KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 96

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:34:22
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Tết là một phần thể thiếu đêm giao thừa, mức độ trang trọng chỉ bữa cơm tất niên.

Nhà Trần Ngộ ăn cơm tất niên sớm, tới 6 giờ mời cơm tổ tiên, đốt tiền giấy, tạ lễ ăn cơm.

Xong xuôi thì hai vợ chồng già bắt đầu gọi điện thoại và điện thoại.

Trần Ngộ lên tầng mà trong phòng khách ăn hạt dưa, đợi chương trình trực tiếp đêm giao thừa, đợi điện thoại nghỉ ngơi.

Hơn 7 giờ, điện thoại vẫn còn nóng.

Mẹ Trần chuyển cái ghế đẩu tới cạnh tủ, nghiêng tường tìm điểm tựa ha hả tám chuyện với hội chị em.

Từ giá nhà đến chuyện thi nghiệp của con cái, đó về vấn đề giá nhà.

Chỉ thiếu chút nữa là thể soạn thành tài liệu giảng dạy , Trần Ngộ nhiều đến mức gần như thể thuộc lòng. Cô nhổ vỏ hạt dưa trong miệng , mở hộp đựng bánh kẹo bàn lấy một gói kẹo đậu phộng ăn.

Bố Trần chúc tết về, ông vỗ vỗ bông tuyết dính , nhận tâm tư của con gái: “A Ngộ, con cần dùng điện thoại ?”

Trần Ngộ cắn viên kẹo đậu phộng giòn rụm: “Vâng.”

Bố Trần vẻ thuận miệng hỏi: “Gọi chúc tết Tiểu Giang ?”

“Không .” Trần Ngộ : “Con gọi cho Tiểu Kha.”

Bố Trần hỏi: “Vậy gọi cho tiểu Giang ?”

Trần Ngộ: “…”

“Có mà, bạn học con đều sẽ lượt gọi chúc tết.”

Bố Trần điểm dừng nên chỉ : “Nhóc con, đợi con thi xong bố sẽ mua điện thoại cho con, tết năm thể gửi tin nhắn chúc mừng năm mới .”

“Con xem, đây đều là lời chúc mừng bố nhận , đủ loại đủ kiểu.”

Bố Trần đưa cái điện thoại Nokia trong tay , ấn mở phần tin nhắn nhận tối nay: “Là kiểu như , .”

Trần Ngộ liếc qua, lít nha lít nhít một đống lớn: “Gửi đồng loạt đó ạ.”

“Có mẫu sẵn, bách khoa thư tin nhắn chúc tết.”

“Thật ?” Bố Trần khịt mũi: “Bố còn tưởng là tự .”

“Cũng ạ.”

Trần Ngộ lấy điện thoại di động , tìm cho bố một cái: “Cái , còn cái , đều là tự .”

Bố Trần xem lượt từng cái mới phát hiện bao nhiêu, chỉ năm gà đại cát, sức khoẻ dồi dào, cả nhà vui vẻ các thứ. Ông cũng gửi nhưng thấy , thấy đơn giản.

“Con cho bố một cái , để bố gửi cho lãnh đạo trong xưởng.”

Trần Ngộ nhận công việc : “Bố sửa tin nhắn bố nhận một chút gửi qua là mà.”

“Không .” Bố Trần chính đáng: “Như thế thì thành ý.”

“Viết cho lãnh đạo xong thì thêm một tin chúc bạn bè nữa, nội dung giống .”

Trần Ngộ: “……”

Bạn Tiểu Trần, sinh viên khối Tự Nhiên, khả năng thơ văn khó mà miêu tả thành lời, khó cho cô quá.

Sau khi Trần Ngộ xong hai tin nhắn thì mệt trong lòng.

Bố cô yêu cầu thật nhiều, dùng từ , đổi, thành ngữ , đổi.

Nội dung thì nhưng chữ quá ít, dài chút mới , đổi.

………………

Mệt não quá .

Điện thoại vang lên, Trần Ngộ bất động yên ghế nhưng thì ngơ ngác.

“A Ngộ, con nhận điện thoại !”

Mẹ Trần vọng từ cửa , hô lớn tiếp tục tám chuyện.

