"Không thể tiếp cận em bằng cách của  nhà họ Lục,  thì đổi sang một cách quen thuộc với em." Lục Minh Vũ  .
 lắc đầu, "Không cần tốn công vô ích ."
Lục Minh Vũ đột nhiên  đổi thần sắc,  chằm chằm  phía  ,  đang nghi hoặc, một giọng nam gọi : "Lục tiểu thư,  thể cho phép  mời   khiêu vũ một điệu ?"
Dù  nhiều đến , giọng  quen thuộc  vẫn khiến trái tim  theo bản năng đập loạn.
  đầu  , hỏi: "Không   ở nước ngoài  về  ?"
Thẩm Thính Lan , "Đã hứa với em sẽ  vắng mặt  những khoảnh khắc quan trọng của em,   giữ lời chứ. Hơn nữa   về, ai sẽ cùng tiểu ma nữ của  nhảy điệu nhảy đầu tiên?"
"Thì nhảy với   trai thôi."
"Ở đây ngoài  , còn    trai nào ?"
 đang định trả lời , Lục Minh Vũ bên cạnh u oán   một cái, xen : " đây."
"Anh   !" -  và Thẩm Thính Lan đồng thanh trả lời.
Thẩm Thính Lan  kéo   sàn nhảy, điệu nhảy đầu tiên của , như ý nguyện cùng . Trong ánh mắt liếc ngang,  thấy Lục Minh Châu tiến  gần  Lục khoác tay bà, nhưng  bà gạt .
Thời gian  trôi qua ba tháng, Lục Minh Châu đột nhiên nhắn tin hẹn  gặp mặt.
Địa điểm gặp mặt là ở một căn biệt thự khác mà bố Lục  Lục  bố trí cho cô , cách nhà họ Lục  đến năm trăm mét.
Căn nhà  thể thấy là  chuẩn  kỹ lưỡng, theo phong cách Âu Mỹ trang nhã, giống như lâu đài của công chúa.
"Đây vốn là món quà sinh nhật trưởng thành mà bố  chuẩn  cho , vốn định đến sinh nhật  mới tặng. Không ngờ vì cô trở về, nên  cho  ."
"Ồ."  ngáp một cái.
Thẩm Thính Lan ở nước ngoài lệch múi giờ với , để gọi điện thoại cho  ,  vẫn  thức khuya hơn bình thường, bây giờ buồn ngủ kinh khủng.
 cạn lời : "Có gì thì  nhanh ,  còn  về ngủ bù."
Cô  lạnh lùng  : "Hướng Noãn, cuộc đời , rốt cuộc vẫn là  cô cướp mất."
" cướp của cô?" Tiếng   kìm  tràn  khỏi cổ họng, kẻ vô liêm sỉ quả nhiên vẫn là vô liêm sỉ.
Lục Minh Châu tiếp tục : "Cô   gì với ? Tại  bây giờ  luôn kỳ lạ,  lúc đối xử với   , nhưng  lúc   chạm   thì   vội tránh xa !"
"Bố bình thường cũng  đến thăm  nữa, đến cũng chỉ là  cùng . Anh cả cũng  giống như  đây, luôn quan tâm , nhắn tin cho ,   chủ động nhắn thì   mới trả lời  vài câu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-phai-minh-chau-toi-la-huong-noan-thien-kim-that-tro-ve/chuong-11.html.]
"Ngay cả  hai! Ngay cả  hai cũng ! Anh  dạo  thần thần bí bí, trốn    đang  gì."
"Ồ."  qua loa đáp  một câu.
Cô  chắc là cho rằng  mù ,  thấy  Lục và Lục Minh Thành ba ngày hai bữa chạy đến đây. Còn  Lục Minh Vũ cũng sẽ mang quà đến cho cô . Chẳng qua là   sẽ mua 2 phần, còn tinh tế nhận    thích cô  nên sẽ mua 2 phần quà khác .
Lục Minh Châu thấy  kích thích  , liền đổi giọng.
"Cô nên thấy may mắn mới  chứ? Nếu  vì chuyện đó, cô   gặp  Thẩm Thính Lan.    nhà họ Thẩm sớm  chọn xong con dâu, cô cũng chỉ là món ăn chơi qua đường trong cuộc đời của Thẩm Thính Lan thôi."
"Chỉ  thôi á?"  hời hợt đáp, chế giễu: "Cô cũng giỏi tự dát vàng lên mặt  đấy,   gặp  Thẩm Thính Lan   thì liên quan gì đến cô? Ngược , tất cả những gì cô đang  vốn dĩ   của cô, ngay cả cái tên Lục Minh Châu  cũng  ."
Lời  của  chạm ngay  vùng cấm của Lục Minh Châu, cô  lập tức   chọc giận.
"Hướng Noãn,  đời   chỉ  một  cô thông minh!" Cảm xúc dâng trào, Lục Minh Châu bắt đầu gào thét.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Việc cô  tráo đổi,   do  cố ý. Là cô   phúc ở Lục gia, là cô  cam tâm mà cứ  đến phá hoại cuộc sống vốn  của chúng , là cô phá hoại cuộc đời !"
Lục Minh Châu từ nhỏ   cưng chiều, là viên ngọc quý  tay của Lục gia, ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ vỡ.
Từ nhỏ cô   tùy hứng, ỷ  sự cưng chiều mà  nũng. Chỉ cần cô   nũng một chút,  và  hai sẽ luôn tìm cách đáp ứng và tha thứ cho cô .
Cho đến một , cô    những lời đồn thổi  lưng.
Lục Minh Châu  bức ảnh chụp cả gia đình, càng so sánh, các đường nét  khuôn mặt cô  càng trở nên lạc lõng so với  nhà họ Lục.
Cô  hoảng sợ, lấy tiền chạy  nhờ   giám định.
Không ! Thật sự  !
Từ  đó, cô   còn dám tùy hứng nữa, mà luôn cố gắng lấy lòng  nhà họ Lục để xây dựng và duy trì tình cảm.
Bố  Lục khen cô  lớn  hiểu chuyện, cô  liền hỏi: "Bố     bỏ rơi con ?"
Lúc đó họ xoa đầu cô  an ủi: "Sao  nghĩ như . Châu Châu là bảo bối của ba ,  bỏ ai cũng  bỏ con."
Sau khi hỏi câu đó, bố Lục,  Lục cho rằng cô   trải qua chuyện gì đó, để cho cô  đủ cảm giác an , họ đối xử với cô  còn  hơn  đây.
Lục Minh Châu tham luyến tất cả  thứ của Lục gia, đó là gia đình mà cô   sống từ nhỏ đến lớn.
Cô  cầu nguyện, cầu cho đứa trẻ  đừng xuất hiện.
Cho đến khi Lục Minh Thành dẫn  áp giải ma cô nổi tiếng ở lớp học tệ nhất của trường, cô   thấy các đường nét  khuôn mặt của hai , hoảng sợ.
Cuối cùng  đó vẫn xuất hiện!