KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 71

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:23:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chai rượu vang đỏ giá hàng trăm ngàn nhân dân tệ trang trí bàn cơm của các trai đang đùa ầm ĩ, bên trong còn giọt rượu nào.

Tạ Tam Tư cảm thấy chai rượu nên mang về nhà đặt bàn trong phòng khách, chẳng vì lý do gì khác ngoài để khoe khoang.

Trương Kim Nguyên thích trồng hoa và trong nhà đang thiếu một chiếc bình.

Thực cũng chỉ là để khoe khoang mà thôi.

Hai họ thẳng mắt cùng nhất trí quyết định, quân tử động khẩu động thủ, cũng chỉ là một chai rượu thôi mà, chuyện nhỏ cứ từ từ .

Trên khuôn mặt trẻ con của Tạ Tam Tư mang ý : “Anh trai thì nhường em.”

Răng nanh của Trương Kim Nguyên lấp ló: “Em trai thì ngoan ngoãn.”

Tạ Tam Tư bình tĩnh đáp : “Làm trai thì dáng vẻ của trai chứ.”

Trương Kim Nguyên từ tốn tiếp đòn: “Làm em trai thì tôn trọng chứ.”

Tạ Tam Tư ném que tăm thùng rác, tức giận hô to: “Nguyên cục cưng .”

Trương Kim Nguyên đang bắt chéo cũng thả hai chân , còn hô to hơn : “Tư Tư .”

“…………”

Hai đối mắt , khí xung quanh lập tức như nổi lên từng hồi trống trận, chiến mã và giáp bạc, cát bụi mịt mù.

Một giây , cả hai hẹn mà cùng lao về phía chai rượu, tay chân đồng thời di chuyển.

Biến quân tử .

Giang Tùy lười thèm quan tâm đến hai tên ngốc , đang cô gái bên cạnh .

Cô đang ngược, hai tay khoanh đặt lưng ghế, chiếc cằm thon gầy trắng trẻo đặt lên đó, trông giống lúc bình thường.

Mềm mềm như chú mèo con đang trong ổ.

Giang Tùy cũng học theo cách của cô, nghiêng đầu : “Đang nghĩ gì ?”

“Không nghĩ gì cả.” Trần Ngộ cụp mắt: “ ăn nhiều nên lười động đậy.”

Giang Tùy: “…”

Nghĩ thì, bữa ăn hôm nay cô gái ăn ngon miệng.

Sau khi ăn no, con đều thấy uể oải, gai góc cũng đều biến mất.

Bây giờ cũng thế.

Cổ họng Giang Tùy bật tiếng trầm thấp: “Cậu thích đồ ăn ở đây ?”

Trần Ngộ gật gật đầu: “Ừ, ngon.”

Giang Tùy chằm chằm đường nét xinh từ mũi đến cằm của cô, buột miệng : “Nhà cũng nhà hàng.”

Trần Ngộ nghi hoặc đầu.

Giang Tùy cô: “Gia đình Nhất Phàm trong lĩnh vực cung cấp dịch vụ ẩm thực, gia đình cũng tham gia khá nhiều lĩnh vực.”

Trần Ngộ chớp mắt, cho nên?

Giọng Giang Tùy xen lẫn sự dẫn dắt từng bước: “Ý là, lúc nào đó sẽ đưa nếm thử đồ ăn ở nhà hàng của gia đình , đầu bếp còn giỏi hơn.”

Trần Ngộ , gì nữa.

Giang Tùy thể thu hút sự chú ý của cô nên phần bực bội, với tay lấy bật lửa và hộp thuốc mà Vương Nhất Phàm để bàn.

Anh lắc lắc hộp thuốc lá, mỉm : “Không tin thì thôi.”

Trần Ngộ vẫn gì, cô đang nghĩ xem tại đồng ý tới ăn bữa cơm .

Cũng ở nhà cơm ăn.

Rốt cuộc là lúc đó xảy chuyện gì? Giang Tùy dùng cách gì để thuyết phục cô.

Lúc tâm trạng thế nào?

Trần Ngộ thể nhớ , cô chôn mặt khuỷu tay, đầu càng lúc càng nóng lên, bên trong như một nồi bột nhão nấu chín.

là ăn no quá .

Sợi tóc rơi đầu vai cô kéo nhẹ, suy nghĩ của Trần Ngộ lập tức kéo về.

Giang Tùy thấy cô gái sang, giữ chặt lọn tóc buông :

“Chuyện , nghĩ thế nào?”

Anh hỏi một đằng nhưng Trần Ngộ trả lời một nẻo: “Cậu hút thuốc.”

Giang Tùy giơ điếu thuốc đang tỏa làn khói mờ mờ: “Lại cái gì? Một tuần mới hút một điếu.”

“Hôi lắm.” Trần Ngộ buông cánh tay xuống hất bàn tay đang giữ tóc .

“Được , hút nữa.” Giang Tùy bỏ điếu thuốc xuống: “Cậu thật khó tính.”

Trần Ngộ khẽ liếc : “Cậu cái gì?”

Giang Tùy nhăn mặt, xong , ông đây loại cảm giác khủng hoảng khi sắp quỳ bàn phím, nhanh tay chỉ về một phía: “Cậu ăn bánh pudding ?”

Trần Ngộ liếc một cái: “Ăn nữa thì sẽ nôn mất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-71.html.]

