Ta thật sự  vả cho  một bạt tai.
Tình nhân  chết,  vội tới tìm nữ nhân khác để cầu chút yêu thương.
 nghĩ ,  lẽ, cũng là bản tính con .
Hoàng tổ mẫu, mẫu hậu đều yêu , nhưng đồng thời đều  khống chế .
Phụ hoàng ban hôn, chỉ vì mưu tính chính trị.
Chỉ  Lý Vi là   tự chọn, cũng là  chân tình với  nhất.
Nay nàng  , lòng  trống rỗng, vội tìm   thế.
 tìm ,  hợp lý ?
Ta là   từng vứt bỏ, từng sỉ nhục, là nữ tử từng yêu  đến c.h.ế.t tâm.
Hắn dựa   mà nghĩ,  sẽ quên hết thù xưa, tiếp tục si tình với ?
Ta thật sự , nhân lúc  yếu đuối nhất, đạp thêm một cước, cho  vĩnh viễn rơi  hố sâu.
  buông tay.
Cố Hoài, là  phụ bạc .
  là quân vương của thiên hạ.
Từ ngày đăng cơ tới nay, thiên hạ thái bình, dân chúng ấm no.
Nếu  khiến  đoạn mệnh, thì là  báo  thù, nhưng thiên hạ vô  bá tánh sẽ chịu tai họa.
Ta là con của tướng quân.
Ta  thể  .
Vì phụ , vì các ca ca, vì lê dân bách tính.
Giữ Cố Hoài  vua, mới là lợi ích lớn nhất.
Vì ,  nén ghê tởm, nhẹ nhàng đưa tay, ôm lấy   lòng.
Nhẹ giọng :
“Hoàng thượng, thần  là  hậu cung, là phi tử của . Thần  sẽ ở  bên .”
Cố Hoài ôm chặt lấy , khẽ nức nở.
Ta hiểu ý ,  cũng hiểu ý .
Ta sẽ ở .
…
Chúng , vĩnh viễn  thể   như xưa.
12
Phụ  cùng  trưởng  lập tức theo thánh chỉ, ngày đêm  nghỉ, gấp rút tới tiền tuyến.
Chẳng bao lâu , thế như sấm sét, ép lui địch nhân.
Chiến cuộc dần nghiêng về phía chúng , cơ đồ vững chắc, ngày thắng lợi   thể đoán .
Tin chiến thắng truyền về, Hoàng thượng thở phào nhẹ nhõm, tâm thần  thả lỏng,  thể vốn  mỏi mệt nhiều ngày, liền ngã bệnh.
Ta ngày đêm hầu hạ, chăm nom tận tâm.
Nỗi đau mất thê tử, mất con,   từ từ xoa dịu.
Từ trong yếu đuối mà gượng dậy.
Cùng với tin thắng trận từ Bắc cương dồn dập truyền về, long thể Hoàng thượng cũng dần khang kiện.
Hắn thường    chăm chú, ánh mắt trầm tư.
Thỉnh thoảng  siết chặt nắm tay, nện lên tường, nện lên bàn, phẫn uất bất bình, hệt như hối hận.
Những điều ,  đều giả như  thấy.
Vẫn chỉ giữ bổn phận một vị Thục phi.
Chờ khi long thể gần như bình phục,  liền thỉnh cầu về hậu cung, viện cớ  thể  khỏe, ở yên trong tẩm cung,   ngoài.
Bởi   ... Hoàng thượng  khôi phục tinh thần, cũng chính là lúc bắt đầu tính sổ.
Chiến sự phương Bắc  xong, ánh mắt   về hậu cung.
Lý Hoàng hậu,  thể c.h.ế.t vô ích.
Hoàng thượng âm thầm truyền tất cả ngự y từng phụ trách ca sinh của Hoàng hậu tới, tra xét nguyên nhân cái chết.
Chư vị ngự y lo sợ đủ điều, lời khai phần nhiều là “Hoàng hậu vì ưu sầu quá độ mà sinh khó”, tiểu hoàng tử do “ngạt khí” mà vong mệnh.
Hắn  tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-nay-ta-khong-lam-hoang-hau/chuong-6.html.]
