KHUYNH THẾ NỮ ĐẾ CHI CÔNG TỬ MẠN TẨU BẤT TỐNG - Chương 34: Hiểu lầm

Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:43:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Điện hạ, cứ tự nhiên!”

“Tạ ơn Nhân Hoàng Bệ hạ thịnh tình khoản đãi!”

Nhân Hoàng gật đầu hiệu xong, dậy về phía Bạch Vũ.

Hành động khiến Khuynh Tuyết tò mò về phía bọn họ, tuy cuộc trò chuyện của họ, nhưng từ biểu cảm của hai thể thấy cuộc đối thoại hòa hợp. Bạch Vũ lộ vẻ vui, cuối cùng còn tức giận rời , để Nhân Hoàng một tại chỗ.

Khuynh Tuyết thấy Bạch Vũ ngoài, cũng theo.

“Bạch Vũ sư , đang nghĩ gì mà nhập thần thế?”

Bạch Vũ đầu thấy là Khuynh Tuyết, mặt lập tức hiện lên nụ xa bất cần đời: “Bí mật, cho Điện hạ !”

“Bí mật của sư quá nhiều, nếu đều cho Khuynh Tuyết , Khuynh Tuyết còn sợ tiêu hóa nổi!”

Bạch Vũ đột nhiên đầu, dùng ánh mắt sâu sắc nghiêm túc Khuynh Tuyết hỏi: “Vậy Điện hạ, ?”

Khuynh Tuyết ánh mắt đột ngột và xa lạ cho chút bối rối, đành mỉm nhạt để giảm bớt sự ngượng nghịu.

“Ha ha, Bạch Vũ sư nguyện ý cho ?”

“Chỉ cần nguyện ý cho Điện hạ, Điện hạ sẽ nguyện ý ?”

Khuynh Tuyết cũng nghiêm túc mắt Bạch Vũ đáp: “ ! Chỉ cần Bạch Vũ sư nguyện ý , Khuynh Tuyết liền nguyện ý !”

Ngay khi ánh mắt hai giao , mối quan hệ và cảm xúc của họ đều sản sinh biến hóa vi diệu.

“Ha ha… Nếu thật sự ngày đó, Bạch mỗ nhất định sẽ kể hết chuyện xảy cho Điện hạ!” Trên mặt Bạch Vũ hiện nụ xa như thường lệ. Khiến Khuynh Tuyết lời là thật giả.

Bạch Vũ trở vẻ thường ngày, Khuynh Tuyết một chút cảm giác như trút gánh nặng, nụ mặt càng đậm: “Được, Khuynh Tuyết mong chờ ngày đó đến.”

“Điện hạ, là chúng trong cạn chén một ly !”

“Đề nghị của Bạch Vũ sư thật !” Nói xong cả hai đều xoay chuẩn trở yến tiệc.

Trong lúc xoay , hai mới phát hiện Công tử Phong từ khi nào phía họ.

“Công tử, tìm chuyện ?”

Công tử Phong gật đầu.

Sau khi hiểu rõ ý định của Công tử Phong, Khuynh Tuyết Bạch Vũ : “Vậy Bạch Vũ sư cứ !”

Bạch Vũ khinh thường liếc Công tử Phong, đầu cung kính đáp: “Vâng, Điện hạ, Bạch Vũ xin cáo lui !”

Khuynh Tuyết gật đầu hiệu Công tử Phong hỏi: “Không công tử tìm Khuynh Tuyết việc gì?”

“Cũng gì lớn, chỉ là một việc hiểu thỉnh giáo Điện hạ!”

“Việc gì? Công tử xin cứ thẳng!”

“Vậy tại hạ xin thẳng kiêng dè, nếu chỗ đắc tội mong Nữ hoàng Điện hạ rộng lòng tha thứ.”

“Đương nhiên , hiện tại và ngươi đang bàn chuyện riêng, Khuynh Tuyết đương nhiên sẽ động nộ. Công tử cứ thẳng !”

“Vậy , Công tử Phong hỏi hôm nay triều Điện hạ ý gì?”

“Trên triều? Việc gì?”

“Hừ! Chuyện còn ở đây giả vờ hồ đồ ?”

“Chẳng lẽ công tử đang trách cứ Khuynh Tuyết nghị tội giữa triều, khiến công tử khó xử ? Nếu là chuyện thì cần bàn , việc trọng đại Khuynh Tuyết sai!”

“Việc tại hạ đương nhiên hiểu, sai thì sửa, chịu phạt. Công tử Phong nhận tội nhận phạt!”

“Vậy là vì chuyện gì?”

“Chính ngươi gì chẳng lẽ chính ngươi ? Ngươi vì giữa triều bức hỏi và Nhu Vũ quan hệ gì, và nàng quan hệ gì chẳng lẽ ngươi ?”

