Tông Trì xong, tìm ngay mà liếc bóng lưng Hạ Đông Li, vì nhận sự mỉa mai trong lời cô. Anh chắc chắn cô lén. Dù cô thói quen lén cũng thể trốn thoát nhanh gọn như thế. Anh quá hiểu cô , cái đồ ngốc đến mức cả câu hỏi trắc nghiệm cũng dám đoán bừa , lén đối với cô mà là một tội ác!
Phòng khách đang mở máy sưởi, nhưng Hạ Đông Li về phòng là đóng cửa . Tông Trì chân trần tới, gần như ngay khoảnh khắc Hạ Đông Li trèo lên giường, lặng lẽ gạt cánh cửa phòng cô .
Người giường liếc một cái: "Lại chuyện gì nữa?"
Người ở cửa im lặng hơn ba giây, cuối cùng mới rầu rĩ : "Cô đóng cửa, ấm sẽ ."
Không đợi Hạ Đông Li thêm.
Người ở cửa cầm đầu bàn chải dự phòng, khách quan tuyên bố: "Mở ."
Khi Tông Trì lưng bước , Hạ Đông Li đang cuộn tròn giường dựa gối thầm rủa vạn .
Cửa cứ thế mở toang, Hạ Đông Li rõ hoạt động bên ngoài. Ai đó hẳn đ.á.n.h răng rửa chân, nhưng mãi . Ngay trong lúc Hạ Đông Li gần như đang đếm ngược từng giây, ai đó bước trong phút chót cô đặt giới hạn.
Anh vẫn chịu yên, mà bếp, gây tiếng động lớn.
Hạ Đông Li tiếng ly tách va chạm, tiếng nước máy chảy, tiếng xé bao bì nước lọc mới... Cuối cùng cô chịu nổi nữa, xuống giường, chạy bếp. Cô định hỏi đang gì, nếu đói quá thì ăn tạm miếng bánh mì , nửa đêm nửa hôm đừng hỏng hết bát đĩa của cô.
Kết quả là cô thấy bếp đang mở lửa, bên là một cái nồi nhỏ.
"Anh đang nấu gì đấy? Hâm sữa thì dùng lò vi sóng là mà."
Tông Trì mở nắp nồi cho cô xem, đó là nước gừng nấu đường đỏ.
Hạ Đông Li vô cùng kinh ngạc đang bếp. Tông Trì mặc đồ ngủ, khoanh tay, mặt mày hầm hầm: "Cô mua đường đỏ , mau uống một chút . Nói thật, hai hôm nay cô cáu bẳn quá đấy."
Cơn giận của Hạ Đông Li sôi trào như lật cả sông biển. Cô sống gần ba mươi năm, một ai cũng chán ghét là cô tính khí thất thường. Thật là một trò lớn. Cảm giác giống như hồi học, bạn chép bài cuối cùng nghi ngờ: "Hạ Đông Li, cũng lúc sai ." Hạ Đông Li thì thấy nhầm dấu chấm câu sẵn bài thi thành dấu thập phân cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-141.html.]
Tài nấu nướng ít ỏi của Tông Trì chỉ dừng ở hâm sữa, nấu mì gói, và nấu nước gừng đường đỏ. Những thứ đều là do nhu cầu cấp thiết của Hạ Đông Li buộc học. Cũng lúc phát huy vượt trội. Thỉnh thoảng Dụ Hiểu Hàn đến chơi, cô điện thoại, bảo đảo vài cái chảo rau, thêm chút muối là thể bắc . Hôm đó, món mướp xào củ ấu đặc biệt ngon. Dụ Hiểu Hàn khen ngợi nhiệt tình, còn nghiêm túc hơn cả khen một đứa bé mới mẫu giáo. Kết quả, tối đó khi ngủ, Tông Trì với Hạ Đông Li rằng lỡ tay, vì cho muối cho một đống bột ngọt (hạt nêm) ...
Lúc , Hạ Đông Li thấy gói đường đỏ mua thật đúng đắn, ít nhất cũng thể sai bảo một " thể ngàn vàng" như , ít nhất cũng thể đảm bảo an cho cô. Sao vui vẻ chấp nhận chứ? "Ừm, nếu đường đỏ thực sự thể kiểm soát cảm xúc, nấu nhiều một chút, đừng quên cho một cốc nữa."
Cô xong, về phòng vẫn thấy Tông Trì ở đó.
Hạ Đông Li lên giường, đầy mười phút, Tông Trì mang đến một cốc gừng đường đỏ cỡ lớn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tưởng Tinh Nguyên từng , những đàn ông chẳng cần gì, chỉ cần đó thôi là ghi rõ ràng giới tính của lên mặt .
Chỉ đàn ông thẳng mới thể mang một cốc gừng đường đỏ to vật vã như thế. Hạ Đông Li mừng vì cô một cái cốc dung tích lớn để thấy, nếu , chắc bê cả nồi đến mất.
Tông Trì đặt cốc lên đầu giường cô, giọng điệu như lệnh: "Uống . Uống hết uống."
Hạ Đông Li chọc tức đến đau đầu, so với cốc nước đường đỏ to đùng , cô cần t.h.u.ố.c giảm đau hơn. Cuối cùng, đầu óc mơ màng, cô ngả xuống gối, bảo : “Lát nữa uống, ngoài .”
Tông Trì cạnh giường nhúc nhích, lý do của thuyết phục: " cũng uống mà, đợi cô uống xong."
Hạ Đông Li chọc tức, giận đến mức bật dậy. Chiếc túi chườm nóng cô đang ôm cũng vì chăn lật mà lộ . Thấy , Tông Trì phịch xuống mép giường, nhặt chiếc túi chườm lên, nhét trong chăn của cô.
Thấy thế, Hạ Đông Li gần như theo phản xạ rụt chân , cô xếp bằng giường. Tông Trì tìm thấy chân cô, cuối cùng ôm chiếc túi chườm nóng lòng, hai . Anh giục cô: "Uống nhanh ."
"Nóng quá, ngoài ."
Vừa dứt lời, Tông Trì vô cớ bật một tiếng, im lặng.
Hạ Đông Li nụ khó hiểu của , lúc mới nhận đang cái gì. Cô đưa tay định lấy túi chườm nóng, cũng quát , nhưng Tông Trì nhanh hơn một bước trả túi chườm cho cô.
Anh đột ngột lật chăn cô lên, đưa tay túm lấy chân cô, như tóm một chú gà con, ép cô ngửa , đặt túi chườm nóng bên cạnh chân cô. "Đang đến tháng mà cô còn đôi giày mỏng manh như thế, bộ về trời mưa, chân ướt sũng. Cô ôm cái túi chườm nóng trong tay thì tác dụng gì!"
Vừa , một tay ấn lên mu bàn chân cô. Hạ Đông Li tức giận định mắng là đồ vô , Tông Trì khẽ khàng : "Lạnh như cục băng ."