gật đầu, chân thành  lời cảm ơn.
Ngày đầu tiên chuyển  nhà họ Lục, bố  Lục dẫn    hộ khẩu.    đổi tên, thế là họ thêm chữ “Lục”   tên .
Lục Hướng Noãn.
Lục Minh Thành đối với   áy náy  tức giận, nên dứt khoát  thèm để ý đến , Lục Minh Vũ thì  công tác nước ngoài .
Trong bữa tối, bố  Lục  ngừng gắp thức ăn cho .
  nổi loạn,  đem thức ăn họ gắp cho Lai Lai ăn, nhưng  sợ Lai Lai ăn hỏng bụng, thôi .
Ngày thứ hai chuyển đến sống ở nhà họ Lục,  Lục dẫn   dạo trung tâm thương mại.
Trên đường , nào là quần áo, trang sức, túi xách, giày dép, hận  thể bao trọn cả trung tâm thương mại cho .
 lén lút than vãn với Thẩm Thính Lan rằng  mua sắm mệt quá,   trả lời  cần "tiểu nhân" đến cõng "đại nhân"  dạo từ từ .
 bảo cút.
Ngày thứ ba chuyển đến sống ở nhà họ Lục,  Lục dẫn   may lễ phục,  là  tổ chức một buổi tiệc cho .
Buổi tối, Lục Minh Vũ về, hiếm hoi mang quà về cho .
Trong bữa tối, bố  Lục vẫn gắp thức ăn cho .
Điện thoại của Lục Minh Thành reo lên,  khi  máy,   lén   một cái.
 dùng ngón chân cũng đoán  là Lục Minh Châu.
Quả nhiên,   điện thoại  bao lâu,    tức giận  dậy.
"Cái gì? Sao bọn họ dám đánh ! Em đợi đấy,  hai đến đón em ngay!"
Mẹ Lục  , lo lắng hỏi: "Minh Thành? Sao ?"
Lục Minh Thành tức giận : "Mẹ, Châu Châu   nhà họ Hướng đánh!"
"Cái gì!" Mẹ Lục hoảng hốt, vội : "Sao nó  chạy đến nhà họ Hướng? Vậy chúng  mau, mau  đón nó!"
Bà  dứt lời định  dậy, ánh mắt  thấy  thì khựng .
Lục Minh Thành nghi hoặc gọi một tiếng, thấy  Lục đang  sắc mặt , vốn  tức giận, bây giờ càng  kiềm chế  cảm xúc.
"Cô  cần ác độc như  ? Có chuyện gì,  trả thù, cứ nhắm   đây !"
"Lục Minh Thành, con ăn  kiểu gì !" Bố Lục từ nãy đến giờ   gì cất tiếng.
Lục Minh Thành  đồng tình  bố : "Bố, bố  định quản Châu Châu nữa ? Huyết thống quan trọng đến  ?"
Nói xong,   trừng mắt  , xô đổ ghế   đầu bỏ .
Lục Minh Vũ đặt đũa xuống, ôn tồn : "Tâm trạng  của nó như , lái xe  an , con  theo nó."
Bốn bề im lặng.
Mẹ Lục  khó xử gọi : "Noãn Noãn..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-phai-minh-chau-toi-la-huong-noan-thien-kim-that-tro-ve/chuong-6.html.]
 ném con tôm bà  gắp cho  lên bàn, đặt đũa xuống : "Con ăn no ,   cứ từ từ dùng."
 bước lên lầu, bố Lục ở phía  gọi : "Ăn xong cơm  nên  ngay, nhớ dắt Lai Lai  tản bộ tiêu cơm."
Lục Minh Châu nhập viện ,  thấy hình ảnh cô  gửi cho  qua QQ.
Có ảnh Lục Minh Thành cúi đầu gọt táo cho cô , ảnh một bát canh gà kèm dòng chữ " đặc biệt hầm cho ",  ảnh bóng lưng bố  Lục dựa   rời ...
Quên mất,  và Lục Minh Châu quen .
Chúng  cũng học chung một trường cấp ba. Cô  học ở lớp quý tộc của trường,  học ở lớp "chữ đỏ" của trường.
Nói  cũng thật trùng hợp.
Lần đầu tiên quen , cô  bưng thức ăn      với bạn bè,   đường, đ.â.m sầm  , dầu mỡ thức ăn dính đầy  .
Lúc đó cô  ngọt ngào  với : "Bạn học,    đường nhớ  đường nha, tiền cơm của   cần bạn đền ."
   gì,  lấy một phần đậu phụ ma bà và thịt băm cà tím. Hai món , nhà ăn rưới dầu đặc biệt hào phóng.
 đẩy nhẹ tay,  nghiêng một cái, thức ăn đổ lên vai cô .
 : "Xin  nha bạn học,   cố ý."
Buổi tối tan học,     vây, là  của Lục Minh Thành.
Người quyền quý  quên,  lẽ   nhớ  chuyện , nhưng quên mất khuôn mặt của   ép quỳ xuống xin .
***
Cô  hình như cho rằng,  sẽ ghen tị, buồn bã, tủi ?
Chưa  , cứ chờ xem.
Bố  Lục  kết bạn WeChat với   ngày đầu tiên  chuyển đến.  đăng những bức ảnh Lục Minh Châu gửi cho  lên dòng thời gian, cài đặt chỉ để bố  Lục xem .
"Cha từ con hiếu,  em hoà thuận."
Cô  nhắm   lâu như ,   quên mất   bao giờ là  cam chịu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Không lâu , cửa phòng   gõ.
 vuốt ve Lai Lai,  lên tiếng.
Giọng  Lục từ ngoài cửa truyền đến: "Noãn Noãn,  thể  chuyện với  ?"
 mở cửa ,  thấy dáng vẻ  Lục lo lắng nắm chặt điện thoại.
Nửa đời  của bà đều thuận buồm xuôi gió, chồng yêu thương, con trai hiếu thuận, con gái ngoan ngoãn.   lẽ là hòn đá ngáng chân duy nhất trong cuộc đời bà,  ngừng khiến bà bẽ mặt, bực bội.
"Noãn Noãn...  thấy bài con đăng  dòng thời gian . Châu Châu dù  cũng là đứa con  nuôi nấng bao nhiêu năm,   thể   mặc kệ nó ."
Bà giảng đạo lý với : "Noãn Noãn,   con  ưa Châu Châu, cũng  con  thích  những điều , nhưng  tin con đều hiểu đạo lý. Con và Châu Châu đều vô tội, chuyện quá khứ hãy cho qua , con  cố gắng  về phía , như  mới  thể bước  , đúng ?"
Im lặng hồi lâu, bà cuối cùng cũng  đề:
"Châu Châu    thăm bố  ruột của , xem môi trường con từng sống, nên  chạy đến nhà họ Hướng. Người nhà đó trọng nam khinh nữ, Châu Châu đang , đứa con trai nhỏ của nhà đó vô duyên vô cớ đ.ấ.m đá nó, Châu Châu  nhịn  đẩy nó một cái, liền   nhà đó đánh."
Cảm ơn các bạn  ủng hộ Thuyết nhenn. Thuyết cũng  kênh audio,   qua ủn m.ô.n.g cho Thuyết với nha 🥰