Khi Trần Ngộ tỉnh táo , cô mới tới dãy điện thoại bàn, ngáp nhấc điện thoại lên. Cô cầm ống lên alo lập tức thấy giọng vui sướng của trẻ con.

“Chị ơi, là em, Thu Thu đây, chúc chị năm mới vui vẻ.”

Trần Ngộ cong môi: “Năm mới vui vẻ.”

Giang Thu Thu thật sự vui vẻ: “Chị ăn cơm tất niên ?”

Trần Ngộ giảm âm lượng ti vi: “Chị ăn .”

“Em cũng ăn , trai em cũng ăn .”

Giang Thu Thu thêm nhiều chút, nửa tiếng một tiếng cũng , dù cô bé cũng thích xem chương trình giao thừa. , trai cô bé tới lui ngoài hành lang mấy , đáng sợ lắm.

Cho nên Giang Thu Thu chỉ một chút, đó về chủ đề chính: “Chị, em cho chị điện thoại của trai.”

Trần Ngộ kinh ngạc: “Cậu mua điện thoại di động ?”

Giang Thu Thu lẩm bẩm, vẫn luôn mà, chỉ là dùng thôi.

“Vâng, mua .” Giang Thu Thu : “Anh trai nạp một năm tiền phí .”

Trần Ngộ ngỡ ngàng: “Sao nạp nhiều như .”

Giang Thu Thu bật thốt lên: “Bởi vì như sẽ tặng một chiếc điện thoại.”

Nói xong khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé bỗng tái nhợt, thôi xong xong , bất ngờ trai cất công chuẩn cô bé phá hỏng .

Nếu để trai thì sẽ bổ cô bé đôi mất.

Giang Thu Thu luống cuống, cô bé yếu ớt cầu xin: “Chị ơi, chị thể xem như em .”

Trần Ngộ: “……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-96.html.]

Trần Ngộ chuyện với Giang Thu Thu xong gọi cho Lưu Kha một hồi lâu, gác ống lên điện thoại bàn thì Giang Tuỳ gọi qua.

Trần Ngộ đợi mở miệng : “Điện thoại nóng quá, cúp máy , lát nữa .”

Giang Tùy âm thanh tút tút bên tai, sắc mặt đờ đẫn, đệch, cứ mà cúp ?

ông đây thích nên thèm kiêng nể gì đúng ? Được , đợi lát nữa sẽ một trận lớn.

Mẹ nó, giận .

Giang Tùy hậm hực bàn sách, trời tối thì tín hiệu điện thoại di động ngày càng kém, còn đường dây của cô gái bên thì liên tục bận rộn, bao nhiêu cần chúc tết nữa. Anh đợi cả một đêm, vất vả lắm mới gọi .

Càng nghĩ càng giận, còn thấy ấm ức, đó quăng lên giường, sấp như chú chó chấm dứt cuộc đời.

Chờ đợi một cuộc điện thoại để kéo dài tính mạng.

Giang Tùy xác định đợi hơn mười phút, nhưng ngờ khi mới đến phút thứ hai thì điện thoại đổ chuông. Anh xác nhận dãy gọi đến sai mới nhận máy: “Điện thoại hết nóng ?”

Trần Ngộ cầm ống , cảm giác lạnh lẽo, nhưng hai gò má cô nóng bừng.

Vừa mặt bố , cô mang điện thoại tới bên cửa sổ, kéo cánh cửa thủy tinh hướng về phía gió cho nguội.

Bây giờ bố cô đang giả vờ xem trực tiếp giao thừa, nhưng thực tế là đang chằm chằm cô.

Cảnh tượng đúng là một lời khó mà miêu tả hết.

Trần Ngộ từng nghĩ chính sẽ ngày chuyện như . Cô mặt ngoài cửa mà một cách tùy ý, mặc kệ cho bố quan sát.

“Lúc chuyện với Thu Thu bảo cô bé đưa điện thoại cho , tiện chúc mừng năm mới luôn.”

“Tiện?’ Giang Tùy nghiến răng: “ chỉ là thuận tiện thôi ?”

Trần Ngô đột nhiên : “Năm mới vui vẻ.”

Trong điện thoại lập tức còn âm thanh nào nữa.

Trần Ngộ áp ống tai, với tay lấy lát mứt gừng trong hộp bánh kẹo ăn, dời sự chú ý của bố để để lộ sự khác thường nào.

tim vẫn đập hỗn loạn như cũ.

