KHUYNH THẾ NỮ ĐẾ CHI CÔNG TỬ MẠN TẨU BẤT TỐNG - Chương 84: Tập Hợp
Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:50:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thư diều?" Khuynh Tuyết lộ vẻ vui mừng, khẽ phất tay, tin tức mà thư diều mang đến.
"Con sông ngầm mà thể chảy ngoài?" Khuynh Tuyết nữa về phía con sông, vấn đề chính là ở khúc cua .
"Thư diều, với bọn họ, tìm cách xuống hội hợp với ! Xuống điều quan trọng là chú ý tốc độ gió, hơn nữa sẽ ở tạo dựng khí tráo an cho bọn họ, cứ yên tâm nhảy, c.h.ế.t !" Khuynh Tuyết vận khí điều khiển thư diều "Đi !"
"Bang chủ, tất cả dây thừng thể tìm đều ở đây ."
Công tử Phong những sợi dây đủ loại mặt đất, cau mày hỏi: "Khoảng bao nhiêu thước?"
"Chúng đại khái ước lượng một chút, một trăm thước!"
"Một trăm thước e là đủ." Đông Phương Nhược Vũ dùng dây thừng để rút ngắn cách, như thể giảm đáng kể lực cản khi rơi xuống.
Bạch Vũ nhặt sợi dây mặt đất, "Chỉ tính 50 thước, những sợi dây quá mảnh, cần bện , hai sợi bện thành một dùng."
"Còn nữa, chúng chuẩn đủ lương thực, xuống bao nhiêu ngày mới thể trở lên."
"Tuấn Thần đúng, nếu bụng đói thì nổi !" Hỏa Kỳ Lân quan tâm nhất chính là vấn đề .
"Đồ ăn cần lo lắng, khi đến đây chuẩn sẵn !" Công tử Phong .
"Được, chúng chuẩn xuất phát thôi!" Bạch Vũ sốt ruột, lập tức đến bên cạnh Khuynh Tuyết.
"Không, chúng đợi thư diều của tiểu Khuynh Tuyết, hạ cánh an thì nàng ở tiếp ứng."
"Vẫn là Tà Y lý." Tuấn Thần .
"Không chứ, khúc gỗ, ngươi sợ ? Lúc đó trực tiếp nhảy ? Còn chê chúng lề mề ?" Bạch Vũ phát hiện Tuấn Thần đặc biệt tán đồng lời Đông Phương Nhược Vũ, cố ý trêu chọc .
"Không , lúc đó là hậu quả , bây giờ tự nhiên suy nghĩ thêm chút chứ!" Tuấn Thần ngượng ngùng .
"Gặp chuyện suy nghĩ nhiều là đúng..." Đông Phương Nhược Vũ còn gì đó, thì thấy thư diều của Khuynh Tuyết tới, "Đến , bây giờ thể xuất phát ."
Mấy gật đầu, chuẩn xuất phát.
"Khinh Vũ, ngươi ở đó giữ chặt sợi dây , tuyệt đối đừng để nó đứt, nếu gặp nguy hiểm chúng mới đường lui!" Đông Phương Nhược Vũ dặn dò.
"Yên tâm , các ngươi tự cẩn thận một chút, chăm sóc cho Điện hạ!"
Đông Phương Nhược Vũ gật đầu xong, nắm chặt dây thừng nhảy xuống, tiếp theo là Bạch Vũ, Tuấn Thần, Hỏa Kỳ Lân.
"Văn Đào, ngươi cũng ở phía . Nếu chuyện gì, ngươi ở đó cũng yên tâm!" Công tử Phong xong về phía Khinh Vũ : "Khinh Vũ cô nương gì cần cứ việc sai bảo , để !"
Khinh Vũ để ý đến y, nhưng nghĩ đến mà y sắp mạo hiểm cứu là Khuynh Tuyết, tiện quá, nàng mặt cảm xúc đáp một tiếng: "Ừm!"
Công tử Phong xong, cũng dứt khoát nhảy xuống.
"Dây thừng đến cuối, chuẩn nhảy , Bạch Vũ , Hộ Bang Chủ đặc biệt là hai vị các ngươi, các ngươi là nhân tộc thể phi hành, khi tiếp đất nhất định vận khí bảo vệ đầu ." Đông Phương Nhược Vũ xong sang Tuấn Thần : "Tuấn Thần, khi giương cánh, nhất định cuộn tròn , chú ý độ rộng."