“Xin , thật sự rõ ngươi và nha đó quan hệ gì, cũng !”

“Ta , Nhu Vũ nha gì cả, là…”

Công tử Phong còn dứt lời, Khuynh Tuyết lên tiếng cắt ngang : “Nàng là gì đối với hề quan trọng, nếu ngươi tới là để bênh vực cho nàng thì cần thêm nữa, sẽ tay với nàng , nàng còn xứng.”

“Nếu ngươi tới vẫn là giải trừ hôn ước, thì cũng xin ! Vừa ở đại điện Bổn vương cho các ngươi cơ hội , nếu ngươi chịu thừa nhận quan hệ của các ngươi, Bổn vương lẽ sẽ niệm tình thâm tình của các ngươi mà tác hợp cho các ngươi, nhưng bây giờ muộn !”

“Ngươi… ngươi…” Công tử Phong tức đến nên gì.

(Chính sự nhượng bộ của Khuynh Tuyết mới khiến Công tử Phong tức giận, sự nhượng bộ của nàng khiến Công tử Phong cho rằng chẳng đáng một xu trong mắt Khuynh Tuyết. Hắn là phụ thuộc phẩm của nàng, cũng thứ đồ nàng thể tùy ý chuyển nhượng.)

“Công tử ngươi cũng cần thêm nữa, vẫn câu đó, cưới cưới ngươi tính!” Khuynh Tuyết vẫn mặt biểu cảm, là vui buồn, ngữ khí càng thêm nghiêm nghị.

Dứt lời, Khuynh Tuyết sải bước thẳng, lười tranh cãi thêm với Công tử Phong.

Công tử Phong thấy thái độ của Khuynh Tuyết càng tức giận, đến mức gầm lên phẫn nộ: “Ngươi đừng mơ, bổn công tử sẽ cưới ngươi!”

Vì âm thanh quá lớn, tất cả triều thần mặt đều thấy. Sảnh tiệc lập tức trở nên tĩnh lặng, khí tràn ngập sự căng thẳng đến nghẹt thở. Mọi đồng loạt về phía Khuynh Tuyết, đều vị Nữ hoàng Bệ hạ sát phạt quyết đoán sẽ đối xử với Công tử Phong .

Khuynh Tuyết đầu , vẫn mặt biểu cảm Công tử Phong : “Bổn vương vẫn câu đó, đợi đến khi ngươi thể tự chủ vận mệnh, hãy đến chuyện với ! Ta đợi ngươi!”

Khuynh Tuyết xong, xoay thuấn di rời khỏi sảnh tiệc, về Vũ tộc Hoàng cung.

Nhân Hoàng chứng kiến tất cả đại nộ : “Người , đưa Trưởng công tử Phong xuống giam .”

“Vâng, Bệ hạ!”

“Bệ hạ, xin bớt giận!” Chúng thần đồng loạt .

“Được , buổi tiệc đến đây là kết thúc, tất cả giải tán!” Nhân Hoàng xong, phẫn nộ rời .

Công tử Phong đưa về phủ của giam giữ.

“Công tử, hôm nay thật sự quá bốc đồng .” Văn Đào thấy trong phòng chỉ còn ba họ thì lên tiếng .

“Lớn mật, thấy ngươi càng ngày càng quá phận đấy.”

“Công tử, tức giận thế nào Văn Đào cũng , xong đánh phạt Văn Đào đều chịu.”

“Ngươi…”

“Công tử, Khuynh Tuyết Điện hạ thật sự , còn Nhu Vũ công chúa tâm cơ quá sâu, thật sự hợp với . Hơn nữa, rõ ràng tình cảm với Khuynh Tuyết Điện hạ, vì cứ chịu thừa nhận?”

“Nàng chỗ nào? Ngươi bằng mắt nào mà thấy tình cảm với nàng ?”

“Cả hai mắt đều thấy.” Vũ Lược mặt biểu cảm .

“Ngươi, Vũ Lược. Ngươi cũng cùng phe với ?”

“Công tử, Vũ Lược là sự thật đó, thật sự cần suy nghĩ kỹ, bỏ lỡ thì chính là bỏ lỡ . Nếu bây giờ trân trọng, đến khi đánh mất thì hối hận cũng muộn.”

“Ta cũng thấy Vũ Lược đúng, Công tử rõ câu Khuynh Tuyết Điện hạ khi rời , nàng đợi từ hôn đó. Nếu đây thật sự là điều mong , Văn Đào xin chúc mừng Công tử, mục đích của cuối cùng cũng sắp đạt .”

“Công tử, Vũ Lược vẫn câu đó, chọn gì chúng đều ủng hộ , dù cho là đao sơn hỏa hải vạn kiếp bất phục. chúng thật lòng mong hạnh phúc, mong đạt điều !” Vũ Lược nghiêm túc .