Giang Tùy tức giận: “Cậu cũng từng ăn đồ ngon mà.”

Vẻ mặt Trần Ngộ biểu cảm gì: “ .”

Giang Tùy tặc lưỡi: “Bé đáng thương.”

Trần Ngộ lãnh đạm đáp : “Cũng .”

Giang Tùy cảm thấy mặc dù cô biểu cảm gì, nhưng càng càng thấy thật con nó đáng yêu, dùng giày thể thao chạm giày cô: “Sau theo đây , đây sẽ đưa ăn uống no say.”

Cô gái nghiêng mặt sang .

Nhìn từ góc độ , đôi mắt của cô trở nên trong trẻo sắc bén, giống như dòng suối trong vắt, thể phản chiếu rõ ràng đang cô.

Giang Tùy lặng lẽ tránh khỏi tầm mắt cô, xoay chiếc bật lửa trong tay dùng ngón cái bật nó lên. Ngọn lửa nhỏ bùng lên mắt , tần suất tim đập nhanh khiến cau mày, vài giây mới thấy cô : “Lời thoại cũ rích .”

“…”

Ngay lúc Giang Tùy sắp bùng nổ thì bỗng thấy tiếng khẽ.

Anh nhướn mi, cô gái mắt đang mỉm , khóe mắt đuôi mày đều trở nên sống động.

Như tranh đen trắng tô thêm màu sắc, khoảnh khắc lúc bỗng bừng sáng.

Giang Tùy siết chặt chiếc bật lửa, , cũ rích thì cũ rích, nàng tiên nhỏ.

Một lát , Trần Ngộ dậy nhà vệ sinh, lúc qua chỗ mấy Tạ Tam Tư cô còn thản nhiên qua chai rượu rỗng.

“Hai tên ngốc ở hướng một giờ.”

Giang Tùy tựa lên lưng ghế ngáp dài, mí mắt vì buồn ngủ mà rũ xuống, ngón

tay cong cong gõ lên mặt bàn: “Đưa cái chai.”

Tạ Tam Tư và Trương Kim Nguyên tạm ngừng động tác chơi đùa, bối rối .

Tình huống gì đây? Là ảo giác ?

Tùy của bọn họ đang giục: “Nhanh lên, cái chai.”

Không ảo giác, là sự thật.

Vẻ mặt Tạ Tam Tư thể tin , Trương Kim Nguyên cũng chép biểu cảm của .

Hoàn cảnh gia đình của bốn bọn họ sắp xếp thế :

Anh Tùy lớn hơn Vương Nhất Phàm lớp hơn Trương Kim Nguyên lớn hơn Tạ Tam Tư.

Chai rượu của nhà Vương Nhất Phàm là hàng quý hiếm, đối với hai bọn họ đều là cái giá trời, chỉ uống một ngụm cũng sẽ khiến vị của tiền tràn đầy khoang miệng, cả đời khó quên.

đến lượt Anh Tùy thì chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Chai rượu cũng chỉ là thứ bỏ .

Bây giờ Anh Tùy đang ? Phòng vẽ tranh thiếu đạo cụ ?

đó cũng chuyện mà cần quan tâm.

Trương Kim Nguyên là học giỏi nhất và là một chuyên gia giải quyết vấn đề, nhưng ngoài chuyện học tập thì thường xuyên rớt mạng, suy nghĩ nhanh nhạy như Tạ Tam Tư.

Trước khi suy nghĩ vấn đề thì Tạ Tam Tư đưa kết luận, nháy mắt mờ ám: “Anh Tùy, Tần Ngộ hả?”

Giang Tùy vớ lấy quả quýt nhỏ ném tới: “Phí lời.”

Tạ Tam Tư bắt quả quýt bay tới: “Đừng giận mà Anh Tùy, còn .”

“Cô thích ?” Trương Kim Nguyên đặt chai rượu lên mặt bàn

mặt Anh Tùy: “Em thấy.”

Giang Tùy quan sát chai rượu, là loại bình thường, cũng cảm thấy gì đặc biệt, mẫu tĩnh vật thì còn .

“Con gái da mặt mỏng, ngại ngùng, thích cũng sẽ thẳng .”

Tạ Tam Tư và Trương Kim Nguyên cứ , , biểu cảm vô cùng phức tạp.

Những cô gái khác thì đúng, nhưng cô gái nhà Tùy thì… thật sự .

Là kiểu thành thật hiếm hoi.

“Trần Ngộ thẳng .”

Ta Tam Tư gãi gãi đầu, im lặng suy nghĩ : “Vậy thì chắc là thích .”

Trương Kim Nguyên tỏ vẻ đồng tình.

“Nói thì đương nhiên là .” Khuôn mặt Giang Tùy thản nhiên: “ ánh mắt của cô .”

Khi Tạ Tam Tư và Trương Kim Nguyên thì mặt lập tức đầy chữ “Đệch”.

“Vậy thì , cùng lắm chỉ là tò mò thôi.”

Giang Tùy nhíu mày: “Vậy còn đủ ?”

Tạ Tam Tư: “…”

Trương Kim Nguyên: “…”

Đệch, đệch, đệch, cưng chiều đến thế cơ ?

Anh em như thể tay chân, phụ nữ như quần áo trong truyền thuyết ? Nói nhảm ?

Loading...