"Tà Y, ." Tuấn Thần đáp.
"Được!" Đông Phương Nhược Vũ xong liền lớn tiếng gọi: "Kỳ Lân , ngươi chắc chứ?"
"Yên tâm, các ngươi ở đỡ, dù thế nào cũng c.h.ế.t ."
"Được, một bước!" Nói xong, y buông tay, giương cánh, cuộn tròn , rơi xuống.
"Tiểu Khuynh Tuyết, đến đây!" Trong quá trình rơi xuống, y lớn tiếng gọi.
"Câm miệng, giữ thăng bằng, khống chế điểm rơi!" Khuynh Tuyết lớn tiếng nhắc nhở.
"Ầm!"
Một vật màu trắng rơi xuống đất.
"Không , mềm mại lắm, đau!" Đông Phương Nhược Vũ là đầu tiên tiếp đất, vốn nghĩ dù cũng sẽ thương một chút, nhưng khi tiếp đất thương, còn mềm mại nữa.
"Vô nghĩa, dùng khí tráo đỡ ngươi mà." Khuynh Tuyết Đông Phương Nhược Vũ bất đắc dĩ , "Ngươi còn mau tránh !"
Đông Phương Nhược Vũ lúc mới phản ứng , lập tức tránh , nếu chậm thêm một bước nữa, ngã thương cũng tuyệt đối đè nát.
Bạch Vũ tiếp đất, lập tức dậy, phi tới mặt Khuynh Tuyết, cẩn thận xem xét: "Điện hạ chứ?"
"Bạch Vũ sư yên tâm , !"
"Điện hạ!"
"Tuấn Thần sư , lên đó chứ?"
Tuấn Thần lắc đầu : "Không Điện hạ, khí tráo của đỡ lấy, một chút chuyện cũng ."
"Vậy thì !" Hỏa Kỳ Lân tiếp đất, Khuynh Tuyết hỏi: "Ngươi thì , thế nào ?"
"Bọn họ đều , đường đường là Thượng Cổ Thần Quân thì còn thể chuyện gì chứ."
"Điều cũng đúng..." Khuynh Tuyết còn hết lời, phát hiện phía còn , "Hộ Bang Chủ, ngươi cũng đến ?"
"Điện hạ, thực sự yên lòng về ... các ngươi, cho nên đến xem !"
"Đa tạ Hộ Bang Chủ bận tâm, ngươi quen thuộc địa hình nơi , sự giúp đỡ của ngươi chúng nhất định sẽ đạt hiệu quả gấp bội!"
Công tử Phong chắp tay, lễ phép : "Tại hạ nhất định sẽ tận hết sức !"
"Được!" Khinh Vũ về phía mấy trong đoàn : "Phía con sông một khúc cua quan trọng, đến khúc cua đó dòng sông liền biến mất dấu vết, ánh sáng cũng theo đó mà tiêu tan."
"Biến mất? Biến mất kiểu gì?" Đông Phương Nhược Vũ mà mơ hồ.
"Chỉ là đột nhiên biến mất, hơn nữa thử một chút, phía vật di chuyển, nghi ngờ cũng là một loại trận pháp nào đó phong tỏa đường ."
"Lại trận pháp? Đi thôi chúng xem thử."
Khuynh Tuyết gật đầu, dẫn mấy xuôi theo dòng sông xuống.
Hỏa Kỳ Lân cẩn thận quan sát môi trường xung quanh, mở miệng : "Con sông ngầm hẳn là con sông chính ở khu vực lân cận, con sông hình thành chắc cũng hơn ngàn năm ."
Đông Phương Nhược Vũ phụ họa : "Kỳ Lân lý, độ bóng của đá, thế nào cũng hơn ngàn năm mới thể hình thành ."
"Các ngươi đều chú ý một chút, luôn cảm thấy thứ gì đó vẫn luôn chằm chằm chúng !" Khuynh Tuyết nhắc nhở.
"Điện hạ, nghĩ đó là gì?" Bạch Vũ hỏi.
"Không ? Ta kiểm tra kỹ lưỡng, trong hang động gì cả."
Tuấn Thần xen lời : "Có khi nào ở trong nước ?"
Khuynh Tuyết lắc đầu, "Ta dùng dị đồng để thăm dò, bên trong ngay cả một con cá cũng ."