Hai xong, xoay : “Vậy Công tử, chúng xin cáo lui , nghỉ ngơi sớm !”

Chương 35 : Nhu Vũ Công chúa (Thượng)

Trong phủ Lý tướng quân

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khuynh-the-nu-de-chi-cong-tu-man-tau-bat-tong/chuong-34-hieu-lam.html.]

“Lão gia, về !” Lý phu nhân thấy Lý tướng quân về liền lập tức bước lên đón.

Lý tướng quân để ý đến Lý phu nhân, thẳng tiền sảnh, ném mạnh mũ giáp xuống bàn.

“Sao , ai chọc tức , nổi cơn tam bành như !”

“Ai? Còn thể là ai, con gái bảo bối của chúng . Hôm nay con bé thật sự lão phu mất hết thể diện, đường đường là con gái của tướng quân, nay thành nha của tên Công tử Phong đó.”

“Nha ? Chuyện gì ?” Lý phu nhân con gái bảo bối của trở thành hầu của kẻ khác, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

“Chuyện gì? Chuyện gì với ngươi tác dụng ? Chẳng đều do ngươi bình thường quá nuông chiều con bé, xem bây giờ nó thành cái dạng gì !”

“Người , đưa Nhu Vũ công chúa đến tiền sảnh.”

“Vâng, tướng quân.”

“Một lát nữa con gái đến, ngươi hãy chuyện tử tế với con bé. Đừng động một tí là nổi giận, con bé quân lính của ngươi, đừng mà hô tới gọi ?”

“Biết , phu nhân! Nàng thể ngừng cằn nhằn , đang phiền đây!”

“Được, , , , .”

“Tướng quân, Công chúa đến!”

“Nhu Vũ xin thỉnh an phụ và mẫu !”

“Được , mau !”

“Đa tạ mẫu !”

Lý tướng quân con gái bảo bối của , đôi mắt nàng đỏ hoe, sắc mặt tái nhợt, trong lòng khỏi xót xa. Giọng điệu hỏi chuyện cũng dịu nhiều: “Con tự , khi trải qua chuyện náo động hôm nay con cũng nên hết hi vọng chứ?”

Nhu Vũ cúi đầu , chỉ nước mắt tuôn rơi.

“Ta sớm với con, vị Nữ hoàng Bệ hạ đó dễ chọc . Bảo con đừng trêu chọc nàng , mà con dám tranh giành nam nhân với nàng . Hơn nữa Công tử Phong đó cũng lương phối gì, hôm nay điện lúc nào thừa nhận phận của con, con chẳng qua chỉ là một bạn chơi, một nha bên cạnh mà thôi.”

“Cha, Công tử như cha nghĩ . Hôm nay trong tình huống đó, cha thừa nhận thế nào, thừa nhận cái gì chứ?”

“Nhu Vũ , thấy con đúng là ngốc. Hôm nay điện, sáng suốt đều thể Nữ hoàng Bệ hạ ý tác hợp, chỉ cần Công tử Phong chịu thừa nhận. Nếu lúc đó thừa nhận, thì ngay cả Nhân Hoàng Bệ hạ cũng thể gì, cũng chỉ thể tác hợp cho hai con rõ ?”

“Hôm nay trong tình huống đó, Công tử thể thừa nhận . Chàng nếu thừa nhận, chẳng cũng sẽ liên lụy đến chính ?”

“Con ngốc của ơi, đến giờ con vẫn còn lo lắng cho . Con xem con đó, với dung mạo gia thế của con, giai nhân tài hoa nào mà con tìm , con cứ nhất quyết để mắt đến Công tử Phong đó, với con cùng đường !”

“Được , đừng nhiều lời vô ích nữa. Người thấy con gái mắt sưng vù , cứ thẳng nên thế nào !” Lý phu nhân thấy con gái nức nở thành tiếng, bèn cắt ngang lời Lý tướng quân.

Lý tướng quân liếc Lý phu nhân, đầy vẻ vui nhưng bất đắc dĩ dừng chủ đề .

“Được, cũng nhiều nữa, trực tiếp cho con kết luận của . Con bất kỳ giao thiệp nào với Trưởng công tử Phong, Học viện Hoàng gia cũng đừng nữa. Đợi một thời gian nữa sẽ chọn cho con một rể hiền, con cứ gả .”

“Con đồng ý, cha thể đối xử với con như .”

“Con đồng ý đồng ý, đều theo lời .”

“Cha đối xử với con như chẳng khác nào bức tử con gái , con gái ngoài Công tử Phong ai cũng sẽ gả.”

“Con gái của ! Không, tiểu tổ tông của , cha cầu xin con đấy, đừng ôm ấp những ảo tưởng viển vông nữa, con tưởng rằng Công tử Phong cưới Nữ hoàng Bệ hạ thì còn thể kế thừa hoàng vị ?”

