang Tùy cảm thấy áy náy, vô thức tránh ánh mắt của cô, trong ao:
“Đệch, hoa sen ? Tại là lá ?”
Trần Ngộ như một tên ngốc: “Đã là tháng nào .”
Giang Tùy mắc nghẹn, thái dương chút đau, ấn ấn: “Cầm Viên cách phòng vẽ xa, đến bằng cách nào ? Đi xe đạp là taxi?”
Trần Ngộ lên lan can đá: “Xe buýt.”
Giang Tùy bỗng nhiên hạ giọng: “Bao nhiêu trạm?”
Trần Ngộ rõ: “Không đếm.”
Giang Tùy tính toán xem tài xế trong nhà lái xe đường mất bao lâu, mất hai mươi phút, sắc mặt liền tái mét, tức giận : “Cậu ngốc , với một tiếng, chẳng là thể cùng đến ?”
Giây tiếp theo hỏi một câu thể hiểu nổi, giọng bực dọc: “Mẹ kiếp, xe buýt đông ?”
Trần Ngộ thái độ của cho khó hiểu: “Hả?”
Sắc mặt Giang Tùy đổi liên tục, cơn giận trở nên lớn: “Hả cái gì mà hả? Cậu đụng chạm ?”
Vừa liếc để kiểm tra.
Trần Ngộ dậy rời .
Giang Tùy theo : “Trên xe buýt đa đều là biến thái, con gái khi ngoài mắt , hiểu ?”
Trần Ngộ đột nhiên dừng bước, .
Giang Tùy cấp tốc phanh , vô thức lùi một bước khi thấy khuôn mặt lạnh của cô.
Trần Ngộ tiếp tục bước .
Giang Tùy tiếp tục theo phía cô, luyên thuyên ngừng.
“Từ giờ ít xe buýt thôi, thể thì , gần thì xe đạp, xa thì với một tiếng, miễn cưỡng chịu khổ bảo tài xe đưa …”