Ngày  nhặt  nó, tiếng kêu yếu ớt của chú chó  tiếng thùng giấy và tiếng xe cộ nhấn chìm.  xui khiến thế nào,   nhấc thùng giấy lên.
Nó  vứt bỏ, ném ở bên cạnh thùng rác.
 với nó khá giống , dù  nó  ai cần  ai yêu,  cũng  ai yêu. Đến bây giờ chúng  vẫn khá giống , nó  ,   Thẩm Thính Lan.
Lai Lai  ngoan, nhưng khi tắm vẫn sẽ  ướt quần áo của .
  sấy khô lông cho nó,  chờ bố Lục lên tiếng.
Ông  chỉ  gò bó  chiếc ghế nhựa  đưa cho, hai tay đặt lên đầu gối, lưng thẳng tắp.
 liếc  ông  một cái, nghĩ rằng vị phú hào lúc  chắc đang cảm thấy chiếc ghế  cấn mông.
Trong tiếng ồn ào của máy sấy tóc, ông  dè dặt mở miệng: "Lai Lai... Lai Lai bao nhiêu tuổi ?"
"Một tuổi ."
Tay bố Lục xoa xoa quần tây, chậm rãi : "Châu Châu tối qua chủ động   về, con cũng  đức hạnh của vợ chồng Hướng gia  ."
Ông  ngừng  một chút, trong giọng   thêm chút áy náy: "Bố  con hận, nhưng khổ sở mà con chịu  thể để  khác  chịu thêm một  nữa."
 rũ mắt, chỉ lo tăng nhanh tốc độ rung tay cầm máy sấy tóc.
" con yên tâm, Châu Châu   sẽ  sống cùng chúng . Năm nay con bé lên lớp 12 , xảy  nhiều chuyện như , ở Hướng gia sẽ bất lợi cho con bé thi đại học. Bố với  con bàn bạc, để con bé ở chỗ khác, con bé sẽ   phiền đến con."
" đuổi Lục Minh Châu , Lục Minh Thành chẳng  sẽ hận c.h.ế.t  ?"  tắt máy sấy tóc,  thuận theo lời ông   tiếp,  lấy lược chải lông cho Lai Lai.
"Hơn nữa, một cô gái ở một  bên ngoài, nguy hiểm lắm? Đến lúc đó chẳng  các  sẽ  lo lắng thấp thỏm ? Trước tình cảm mười mấy năm,   từng nghĩ đến việc so sánh tình  giữa  với cô ."
Sắc mặt bố Lục biến đổi, đảo mắt  quanh căn hộ một vòng cuối cùng dừng    .
Mỗi một câu  của  đều vô tình nhắc nhở ông , một   ở trong căn phòng trọ chật hẹp , cũng sẽ nguy hiểm, nhưng  ai lo lắng cho .
  chút bất lực, một  nữa nghiêm túc : "Lục tổng, ngay từ đầu   chỉ định lấy hai mươi vạn để đoạn tuyệt quan hệ. Dù  thì cũng mồ côi bố    tiền,  cũng coi như là sống vui vẻ tự do."
"Noãn Noãn!", bố Lục gọi : "Con quá cực đoan , tự gói  , chìm đắm trong quá khứ, đem đau khổ trói buộc lên  khác, khiến  khác cũng  đau khổ chìm đắm theo con. Con  thể cho bố  một cơ hội ? Bố và  sẽ  thiên vị ."
" thứ  , chính là sự thiên vị."  đột ngột ném chiếc lược xuống đất, tiếng động  lớn, khiến bố Lục giật , cũng  chút  Lai Lai hoảng sợ.
Lai Lai dùng đầu dụi  tay ,  đưa tay xoa đầu nó, hít sâu một  để bản  bình tĩnh .
"Đem đau khổ trói buộc lên  khác? Vậy   đánh  mắng   cơm ăn, là vì  đáng đời ?"
Bố Lục vội vàng giải thích: "Bố   ý đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-phai-minh-chau-toi-la-huong-noan-thien-kim-that-tro-ve/chuong-4.html.]
"   là cứ đưa tiền là  ."  ngắt lời ông : "Là do các  cứ  phô trương,  đưa  đến Lục gia. Còn   rộng lượng tha thứ."
Một giọt nước mắt đúng lúc rơi xuống,  tùy tiện lau mặt,  dậy mở cửa: "Lục tổng, ông về cho."
Bố Lục   , nhưng vì   mở cửa,  đó, biểu tình tiễn khách. Ông  ,   gì đó,  dời mắt .
Đợi ông  ,  hưng phấn ôm Lai Lai lên,  với nó: "Lai Lai, xin  nhé,  mày sợ .  mà, diễn xuất của tao thật sự quá đỉnh! Tao chính là mầm non ảnh hậu tương lai, ngôi  mới sắp vụt sáng của giới giải trí!"
  nhịn   lớn, nhưng trong mắt  hiểu  vẫn ứa nước.
Sao nước mắt do diễn xuất ép ,   thu    nè?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Cảm giác từng nhát d.a.o đ.â.m  tim  khác thật tuyệt vời,  đau khổ lâu như ,   thể để chỉ   đau.
Lai Lai dùng lưỡi l.i.ế.m mặt , mắt  cuối cùng cũng ngừng ứa nước.
 chạy  rửa mặt, nước lạnh chạm  kẽ ngón tay, sự nóng nảy trong lòng  dịu .  vẫn còn quá trẻ, một khi cảm xúc  bộc phát thì khó mà kiềm chế  .
Người  mới  gần mực thì đen mà. Bị cái   đánh nhiều quá,   tránh khỏi việc trở nên cáu kỉnh theo.
Nghĩ đến nhà họ Hướng, cảm xúc  càng trở nên rõ ràng hơn.
Nghĩ tới đây,  dứt khoát dội nước lạnh từ đầu đến chân.
Tuy là chuyện ngoài ý , nhưng cũng hợp tình hợp lý,   cảm sốt .
Bệnh đến như núi đổ. Trước đây    dễ  bệnh như ,  bây giờ  cứ ốm hoài!
 hít hít mũi, nghẹt mũi. Thở bằng miệng   bao lâu thì cổ họng  bắt đầu khô và đau.
Thẩm Thính Lan ở đầu giường, tất tả hết rót nước ấm cho ,  dán miếng hạ sốt, pha thuốc cảm cho .
Ban đầu   đưa  đến bệnh viện, nhưng   chịu.
Anh đưa bác sĩ đến,  cũng  ầm ĩ  chịu khám.
Thật sự là một đứa trẻ con vô lý! Kiểu cực kỳ đáng ghét .
 thấy sắc mặt   , hắng giọng, nhịn đau : "Ê, yêu tinh! Trước đây em     bệnh , chắc chắn là do  hút hết tinh khí của em !"
Chỉ  mấy câu khàn khàn bằng giọng mũi thôi, cổ họng   đau rát.
Thẩm Thính Lan , mắt cong cong tiến  trêu : "Em  xem,  hút tinh khí của em kiểu gì?"
 chớp chớp mắt, vốn dĩ đầu  nóng đến phát sốt  đau, bây giờ  càng  cảm giác như  dòng nhiệt đốt cháy thức hải.