"Không cá? Sao như ?" Công tử Phong ở nơi nhiều năm, y nơi đây sản vật dồi dào là cá.
"Hộ Bang Chủ gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khuynh-the-nu-de-chi-cong-tu-man-tau-bat-tong/chuong-84-tap-hop.html.]
"Bẩm Điện hạ, con sông ngầm hẳn là cùng một con sông với Quỷ Hà Vương Ốc Sơn, con sông một loại cá gọi là ~ Ngân Ngư, chúng kích thước nhỏ, nhưng lượng nhiều. Sao ngược thượng nguồn cá, điều quá kỳ lạ?" Nói xong, Công tử Phong đến bên bờ nước, đưa tay thử một chút.
"Thế nào ?"
"Quả nhiên gì cả, điều quá kỳ lạ? Nước như , lẽ nên thế chứ?"
Đông Phương Nhược Vũ mạnh dạn đoán: "Chẳng lẽ thứ gì đó ăn mất ? thứ gì thể ăn sạch đến ?"
Khuynh Tuyết chỉ khúc cua lớn trăm tám mươi độ phía : "Phía chính là chỗ rẽ. Các ngươi xem hiện giờ nơi đều sáng sủa, cứ tưởng phía đường, nhưng rẽ cái liền còn gì cả."
"Kỳ diệu như !" Hỏa Kỳ Lân tin, bước nhanh lên phía xem xét, "Thật thể tin nổi, một khúc cua mà cứ như hai thế giới khác biệt!"
"Nhược Vũ, Ly vị!"
Đông Phương Nhược Vũ tiếng, b.ắ.n ngân châm, tất cả kim đều găm vách động. "Không gì ?"
"Không, . Mọi cẩn thận, thứ chắc hẳn công năng ẩn . Nó đang ở quanh chúng , hãy tĩnh tâm ngưng thần!"
Khuynh Tuyết nhắm mắt , ngưng thần, vận khí cẩn thận cảm nhận xung quanh.
Hỏa Kỳ Lân phát hiện vấn đề, cố ý : "Nữ nhân điên khùng, chuyến uổng công nha, công lực đại tăng, thể cảm nhận !"
"Thần Quân quá khen ! Nghề mọn đáng kể." Khuynh Tuyết đột nhiên khóe miệng nhếch lên, : "Tuấn Thần sư , Khảm Thủy, xuất kiếm!"
Tuấn Thần mà rùng , lập tức vận khí xuất chiêu, định, chuẩn xác, mạnh mẽ lao về phía hướng mà Khuynh Tuyết để chiêu.
"Rít rít rít~~"
Một thứ là gì, đ.â.m trúng phát tiếng kêu thảm thiết.
Cùng với tiếng kêu, trong nước cũng phát tiếng "tí tách, tí tách".
Tuấn Thần với thị lực cực , lập tức phát hiện thứ nhỏ giọt trong nước, "Máu, các ngươi xem là máu. Nó đ.â.m trúng !"
"Đáng tiếc, vẫn nó chạy thoát, cũng nó là thứ gì?", Khuynh Tuyết đầu Hỏa Kỳ Lân hỏi: "Lão quái, ngươi thứ gì công pháp hoặc công năng như ?"
"Cái thì nhiều lắm, cách nào trả lời ngươi!" Hỏa Kỳ Lân xong mới cảm thấy cách xưng hô của Khuynh Tuyết vấn đề: "Nữ nhân điên khùng, nãy còn là Thần Quân, đầu một cái thành lão quái ?"
Khuynh Tuyết khẽ : "Nếu cứ gọi Thần Quân, Thần Quân mãi, ngươi dám đáp ?"
"Ta gì mà dám..." Hỏa Kỳ Lân còn hết lời, đột nhiên nhận cách Khuynh Tuyết gọi thật đáng sợ, "Thôi , ngươi cứ gọi lão quái , quen , ngươi đột nhiên đổi cách gọi thật đáng sợ!"
Khuynh Tuyết Hỏa Kỳ Lân khẽ mỉm , tiếp tục về phía .
Vừa qua khúc cua, quả nhiên vẫn là một mảng tối đen như mực.
"Lửa!"
Bạch Vũ lập tức châm lửa bùi nhùi, "Điện hạ, lửa đây."
Ánh lửa bùng lên, gương mặt tuấn tú của Bạch Vũ xuất hiện trong mắt Khuynh Tuyết, điều khiến nàng cảm thấy đặc biệt an tâm, "Đa tạ Bạch Vũ sư !"