Liền hạ lệnh giam riêng từng , thẩm tra từng .
Cuối cùng, một nữ ngự y mới  cung tiết lộ điều khác lạ.
Nàng ,  thể chỉ xét riêng Hoàng hậu, mà nên tra khắp hồ sơ bệnh án hậu cung.
Từ khi nhập Thái y viện, nàng  âm thầm rà soát mạch án.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
Kết quả, ngoài Quý phi, những phi tần  chẩn đoán hoài nam thai, đa phần đều... mất con.
Chỉ một câu , liền đủ.
Hoàng thượng lập tức điều Đại Lý Tự tra xét.
Chân tướng  bao lâu lộ rõ.
Nghe , hôm đó Hoàng thượng mặt như tro tàn, như cành khô trong gió tuyết.
Đêm , triệu  đến Ngự Thư Phòng.
Hắn hỏi :
“Vân nhi, nàng  xem… đây   là báo ứng ?”
“Ngôi Hậu vốn thuộc về nàng, trẫm  vì tư tình mà hạ nàng xuống phi vị, nâng Lý Vi lên  Hậu.”
“Kết cục Hậu mất, hoàng nhi cũng mất. Lẽ nào… trời cao đang trừng phạt trẫm?”
Ta đáp:
“Hoàng thượng là chân long thiên tử, trời cao há   thương? Chỉ sợ…  hại trời  dung.”
Thấy  vẫn còn lý trí,  nhẹ giọng tiếp lời:
“Huống chi, Đại Lý Tự tra rõ, hậu cung mất thai… là do nhân họa, chẳng  thiên mệnh.”
Chỉ một lời , liền đủ để Hoàng thượng hạ quyết tâm.
Không lâu , Thái hoàng Thái hậu  thỉnh đến hành cung dưỡng già.
Trước khi rời ,  đến bái biệt.
Lão nhân  ,  cam lòng, lạnh giọng rằng:
“Ngươi thật mạng lớn,  phế bỏ Hậu vị,   tâm  kế, sống ung dung trong cung, chẳng tổn hao gì, còn chiếm  lòng Hoàng thượng.”
Ta chỉ khấu đầu tạ ơn dạy dỗ.
Lão nhân giận đến tái mặt:
“Giỏi cái trò    câm miệng!”
Ta vẫn tiếp tục khấu đầu.
Dù , cũng là tổ mẫu của Hoàng thượng,  thể đắc tội.
Khí đến nghẹn họng… cũng là một loại thắng.
Còn về Quý phi Nhạc Hoàn Nhi,  sẽ  khách khí như thế.
Hoàng thượng nể tình nàng  hối,  mang thai, nên chỉ giam  lãnh cung.
Ta ,  là tiếc mỹ nhân, vẫn còn lưu tình. Đợi nàng sinh con, thể nào cũng  cớ đón về.
Ta   thể để điều đó xảy ?
Đời , chính vì nàng mà  uất ức tổn thương, mất luôn đứa con đầu lòng.
Đời , đương nhiên  đòi .
Ta âm thầm để lộ tin tức: Quý phi sống sung túc trong lãnh cung, dưỡng thai an khang.
Chúng phi tần từng chịu thiệt  tay nàng và Thái hoàng Thái hậu liền phẫn nộ.
Phụ  các nàng đồng loạt dâng tấu, đòi nghiêm trị.
Chẳng bao lâu , Nhạc Quý phi trong lãnh cung  sảy thai, xuất huyết mà mất.
Hoàng trưởng tử do nàng sinh ,  ghi tên  danh nghĩa Đức phi.
Trong cung đổi m.á.u một trận.
Người cũ rơi đầu,  mới  thế.
Hoàng thượng, hai nữ tử yêu quý nhất đều  mất.
 hậu cung vẫn còn nhiều .
Trong  ,  cho rằng Đức phi là thích hợp nhất.
Phụ  nàng là nhất phẩm đại thần, quyền trọng triều đình.
Dù Hoàng thượng  cam, thiên hạ , sớm   còn là riêng nhà họ Cố.
Vốn là thiên hạ giữa quân vương và trăm quan đồng trị, mới mong quốc thái dân an.