KHUYNH THẾ NỮ ĐẾ CHI CÔNG TỬ MẠN TẨU BẤT TỐNG - Chương 77: Ngàn Đao Vạn Quả (Hạ)

Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:48:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không, sẽ rời xa ngươi nữa. Mất ngươi, thà c.h.ế.t còn hơn!” Công tử Phong ánh mắt càng thêm kiên định, tiếp tục : “Ngươi là của , vốn dĩ là của , c.h.ế.t cũng sẽ buông tay nữa!”

“Hừ! Vậy bản vương sẽ thành cho ngươi, c.h.ế.t dễ như , là ngàn đao vạn quả mà!” Nói xong vận khí chiêu ~ Sát Vũ Dữ Quy, dùng kiếm khí hóa thành vô tiểu đao trong nháy mắt rạch vết cắt nhỏ Công tử Phong. Đau đến mức y run rẩy, lập tức quỳ xuống.

“Công tử!” Văn Đào kêu lớn chắn mặt Công tử Phong : “Nữ hoàng Bệ hạ, xin nương tay!”

Công tử Phong nén đau, từ từ dậy, nhẹ nhàng đẩy Văn Đào : “Văn Đào, tránh !”

Văn Đào Công tử Phong, lo lắng hỏi: “Công tử, ?”

Công tử Phong lắc đầu : “Không ... Đây... đây vốn dĩ... vốn dĩ là điều ... chịu... Ngươi... mau tránh !”

“Công tử”

“Đừng nhảm… lui xuống!” Ánh mắt Công tử Phong tràn đầy kiên quyết.

Văn Đào thêm cũng vô ích, chỉ tổ phí thêm chân khí của công tử. Văn Đào ưng thuận, tránh , trong lòng ngừng tự an ủi: “Không , chuyện chúng chuẩn năm năm , sẽ chuyện gì !”

Công tử Phong Khuynh Tuyết hỏi: “Khuynh Tuyết, một kiếm của nàng hẳn chỉ là ngàn nhát chứ?”

Khuynh Tuyết gật đầu.

“Vậy tiếp theo chính là vạn lạng , sẽ chịu thêm mười kiếm của nàng… Nếu còn sống… những chuyện đây của chúng sẽ xóa bỏ… thể kinh đô… và quyền lợi theo đuổi nàng nữa ?”

“Hừ! Đợi ngươi còn mạng sống mà !” Nói , nàng phi vút lên, vận khí xuất chiêu, liên tục giáng ba kiếm Công tử Phong.

Thân thể Công tử Phong m.á.u thấm nhuộm đỏ, trừ phần đầu, nơi đều đỏ rực.

Tất cả những mặt chứng kiến cảnh , khỏi dựng tóc gáy, cảm thấy rợn .

Công tử Phong nữa dậy, vận khí cường ép chân khí của định, : “Còn bảy kiếm!”

“Tốt, xứng đáng là nam nhi, Khuynh Tuyết bội phục!” Nói , nàng xuất kiếm, chỉ thấy Tàn Mộng lướt qua giữa trung, bốn kiếm nữa chuẩn xác sai lệch mà giáng xuống thể Công tử Phong.

Lần Công tử Phong kiếm khí đánh ngã xuống đất, m.á.u nhuộm đỏ cả khu vực xung quanh , tựa như cả trong vũng m.á.u run rẩy.

Bà chủ quán "Hộ Bang Chủ" phi nhào tới bên Công tử Phong, ôm chặt lấy lòng, nức nở : “Chàng rốt cuộc là vì lẽ gì mà tự chuốc khổ thế ? Nàng đến ? Có đáng để thế ?”

Khụ khụ~~ Công tử Phong lấy tinh thần, dùng sức thoát khỏi vòng tay bà chủ quán, nàng : “Nguyệt Dung, cái gì… đáng đáng. Vậy nàng tại … tại buông bỏ ?” Công tử Phong gắng gượng chịu đau, bà chủ quán một tiếng, nữa cố sức dậy.

Khuynh Tuyết Công tử Phong, dường như khác với mà nàng từng quen , nàng lên tiếng : “Công tử, giờ phút ngươi quả thực khiến Khuynh Tuyết bội phục. Nếu ngươi thật sự thể sống sót, những chuyện đây của chúng sẽ bỏ qua, bản vương đồng ý, ngươi thể về kinh đô.”

Bạch Vũ Công tử Phong liều mạng như , cũng còn ghét bỏ nữa. Lúc đáng kính nể, y tự nhủ trong lòng: “Bạch Vũ, ngươi cũng dũng cảm hơn nữa, đàn ông mắt sẽ là một đối thủ đáng sợ của ngươi. Xem , thật sự yêu Khuynh Tuyết.”

Mà Tuấn Thần cũng đầy vẻ kính phục. Y thầm cảm thán trong lòng: “Cái công tử bột rốt cuộc trưởng thành . Xem con thật sự chỉ trải qua phong ba bão táp mới thể trưởng thành!”

Đông Phương Nhược Vũ đầy vẻ vui, trong lòng thầm nhạo: “Mất mới trân trọng, thật là kẻ si mộng. Ngươi nghĩ Khuynh Tuyết nhỏ bé nhà là nữ tử bình thường ? Có thể để ngươi , ? Hừ!”

