"Trên cánh tay nó  là vết roi họ đánh,  mặt cũng  dấu tay, trán  họ xô ngã đập  tủ, sưng một cục, còn  vết bầm,   cũng  vết bầm tím..."
Nghe tình cảnh thảm thương của Lục Minh Châu,   chút bất ngờ.
"Nếu   yên tâm, thì cứ đón  về ."
Mẹ Lục ngẩn : "Con, con   ..."
   gì, bà liền  ngừng khen : "Noãn Noãn, con ngoan của . Vậy  đón nó về, đợi nó thi đại học xong sẽ đưa nó ,   ?"
 chỉ vuốt ve Lai Lai, bà thấy    ý định  gì nữa, cuối cùng cũng do dự rời khỏi phòng.
 ngẩng đầu  bóng lưng bà sắp  khỏi phòng, hỏi: "Lục phu nhân  tò mò ảnh của con lấy từ   ?"
Mẹ Lục  trả lời câu hỏi của  mà bỏ chạy.
Không sai, chính xác là bỏ chạy! Cả buổi chiều  thấy bóng dáng bà .
Đến chập tối, bố Lục về.
Ông : "Noãn Noãn,  thể  chuyện một chút ?"
Sao hết   đến  khác đều   chuyện một chút .   hiểu, vô cùng  hiểu.
  đầu tiên đặt chân đến thư phòng của bố Lục.
 tò mò  xung quanh,  tường treo một bức ảnh cả nhà năm   lớn, từng   mặt đều rạng rỡ tươi ,  như hoa.
  khỏi tặc lưỡi. Gia đình năm  hạnh phúc a,   quấy cho long trời lở đất.
Bố Lục  hiệu cho   đối diện ông,    ngoài, lúc  mang cho  một chai sữa dừa, tiện tay mở nắp chai.
"Nghe nhị thiếu gia nhà họ Thẩm  con thích uống cái , nên bố mua cho con."
Thằng nhóc nhà họ Thẩm , nhị thiếu gia nhà họ Thẩm ...Thẩm Thính Lan cái tên , đúng là phơi bày hết bí mật của .
"Cảm ơn."  nhận lấy,  định chủ động mở lời.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Bố Lục cũng dứt khoát, trực tiếp mở dòng thời gian của  , đặt  mặt , hỏi: "Con và Châu Châu quen  như thế nào?"
"À, lúc ăn cơm ở nhà ăn, con hắt thức ăn lên  cô ."
Bố Lục nhíu mày,   nhanh  chậm uống từng ngụm sữa dừa, thỉnh thoảng nếm  miếng dừa thì nhai vài cái.
Đây hiển nhiên   là câu trả lời mà ông   . Chỉ vì  hắt thức ăn, Lục Minh Châu tìm  bắt nạt ức h.i.ế.p  hai năm, điều  mâu thuẫn cực lớn với nhận thức của ông. Dù  thì Lục Minh Châu cũng là cô con gái ngoan ngoãn thiện lương bảo bối của ông,   thể so đo tính toán như  .
Im lặng hồi lâu, chai sữa dừa của  sắp uống hết , ông mới mở miệng: "Bố sẽ điều tra rõ ràng, cho con một lời giải thích."
"Cho con lời giải thích?"   ông, chớp mắt: "Lục tổng  nhất đừng mang danh nghĩa vì  khác  gì."
Chuyện điều tra  phá vỡ nhận thức mười bảy năm của ông về Lục Minh Châu, điều ông  chứng minh, chẳng qua là việc Lục Minh Châu   là  ác độc như . Ông  chỉ   rằng   cô  nhắm , nhất định là  nguyên nhân gì khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-phai-minh-chau-toi-la-huong-noan-thien-kim-that-tro-ve/chuong-7.html.]
Dù  thì, bản giám định quan hệ huyết thống  là do  gửi, ông    thể tra .
Con gái ruột dụng tâm kín đáo  trở về nhà họ Lục, con gái nuôi thiện lương hiếu thuận  cưng chiều mười bảy năm. Ai độc ác hơn, ai   dối, liếc mắt là rõ.
"Xin ."
Tốc độ nhận  của ông vượt quá dự đoán của .
Hình như  điều chỉnh   tâm trạng, bố Lục hít sâu một  đổi chủ đề: "Có thời gian kể cho bố  chuyện của con và thằng nhóc nhà họ Thẩm ."
"Lục tổng quản lý tập đoàn bận rộn, chuyện  thôi ."
 ném vỏ chai sữa dừa  uống hết  thùng rác.
Vặn mở cửa, liền  thấy tiếng động từ  lầu truyền lên.
Một giọng nữ dịu dàng dặn dò: "Cẩn thận một chút, đừng  Châu Châu  va ."
Hiệu quả cách âm của nhà họ Lục khá , ít nhất là  khi  mở cửa,  thể  thấy nửa điểm động tĩnh.
Khi  chống tay  lan can  xuống,  Lục và Lục Minh Thành  mang Lục Minh Châu, cả  lẫn giường,  phòng khách.
Chậc, nhà giàu  khác, đến chuyển  cũng chuyển cả giường.
Thảo nào cả buổi chiều  thấy  Lục , hóa  là sợ  đổi ý, vội vàng chạy  đón  về.
"Sao    đem Châu Châu về đây!"
 còn đang xem  thì bố Lục đột nhiên lên tiếng từ phía .
 liếc  ông , sắc mặt  vẻ  .
Lạ thật.
Người ở  lầu  thấy tiếng ngẩng đầu lên, khi  thấy  thì sắc mặt đồng loạt biến đổi, như thể   chuyện gì khuất tất.
Mẹ Lục bối rối nắm lấy khung giường,  : "Noãn Noãn , chúng   thể đón Châu Châu về, đợi đến khi Châu Châu thi đại học xong thì ."
Bố Lục   nghi ngờ   một cái.
  thản nhiên: "Vâng, con  đồng ý. Lục phu nhân  nỡ xa con gái cưng, con  con   bụng,  đành lòng  thấy  con ly biệt. Cô  về thì con , đơn giản thôi mà."
Bố Lục bên cạnh tỏ vẻ "quả nhiên là ".
Lục Minh Thành ở  lầu thần sắc từ bối rối chuyển sang giận dữ,  nhịn  hét lên với : "Lục Hướng Noãn! Uổng công  còn tưởng cô   đổi, quả nhiên chó  chừa  thói ăn phân,  độc ác vẫn là độc ác."
Trong nhà họ Lục, Lục Minh Thành luôn là  dễ  thấu nhất. Có lẽ vì   Lục Minh Vũ ở phía  gánh vác, bố Lục  Lục  dần dần hạ thấp tiêu chuẩn dạy dỗ đối với những đứa con  , đến nỗi Lục Minh Thành hai mươi tuổi  mà vẫn như một đứa trẻ con cho rằng cứ la hét ầm ĩ là  khác sẽ  theo ý .
  hì hì hỏi  : "Lục nhị thiếu,  độc ác. Hai năm  khi  ép  quỳ xuống xin , chẳng   nên   ?"
"Cái gì?!"