Bạch Vũ ôn nhu, cố ý : "Điện hạ sợ tối ?"
"Sợ thì , chỉ là thích mà thôi!"
"Ta nhớ gặp con chuột, Điện hạ cũng như !"
"Bạch Vũ sư , rõ ràng là còn sợ hơn!"
Đông Phương Nhược Vũ châm lửa bùi nhùi, xổm bên bờ nước, cẩn thận dòng sông: "Tiểu Khuynh Tuyết, ngươi đây!"
Khuynh Tuyết tiếng lập tức qua, "Ngươi phát hiện điều gì?"
Y đáp, ngược sang Tuấn Thần bên cạnh : "Tuấn Thần, tìm một thứ gì đó cho ?"
"Thứ gì?"
"Thứ gì cũng , nhất là đá hoặc thứ gì đó lớn hơn một chút."
Tuấn Thần cẩn thận xung quanh, nhặt một tảng đá lớn nhất gần đó đưa cho Đông Phương Nhược Vũ.
Đông Phương Nhược Vũ nhận lấy tảng đá, đặt nó trong nước, tảng đá vẫn lập tức biến mất dấu vết.
"Ta đây cũng thử vài , mỗi đều là tình huống , thậm chí còn tự tay cảm nhận, cảm giác bên thứ gì đó đang kéo ."
Đông Phương Nhược Vũ Khuynh Tuyết một cái, quyết định tự thử. Y vén tay áo lên, từ từ đưa tay trong nước.
Khuynh Tuyết hiểu ý đồ của Đông Phương Nhược Vũ, đầu Tuấn Thần : "Tuấn Thần sư , phiền kéo giữ y!"
Tuấn Thần gật đầu, giữ chặt Đông Phương Nhược Vũ.
Tay của Đông Phương Nhược Vũ chạm gần nước, liền cảm thấy thứ gì đó đang dùng sức kéo y trong nước, lực lượng lớn, Tuấn Thần dùng hết sức mới kéo y trở .
"Thế nào , thể thử là thứ gì ?"
Đông Phương Nhược Vũ dậy, lắc đầu, hạ tay áo xuống, về phía vách đá phía .
Y dùng lửa gần cẩn thận quan sát, thỉnh thoảng còn dùng tay khẽ gõ, thỉnh thoảng áp tai lên đó lắng kỹ càng.
Mấy còn , cứ lặng lẽ y, y, chờ đợi y.
Đột nhiên Khuynh Tuyết phát hiện thứ nãy đang tới gần, "Cẩn thận, thứ đó đến ."
"Ào ào, ào ào!"
"Lần nó còn dẫn theo gia đình nữa!" Khuynh Tuyết .
Công tử Phong cũng lập tức đến bên cạnh Khuynh Tuyết, cùng Bạch Vũ hai , một một bảo vệ nàng ở giữa.
"Điện hạ, bây giờ là lúc để đùa ? Rốt cuộc bao nhiêu con?" Tuấn Thần truy hỏi.
Khuynh Tuyết lắc đầu, bình tĩnh : "Không , những thứ đều trong suốt, chỉ là nhiều hơn nãy nhiều."
Nói xong, Khuynh Tuyết nhắm mắt , "Tìm thấy ", xong nàng phi nhảy lên, vận khí xuất chiêu... Tuyết Dạ Luân Sát, vô kiếm khí hóa thành kiếm bay ngoài.
"Ầm!"
Một thứ rơi trong nước, m.á.u lập tức nhuộm đỏ cả một vùng, nhưng phát hiện bất cứ thứ gì.
"Thứ gì chứ? Nó c.h.ế.t chạy thoát ?" Bạch Vũ cảnh tượng mắt, phiền muộn.
Công tử Phong mở miệng : "Thứ khiến nhớ đến một thứ trong truyền thuyết."
Khuynh Tuyết về phía Công tử Phong vội vàng hỏi: "Truyền thuyết gì?"
“Điện hạ, nơi cực bắc một loại thánh thú trong truyền thuyết, tên là Tuyết Yêu. Nó vô hình vô thể, gặp nước thì hóa, nương theo nước mà sinh.”
“Lời ngươi nghĩa là nó sẽ c.h.ế.t ư?” Bạch Vũ .
Công tử Phong gật đầu.
“Cẩn thận, chúng đến!”