KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:12:21
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vết bỏng của Giang Tùy xử lý kịp thời nên chỉ đỏ chứ xuất hiện vết phồng rộp, nhưng tâm trạng của thì .

Chiên củ sen nhồi thịt xong thì tàn tật .

Trần Ngộ gắp một miếng củ sen trong mẻ đầu tiên lên cắn thử.

Giang Tùy híp mắt, tầm mắt rơi cô gái: “Thế nào?”

Trần Ngộ nhai nhai nuốt xuống: “Không tệ.”

Tâm trạng Giang Tùy khá lên đôi chút: “Tối đa một trăm điểm thì món củ sen của bao nhiêu điểm?”

“Nhất định đánh giá chính xác như ?” Trần Ngộ : “Hà cớ gì.”

Khuôn mặt Giang Tùy chút co giật.

Đôi khi cô gái thể siết c.h.ế.t khác chỉ bằng lời .

Lúc Trần Ngộ ăn xong miếng củ sen nhồi thịt thì Giang Tùy ngủ .

“……”

Mệt đến thế ? Chiên củ sen là công việc tốn sức ?

Trần Ngộ buông đũa tới, cúi mắt trai ghế, phát hiện mi mắt còn quầng thâm xanh đen.

“Bạn Tiểu Trần.”

Chẳng trai tỉnh dậy từ bao giờ, mắt còn mở nhưng giọng trầm khàn phát từ cổ họng, thấp giọng trêu đùa: “Bố với rằng thể tùy tiện chằm chằm một trai ?”

Trần Ngộ để ý đến câu : “Mấy giờ ?”

Giang Tùy nhắm mắt : “Tự xem .”

Nói xong câu đó im lặng ba đến năm giây, đó một mùi hương hoa cỏ nhẹ nhàng thoang thoảng phả mặt, thật dễ chịu và thơm mát.

Giang Tùy chớp chớp mi, đập mắt là cần cổ trắng như tuyết của cô.

Cô cúi xuống gần hai tay đang đặt bụng, xem đồng hồ cổ tay , mái tóc dài ngang vai buông xuống, vai lưng nhỏ gầy tinh tế.

Tay áo xắn lên đến khuỷu tay, cổ tay hướng lên theo lực đạo.

Giang Tùy ngắm khuôn mặt lành lạnh gần trong tầm tay, yết hầu khó khăn trượt lên trượt xuống như rỉ sét, khô khan: “Cậu……”

Trần Ngộ nhướng mày.

Giang Tùy sửng sốt một lát, sắc mặt đổi, đưa tay nắm lấy một nắm tóc lơ lửng của cô : “Cậu thật sự nhuộm tóc ?”

Trần Ngộ cố gắng kéo tóc nhưng : “Buông tay.”

“Giận gì chứ, thấy ai tóc vàng bẩm sinh cả.” Giang Tùy ngây thơ .

Ngoài phòng bếp, ba lớn một nhỏ đang chen lấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-47.html.]

“Đệch, gì đấy gì đấy?”

“Tóc thì gì thú vị chứ, chơi thì cứ chơi …….”

“Đừng cợt nhã, Thu Thu còn ở đây đấy.”

“Không , cần để ý đến em.”

“……”

“Lên ! Lên ! Đệch, Tùy vẫn lên? Thiệt tình, đang nghĩ cái ?”

“Lên lên lên!.”

“Hôn cô ! Nhanh hôn cô !”

“…….”

Chỉ dựa dáng vẻ kích động như thế , nếu thì sẽ tưởng là họ đang xem một trận bóng.

Mấy chỉ hận rèn sắt thành thép, ngoại trừ đứa nhỏ thì ba còn đều nóng lòng tự xông lên.

Tạ Tam Tư nghĩ đến một chuyện: “Kim Nguyên, Phong Thuận, các xem Trần Ngộ và hotgirl Liễu Vân ở trường chúng ai hơn?”

Trương Kim Nguyên: “ nhớ một bài diễn đàn, là bỏ phiếu cho hotgirl của các trường cấp ba, thì phiếu của Trần Ngộ cao bằng cô .”

Tạ Tam Tư: “Dựa cái gì chứ?”

Vương Nhất Phàm: “Dựa mềm mại dễ thương.”

Tạ Tam Tư: “Trần Ngộ cũng mềm mại cũng dễ thương mà.”

Trương Kim Nguyên và Vương Nhất Phàm đều , đùa đấy ?

Tạ Tam Tư nghĩ đến dáng vẻ chút cảm xúc nào của Trần Ngộ thì cũng câu nào nữa.

Bạn nhỏ Giang Thu Thu ý kiến phản đối, bênh vực của .

“Các thật nhàm chán, mây với sương gì chứ, trai em thích chẳng chính là nhất nhất .”

Một giọng vang lên từ phòng bếp: “Mấy ở đây ?”

Ba lớn một nhỏ đang ở cửa lập tức tách , bất động, tầm mắt đảo quanh.

“À, Tùy, bọn em đến hỏi khi nào thì ăn cơm, còn sớm nữa.”

“Phải đó, là hỏi về bữa ăn.”

“Anh, em đói sắp c.h.ế.t .”

đúng đúng, bọn em đều đói……”

Tạ Tam Tư ợ lên một tiếng rõ to.

“…….”

Loading...