Công tử Phong Khuynh Tuyết : “Khuynh Tuyết tay !”

“Không, tay.” Bà chủ quán chắn Công tử Phong, dùng đao chỉ Khuynh Tuyết : “Nếu nàng còn tay, nhất định liều mạng với nàng!”

“Mạng? Ngươi ?” Khuynh Tuyết bà chủ quán khinh thường .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khuynh-the-nu-de-chi-cong-tu-man-tau-bat-tong/chuong-77-ngan-dao-van-qua-ha.html.]

“Ngươi… ít nhất bây giờ là của !” Bà chủ quán cứng rắn đáp .

“Nghĩ nhiều , mạng của ngươi từ khi sinh là của bản vương. Bản vương thể ban cho ngươi vinh quang, cũng thể thu hồi bất cứ lúc nào.” Nói nàng phất tay một cái, ném nàng ngoài.

“Văn Đào, ngăn nàng !” Công tử Phong xong đầu bà chủ quán : “Nguyệt Dung, nàng thấy c.h.ế.t sống?”

Bà chủ quán vẻ mặt lo lắng, vội vàng : “Ta đương nhiên hy vọng sống , cho dù chúng thể ở bên !”

“Vậy thì lui xuống, nàng nếu còn ngăn tất sẽ c.h.ế.t nghi ngờ. Ta nếu chịu hết mười kiếm , tuyệt sẽ cầm máu, nàng thấy khô m.á.u mà c.h.ế.t ?”

Công tử Phong xong Khuynh Tuyết : “Khuynh Tuyết ban cho một cái đau khoái !”

“Tốt!” Khuynh Tuyết một nữa phi vút lên, vận khí liên tục giáng ba đao, hề lưu tình mà giáng xuống thể Công tử Phong.

“Mười đao qua, hình phạt ngàn đao vạn quả chịu, Khuynh Tuyết, nàng tha thứ cho ?” Công tử Phong xong, “đông” một tiếng ngã xuống đất bất tỉnh.

“Công tử!” Văn Đào lập tức phi tới, ôm lấy Công tử Phong. Văn Đào cho ăn một viên đan dược, giữ mạng cho .

Khuynh Tuyết Công tử Phong đỏ tươi, trong lòng đành.

Nàng đầu Đông Phương Nhược Vũ : “Nhược Vũ, cầm m.á.u cho !”

“Tên tùy tùng của cho uống đan dược cầm m.á.u ?”

Khuynh Tuyết liếc Đông Phương Nhược Vũ, trong mắt mang theo lửa giận, : “Viên đan dược đó cứu mạng , ngươi đừng nhảm nữa, mau lên!”

Đông Phương Nhược Vũ tình nguyện móc ngân châm, phong bế huyết đạo của Công tử Phong, từ trong lòng lấy một viên đan dược đưa cho Văn Đào : “Ngươi đưa viên đan dược cho uống, sẽ giúp nâng cao sinh khí!”

Văn Đào nhận lấy đan dược, cảm kích đến phát : “Cảm ơn Tà Y! Cảm ơn Nữ hoàng bệ hạ!”

Đông Phương Nhược Vũ cứu chữa, lẩm bẩm: “Thật là phận lao đao, chỉ lo giết, g.i.ế.c còn cứu, đúng là rước việc !”

Khuynh Tuyết lười biếng thèm để ý đến Đông Phương Nhược Vũ, xoay bà chủ quán : “Bây giờ đến lượt ngươi. Xét thấy gia tộc Hoa các ngươi đời đời trung thành, công lao khổ cực, bản vương ban cho ngươi một tháng để giao nhận rõ ràng việc về nhà cáo biệt cùng !”

Bà chủ quán Công tử Phong bình thản quỳ xuống : “Tạ ơn Nữ hoàng bệ hạ khai ân, Hoa Nguyệt Dung, trưởng nữ đời thứ 133, xin cáo biệt vương của !”

“Đi ! Ta sẽ chiếu cáo thiên hạ ngươi c.h.ế.t vì chiến sự, bảo thể diện cho gia tộc Hoa của ngươi!”

Bà chủ quán hành đại lễ bái tạ dậy rời , nàng bước thẳng thắn, dường như tìm phong thái trưởng nữ của .

Khuynh Tuyết thấy chuyện giải quyết xong, vài : “Chúng thôi, mệt !”

“Vâng, Điện hạ!” Mấy đáp lời, theo Khuynh Tuyết rời khỏi nơi bán thức ăn đặc sản.

“Điện hạ, cả ngày hôm nay thấy cô nương Khinh Vũ cả?” Tuấn Thần tò mò hỏi.

“Ta dặn nàng điều tra một chuyện !”

“Thì !” Tuấn Thần .

“Đồ gỗ mục, ngươi quan tâm đến tiểu nha đầu đó ?” Bạch Vũ trêu chọc.

“Đừng bậy!” Tuấn Thần nghiêm túc .

“Thôi , hôm nay quá mệt mỏi , tất cả xuống nghỉ ngơi !” Khuynh Tuyết xong trở về phòng , mượn men say lười biếng ngã xuống giường liền ngủ !

Loading...