Một câu chúc mừng năm mới mà xuất hiện hiện tượng thể kiểm soát , đổi thành ba chữ thì ?

Trần Ngộ màn hình tivi, ăn hết năm miếng mứt gừng thì một giọng truyền đến từ ống , từng chữ như ngậm lâu ở đầu môi, thấp mềm, như đang thì thầm : “Cậu cũng năm mới vui vẻ.”

run lên chớp mắt một cái, hé miệng : “Ừm.”

Giang Tùy ngẩn , chứ, ăn cơm tất niên uống vài ly rượu vang đỏ, chẳng lẽ say thành thế ?

Còn xuất hiện ảo giác nữa.

Nếu thì cảm thấy hôm nay cô gái đặc biệt dịu dàng.

Sau đó Giang Tùy hỏi tất niên ăn cái gì, đến nhà , xem trực tiếp giao thừa , hộp bánh kẹo những gì, luyên thuyên một lúc đề cập đến vấn đề điện thoại di động.

“À gì nhỉ, về quà năm mới.”

Trần Ngộ gì.

Giang Tùy thả điện thoại xuống, rút khăn lau lòng bàn tay đẫm mồ hôi, tặng điện thoại di động là ý kiến của Vương Nhất Phàm.

Nếu mua một cách trực tiếp, sẽ cảm thấy quá quý giá, tâm lý áp lực nên sẽ nhận.

Tặng điện thoại di động nhà mạng tặng sẽ hơn.

Ổn hơn cái gì chứ.

“Đệch.”

Giang Tùy cúi đầu thấp giọng mắng, còn bằng để tự mua. Tốt nhất là cùng kiểu dáng, treo thêm phụ kiện giống , dùng ảnh của đối phương màn hình khóa, mật khẩu mở khoá là sinh nhật của đôi bên.

Chỉ nghĩ đến thôi thấy miệng đắng lưỡi khô.

Giang Tuỳ đợi đến mức luống cuống, nắm chắc : “Này?”

Trần Ngộ nghiêng đầu bố , hai họ lập tức xem chương trình trực tiếp, hơn nữa còn trao đổi một cách gượng gạo.

“Đây là đang diễn cái gì ?”

“Quan Âm nghìn tay.”

“Nghìn tay? Có , chỉ mười mấy hai mươi cái tay thôi.”

“.…..”

Bên ngoài bắt đầu b.ắ.n pháo hoa, Trần Ngộ ngoài cửa sổ, năm 2004 sắp kết thúc , còn đến hai tiếng nữa năm 2005 sẽ đến gặp , mang đến một năm mới với nhiều điều khác biệt.

Tạm biệt cuộc sống cấp ba, hướng tới cuộc sống đại học.

Còn sự đổi khác nữa.

“Tại tặng ?” Trần Ngộ hỏi.

Nửa ngày trời Giang Tùy mới mấy từ, còn mang theo ý tùy ý:

“Cậu đáng yêu chứ .”

Trần Ngộ khẽ: “Thật ?”

Giang Tùy như bỏng, buông điện thoại , xoa xoa vành tai nóng cháy, do say mà là cô gái say , khàn giọng hỏi: “Cậu uống rượu ?”

Trần Ngộ “Ừm” một tiếng: “Một ít bia.”

Phần rung động trong lòng Giang Tùy đè xuống hơn phân nửa một cách bất đắc dĩ, ăn tết mà uống bia gì chứ, nhân lúc đầu óc cô gái đang tỉnh táo thật nhanh: “Chuyện điện thoại xong , mùng Ba sẽ mang đến, bên trong sim, cũng nạp tiền .”

Trần Ngộ còn lên tiếng thấy thêm: “Vỏ điện thoại màu đen, viền bạc, lắm, lấy bừa thôi, dùng tạm .”

“Giang Tùy.” Cô gọi tên , âm thanh nhẹ: “ quà mừng năm mới cho .”

Giang Tùy thiếu quà, chỉ thiếu bạn gái thôi. Anh l.i.ế.m môi, yết hầu khẽ chuyển động, lười nhác khẽ: “Chà, điều cũng trong dự liệu của .”

Trần Ngộ: “…….”

Loading...