“Sự việc do nên, là Trưởng công tử Nhân tộc đây là điều ai cũng thể đổi . Truyền thống mấy chục vạn năm của Nhân tộc đều là lập trưởng.”

“Con đó, thật sự quá ngây thơ. Chuyện cứ đến đây là hết, cứ theo lời cha , cần nhiều.”

“Cha, thể đối xử với con như , giúp con !”

“Được , con đừng nữa. Sau con cứ ở trong phòng chuẩn giá y , đợi khi cha chọn thì con sẽ xuất giá!”

“Phương Nhi, đỡ công chúa của ngươi về phòng. Sau sự cho phép của thì để nàng bước khỏi cửa phòng nửa bước.”

Lý tướng quân xong phất tay áo rời , còn để ý đến Nhu Vũ nữa.

“Cha, cha…”

“Nhu Vũ, con cứ lời cha con . Chúng sẽ hại con !”

“Mẹ, ngay cả cũng chứ, , giúp con !” Nhu Vũ nức nở thành tiếng.

“Haizz! Con gái , chỉ mong con bình bình an an là đủ , mau về phòng nghỉ ngơi !”

“Mẹ, chẳng lẽ cũng Nhu Vũ tùy tiện tìm đại một mà gả ?”

“Phương Nhi, đỡ Công chúa về !”

“Mẹ, …”

“Đi thôi! Về !” Lý phu nhân bất đắc dĩ cho cưỡng chế đưa Nhu Vũ về phòng.

“Công chúa, đừng nữa. Khóc nhiều sẽ hại .”

“Phương Nhi, ngươi xem nên thế nào?”

“Công chúa đừng vội, vội cũng vô ích. Chúng từ từ sẽ cách thôi!”

“Làm vội chứ, cha tùy tiện gả cho khác. Không , nhất định tìm Công tử, chỉ cần bây giờ cưới , xem họ còn cách nào ngăn cản chúng ở bên nữa .”

“Công chúa, bình tĩnh một chút ?”

“Phương Nhi, ngươi nhất định giúp . Bây giờ thể giúp chỉ ngươi thôi, ngươi giúp !”

“Công chúa, Phương Nhi nhất định giúp . Người chỉ cần cho Phương Nhi nên gì.”

Nhu Vũ lau khô nước mắt, tự trấn tĩnh .

Sau khi suy nghĩ cẩn thận một hồi, nàng kéo Phương Nhi gần tai thì thầm: “Lát nữa đợi mang cơm đến, ngươi hãy lừa nàng phòng, sẽ thừa lúc nàng đề phòng đánh ngất nàng , đó đổi y phục với nàng , để nàng mặc y phục của giường giả vờ là , còn sẽ cải trang thành nàng tìm cơ hội lẻn khỏi phủ, ?”

“Được, Phương Nhi chuyện đều theo Công chúa.”

“Phương Nhi, thật sự cảm ơn ngươi quá. Nếu ngươi nữa!”

“Công chúa, cần như . Người là chủ tử của , giúp vốn là trách nhiệm của Phương Nhi.”

Đùng~ đùng~ đùng~

“Tiểu thư đến giờ dùng cơm .”

Phương Nhi cố gắng giữ bình tĩnh mở cửa phòng, ngữ khí nghiêm nghị : “Mang , đặt lên bàn.”

“Vâng, Phương Nhi tỷ tỷ.”

Nha cẩn thận bưng thức ăn phòng, đặt lên bàn.

Nhu Vũ thừa lúc nàng đề phòng liền đánh ngất nha , y theo kế hoạch đổi quần áo cho . Hai đó bế nha lên giường, đặt thành tư thế đang ngủ.

“Công chúa, nhất định cẩn thận đó!”

“Yên tâm Phương Nhi, !”

Phương Nhi mở cửa, cố ý nâng cao giọng lớn: “Lần mang món Công chúa thích ăn tới, thấy Công chúa đang tức giận ?”

“Vâng, ” Nhu Vũ cố ý cúi thấp đầu, để thị vệ phát hiện. Thừa lúc họ chú ý, Nhu Vũ trốn thoát khỏi Lý phủ.

Nhu Vũ trốn tránh khắp nơi cuối cùng cũng đến phủ Trưởng công tử. Thế nhưng phủ Trưởng công tử cũng trọng binh canh gác, Nhu Vũ khi dò hỏi một hồi, Công tử Phong cũng giam giữ.

Nhu Vũ quanh quẩn bên ngoài phủ Trưởng công tử, càng nghĩ càng lo lắng: “Xem cổng chính , nếu Công tử Phong thì thật sự sẽ còn cơ hội nữa. Xem chỉ thể dùng cách …”

Loading...