Ban đầu Lục Minh Châu  bỏ  năm mươi vạn, nhờ  đuổi Hướng Noãn .
Năm mươi vạn   thì thêm tiền, bất kể phương pháp gì,  đuổi   khỏi thành phố .
Lúc đó cô  nghĩ, đuổi Hướng Noãn  như      lắm .  cô  quá ghét Hướng Noãn, sợ Hướng Noãn về Lục gia sẽ tranh giành sự yêu thương của  nhà với cô , nên  đầu gặp mặt  hắt canh   cô.
Hơn nữa, cái nhà của Hướng gia tồi tàn như , cô   thèm về! Cùng lắm thì,   cô  sẽ lén lút gửi cho Hướng Noãn một khoản tiền là .
"Tại  cô cứ như con đỉa    rũ bỏ ? Tại  đuổi thế nào  nữa, hai năm , cô vẫn ở cái thành phố !"
  cô , Lục Minh Châu gào thét như , bỗng dưng  giống bố  ruột của cô  đến lạ.
"Là cô tham lam."
" tham lam?" Lục Minh Châu  khẩy, "Là  nhà họ Lục các  vô tình. Là cô  cam tâm nghèo khổ.     nhiều, hạ   lấy lòng.  mơ tưởng rằng một ngày nào đó cô trở về, họ sẽ  bỏ rơi ."
"Rõ ràng họ  hứa sẽ  bỏ rơi ,  khi đón cô về, họ cũng  nhiều  đảm bảo với  rằng  vẫn là con gái của Lục gia, họ sẽ đối xử với  như  đây."
"  ! Cô   cô đặc biệt đáng ghét  hả? Phá hoại một gia đình vốn dĩ hạnh phúc viên mãn. Không  cô ghen tị với ,  kéo  xuống vũng bùn cùng với cô ."
  dáng vẻ phát cuồng  đập phá đồ đạc của Lục Minh Châu, đột nhiên bật : "Ghen tị với cô? Trước đây thì ."
Dù  đến tận bây giờ,  vẫn  thể quên  cái dáng vẻ Lục Minh Châu mặc váy liền, tay bưng bánh kem, đôi mắt  cong cong như vầng trăng ngày hôm đó.
Thật xinh .
"Không hổ là gen di truyền, Lục Minh Châu."  gọi cô , "Dáng vẻ cô phát cuồng, y chang bố ruột của cô ."
Lục Minh Châu ngẩn , nhớ đến ngày ở Hướng gia,  con trai út của nhà đó đến đá cô , giật tóc cô , Lục Minh Châu  nhịn   đẩy ngã  .
Cô     ruột  tát cho một cái, đẩy ngã, đầu đập  tủ. Lục Minh Châu theo bản năng  đánh trả, nhưng sức phản kháng quá yếu ớt, cô   đánh  thảm.
Lúc tuyệt vọng, cô  đột nhiên nghĩ, nếu  đánh thảm hơn một chút nữa,  nhất định sẽ   yên mặc kệ, đến lúc đó cô   thể trở về Lục gia .
Mẹ Lục quả nhiên đau lòng,  dù Hướng Noãn  đồng ý   cũng  đưa cô  về Lục gia.
 cô   thấy  trai.
Bố Lục  cùng  Lục đến, luôn  những vết thương   cô  mà thất thần, như thể đang  thấu cái thảm trạng hiện tại của cô  để  một  khác.
Không ngờ rằng, chuyện cô  về Lục gia,  một  nữa  Hướng Noãn cưỡng ép phá hỏng.
"Lục Minh Châu, ngay từ đầu    triệt triệt để để đuổi cô  khỏi Lục gia."  mỉm , "Là loại mà ngay cả  hộ khẩu cũng  chuyển  ."
Cảm giác áy náy  mạnh đến , cũng  thể xóa bỏ  cái tình cảm mà  nhà họ Lục dành cho Lục Minh Châu.
Huống chi trong lòng  Lục,  và Lục Minh Châu, một  ngang bướng   lời bà, một  ngoan ngoãn  lời.
 còn đang nghĩ,  thế nào mới  thể đuổi     đây. Đây chẳng    ,  buồn ngủ    đưa gối đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-phai-minh-chau-toi-la-huong-noan-thien-kim-that-tro-ve/chuong-12.html.]
"Cô  ý gì?" Lục Minh Châu lập tức ngẩn .
 mở trang điện thoại của , "Con    mà,  một thói quen , gặp    chuyện gì đặc biệt thì luôn để  chút bằng chứng."
  , đường vân ghi âm  màn hình vẫn còn đang d.a.o động.
Đồng tử của Lục Minh Châu phóng to, xông lên  giật lấy điện thoại của ,  dễ dàng khống chế  cô , ghé  tai cô   : "Cô , là    phúc ở Lục gia?"
Đẩy ngã , cô  ngã xuống sô pha, sắc mặt    .
"Xem ,   Lục gia cô  ở  nữa . Cái phúc của , hình như ở phía  thì ."  giơ giơ điện thoại lắc lư  mặt cô , "Cảm ơn món quà của cô nha."
 cứ thế xoay  rời ,  để ý đến vẻ mặt ngày càng   của Lục Minh Châu phía .
  chủ động kéo mấy  nhà họ Lục  một nhóm chat.
Ừm,  cũng đồng ý kết bạn với Lục Minh Thành , giá sáu trăm vạn.
Ai mà chê tiền nhiều chứ.
Vừa tạo nhóm xong, Lục Minh Vũ  gửi một dấu "?".
 gửi đoạn ghi âm,  cắt ghép  thêm thắt.
Sắc mặt của  nhà họ Lục bây giờ chắc chắn sẽ    nhỉ.  nghĩ đến cái cảnh tượng đó, trong lòng tràn đầy mong đợi.
Phía  truyền đến tiếng xe ,  mơ hồ cảm thấy  .
Nó tăng tốc lao về phía , mắt  , liếc mắt một cái  thấy Lục Minh Châu.
"What"up, điên !"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 chửi một câu, lấy hết sức lực chạy nước rút trăm mét, giữ vững lý trí, chạy về phía  chướng ngại vật.
Lúc gần đến, Lục Minh Châu dường như đột nhiên  hồn, đánh lái, đạp mạnh phanh.
"Rầm" một tiếng vang lên, bên hông xe đ.â.m  bồn hoa.
Lục Minh Châu từ trong xe bước , lòng còn sợ hãi,  nhịn  mà  bệt xuống đất.
Cô ... cô    thể  xa như ,   thể  ý định g.i.ế.c .
Tiếng va chạm thu hút những  gần đó đến xem náo nhiệt.
  chằm chằm Lục Minh Châu, nắm chặt tay, cố gắng giữ bình tĩnh: "Lục Minh Châu, chờ ăn cơm tù !"
Không do dự,  trực tiếp gọi báo cảnh sát.
Tốc độ xử lý nhanh chóng,  Lục  thăm Lục Minh Châu, lúc trở về      thôi.