Chúng  an táng tổ mẫu, các bá mẫu và mẫu  của   long trọng.
Thi thể của tổ phụ, bá phụ, phụ  và các nam đinh khác thì  thiên tử mang .
Nghe , thiên tử  treo t.h.i t.h.ể của họ  tường thành để răn đe.
Sủng  cũng ch.ết trong trận hỗn chiến , nhưng là  bọn Bắc Địa giày vò đến ch.ết. Bọn chúng vốn  ưa ả .
Thành chủ thành Hàn Xuyên và con trai của  do đường tỷ xử lý.
Ngày , tên thành chủ và con trai của  dập đầu hối , hứa sẽ ăn phụ  của tay suốt đời để chuộc tội.
“Các  cho rằng ăn phụ  của tay là nỗi khổ lớn nhất,  thể chuộc  tội?” Đường tỷ  lạnh, hạ lệnh lăng trì bọn chúng. Cuối cùng, tỷ  sai  c.ắ.t đầu chúng xuống, đặt  mộ của tứ đường tỷ,    giẫm ch.ết.
Đường tỷ vuốt ve bia mộ: “Tứ , chúng  báo thù cho  .”
Lúc rời khỏi,   thấy một bó hoa màu xanh lam bên cạnh bia mộ của mẫu  của .
Bây giờ là mùa đông, chỉ  ở bến đò Già Lam, nơi cách thành Hàn Xuyên cả trăm dặm, mới  thể nở  những bông hoa nhỏ màu xanh lam .
Ta nghĩ Bùi Cánh  đến đây.
Hắn   lá thư  của mẫu  của ,   đến bến đò Già Lam, nhưng chỉ đợi  tin mẫu  của   ch.ết.
Ta cầm bó hoa lên, khi rời khỏi nghĩa trang liền tiện tay ném .
Ta  mẫu  của   thích.
Bà  thích phụ  của ,   bỏ rơi bà.
Bà  thích Bùi Cánh,   từng  nhục bà.
Có lẽ họ từng yêu bà, nhưng tình cảm đó chẳng là gì so với sự chân thành và phẩm giá của bà.
16
Năm tháng thoi đưa, khi đường tỷ mười tám tuổi, thiên hạ cuối cùng một  nữa  bình định, thiên tử cũng băng hà trong năm .
Nghe   khi ch.ết, ngài còn nắm chặt chiếc túi đựng thuốc do tổ mẫu tặng ngài khi còn trẻ.
Có  cảm thán sự si tình của thiên tử dành cho tổ mẫu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-the-quay-dau-qkgd/chuong-19-ket-cuc.html.]
  , yêu một  thì sẽ  bao giờ mặc cho nàng  chịu đói, mặc cho nàng   bán .
Ba năm chúng   lưu đày, chính là thiên tử đang trả thù tổ mẫu  chịu gả cho ngài, trả thù tổ mẫu  mắt  tròng,   điều.
Thứ    mới là thứ  nhất.
Người ch.ết , ngài   bắt đầu hoài niệm.
Phần hoài niệm  cũng  tổ mẫu tính kế, nên  và đường tỷ mới   cuộc sống đầy đủ sung túc và yên bình ngày hôm nay.
Ta cũng dần dần hiểu  lòng ,  tại  nam nhân của nhà họ Ngụy  vô tình bạc bẽo như .
Bởi vì bản tính của tổ tiên.
Bởi vì ham  quyền lực.
Bởi vì thế đạo , nữ tử như một món đồ vật   trân trọng.
Chính vì tổ mẫu hiểu rõ điều , nên  dặn dò đường tỷ   theo thiên tử về Thiên Đô, bảo tỷ  xin một mảnh đất phong ở một nơi cách xa quyền lực,  một  tự do tự tại.
Giờ đây, đường tỷ   phong thái của tổ mẫu năm xưa, quản lý thành Hàn Xuyên trật tự ngăn nắp.
Ngày  tròn mười hai tuổi, sứ giả từ Thiên Đô đến, mang theo di chiếu của thiên tử.
Ngài phong   quận chúa, ban nhiều xe vàng bạc châu báu,  điều động thêm tám trăm hộ dân đến mở rộng thành Hàn Xuyên  đất phong cho .
Ngày ,  và đường tỷ sai  đốt pháo hoa.
Vô  pháo hoa nở rộ trong đêm, rực rỡ và hoành tráng.
Trong ánh sáng pháo hoa lập lòe, nhiều con bướm đang nhẹ nhàng bay lượn. Ta và đường tỷ rơi nước mắt, giơ tay về phía chúng.
Chúng đậu  tay chúng  mãi  chịu rời . Ta cùng đường tỷ mang theo chúng  thành, để chúng  thấy niềm vui và tiếng  vui sướng của dân chúng  màn pháo hoa.
Nơi   còn là tòa thành tội ác nữa, cũng   kẻ ác, chỉ  hai thiếu nữ nương tựa lẫn .
Họ sẽ mang theo nỗi nhớ nhung vô hạn đối với  nhà, cầu cho bốn mùa đều tràn đầy hạnh phúc và ấm áp.
(Hết)